Linh Chu​

Chương 1808: Chương 1808: Người thứ bốn vào bàn tiệc. (2)




Phong Phi Vân cười nói:

- Ta chỉ đi cùng Tây Môn huynh đến tiêu khiển, không liên quan đến ta. Hơn nữa các tiên nữ giai nhân Tiên Hư toàn chọn thiếu niên chí tôn nhân tộc có bối cảnh, thế lực, tiền đồ. Kẻ đơn độc như ta e rằng không đủ tư cách lọt vào mắt phượng.

Thiên Toán thư sinh cười lắc đầu nói:

- Phong huynh còn muốn giấu sao? Đương thời ai không biết Phong huynh là vua bán yêu, một người hô ức vạn vạn người lên tiếng? Tuy lực lượng bán yêu nhỏ yếu nhưng số lượng khổng lồ, thẩm thấu vào mỗi lĩnh vực, mỗi chủng tộc. Bán Yêu Minh hoàn toàn xứng đáng là liên minh tu sĩ đệ nhất thiên hạ. Khi tổng hợp lại lực lượng này e rằng những nhân tổ động thiên cũng phải kiêng dè ba phần.

Tây Môn Xuy Tiêu rung động nói:

- Ta đồng ý. Sau lưng Phong huynh không đơn giản là tộc quần bán yêu. Giờ bán yêu toàn thiên hạ đều nói Phong huynh bái thánh linh làm sư phụ, chỉ tính thân phận đệ tử của thánh linh đã đáng giá mấy tiên nữ tâm tư tỉ mỉ đắn đo.

Phong Phi Vân và Đế Trủng cùng xuất hiện trong Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, cùng tuyên bố 'Nhân tộc đứng đầu vạn vật'. Chuyện này đồn khắp nhân tộc, những bán yêu xem đó là điều đáng giá kiêu ngạo nhất. Có một Thánh linh chống lưng cho bán yêu, địa vị của bán yêu Đương nhiên lại trướng lớn một mảng.

Dù Phong Phi Vân nói ra tình huống thật sự của Đế Trủng thì bọn họ sẽ không tin, hơn nữa sự việc quan trọng, hắn không thể lộ ra với bất cứ ai. Phong Phi Vân chỉ cười cười.

Thiên Toán thư sinh nói:

- Đồn rằng Cửu Thiên Tiên Nữ rất ưu ái Phong huynh, nhiều lần nhắc tên Phong huynh trước mặt mọi người, khen không dứt miệng.

- Cửu Thiên Tiên Nữ?

Phong Phi Vân chợt nhớ lúc ở Diệp Hồng Cảnh từng gặp mặt Cửu Thiên Tiên Nữ một lần.

Khi ấy nàng như thần nữ trên chín tầng trời, nhìn mà không với tới được. Lúc Phong Phi Vân và Cố Bát thiếu gia tranh phong, Cửu Thiên Tiên Nữ đưa tặng một món linh khí thập phẩm Khai Thiên thi cho Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân có chút ấn tượng với Cửu Thiên Tiên Nữ cao cao tại thượng như vầng trăng sáng treo cao.

Tây Môn Xuy Tiêu vỗ tay cười to bảo:

- Phong huynh thâm tàng bất lộ, hèn gì lúc vào Tiên Hư thì làm bộ dáng quyết tâm như thế, ra là đã nắm chắc ôm giai nhân về. Cửu Thiên Tiên Nữ là thiên chi kiêu nữ của Cửu Thiên gia tộc Họa Diệt giới. Cửu Thiên Tiên Nữ người đẹp hơn hoa, đẹp bằng Lăng Ba tiên nữ, tài tình vô song thiên hạ.

- Cửu Thiên gia tộc là thế gia viễn cổ trong Họa Diệt giới, nếu Phong Phi Vân và Cửu Thiên Tiên Nữ truyền ra giai thoạn thì không đơn giản là ôm mỹ nhân về, không chừng được Cửu Thiên gia tộc ủng hộ, tương lai giúp ích cho Phong huynh khống chế toàn bộ bán yêu.

Phong Phi Vân thầm nghĩ:

- Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu đều có thân phận bí ẩn, không đơn giản như biểu hiện mặt ngoài. Hơn nữa bọn họ mưu tính, hiểu biết tương lai nhân tộc rất sâu sắc.

- Giờ Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu cứ nhắc lại chuyện bán yêu tự lập một tộc, xem ra đã biết Thủy Nguyệt thánh thần kêu ta tìm cách cho bán yêu đột phá Vũ Hóa cảnh. Nếu ta tìm ra cách đó, danh vọng trong bán yêu sẽ tăng một mảng lớn, sắp thống lĩnh tộc quần bán yêu.

- Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu cho rằng tộc quần bán yêu thống nhất, ta hoàn toàn xứng đáng là vua bán yêu. Khi đó hình thành thế lực sẽ vượt qua bất cứ thế lực nhân tộc nào, nên bọn họ cố ý làm thân với ta.

Phong Phi Vân nghĩ thông điểm mấu chốt, hắn không nói gì nữa. Dù là Thiên Toán thư sinh hay Tây Môn Xuy Tiêu ít ra không phải loại người làm người ta chán ghét.

Lại có một người leo lên hòn đảo nổi, đứng bên ngoài tiên cung lưu ly.

Người đó cười to bảo:

- Ta đã thấy lạ sao linh khí hòn đảo này khiếp người như thế, ra là mấy vị quý nhân ghế gớm ngồi trên đảo. Không biết Trung Nguyên Nhất Điểm Qua ta đây có tư cách ngồi chung với mấy vị quý nhân không?

Miệng Trung Nguyên Nhất Điểm Qua hỏi nhưng không khách sáo chút nào, ngồi bệch xuống ghế. Trung Nguyên Nhất Điểm Qua gật đầu cười với Phong Phi Vân, Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh đến trước, cười như hứng tiền từ trên trời rớt xuống.

Lại một kẻ không biết khách sáo là gì.

Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh không quen Trung Nguyên Nhất Điểm Qua. Thiên Toán thư sinh cười tủm tỉm. Tây Môn Xuy Tiêu liên tục ôm hai mỹ nhân đùa giỡn.

Phong Phi Vân cẩn thận đánh giá Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, người ham gia bữa tiệc chắc chắn không tầm thường, đáng để hắn chú trọng.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua giống y như cái tên, vóc dáng mập lùn y như khoai tây. Bụng Trung Nguyên Nhất Điểm Qua to như cái lu, chân nhỏ như đôi đũa. Nếu Trung Nguyên Nhất Điểm Qua đứng dưới đất thì khó thấy đôi chân, như thể gã chỉ có nửa người, eo gần ngay mặt đất.

Bên hông Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cột dây lưng màu đỏ, dây giắt khảm đao rỉ sét rộng bằng một bàn tay. Nếu Trung Nguyên Nhất Điểm Qua đứng trên đường cái trần gia nsẽ bị người xem là người đốn củi mập lùn bán củi. Nếu Trung Nguyên Nhất Điểm Qua bán bánh nướng ở đầu đường sẽ bị người tưởng là Võ Đại Lang.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nhìn ba người trong tiên cung lưu ly, cuối cùng tầm mắt ngừng trên người, con mắt ti hí híp lại thành khe hở.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua tự giới thiệu:

- Tại hạ tên Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, đến từ Trung Ương vương triều thứ hai, bằng hữu quen biết đều kêu ta là Qua ca. Ta và huynh đài vừa gặp đã thấy thân, trên người không mang theo quà quý giá gì, ta có một trái đu đủ dài mười chín nguyên hội, tặng huynh đệ nếm thử.

Tây Môn Xuy Tiêu lên tiếng:

- Đu đủ mà cũng mọc tận mười chín nguyên hội?

Tây Môn Xuy Tiêu gai mắt Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, tuy gã cũng không thích Thiên Toán thư sinh nhưng ít ra bộ dáng Thiên Toán thư sinh ngời ngời sáng sủa.

Phong Phi Vân, Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu đều là nam nhân tuấn tú phong độ. Trung Nguyên Nhất Điểm Qua mạnh mẽ chen vào, kéo sụp mức độ trung bình. Nếu chút nữa tiên nữ hiến nghệ thấy củ khoai tây này không chừng sẽ sợ chạy mất dép.

Tây Môn Xuy Tiêu vì kế hoạch tán gái của mình, càng nhìn Trung Nguyên Nhất Điểm Qua càng thấy ghét.

Trên bàn đặt một trái đu đủ to, dài hơn một thước, màu vàng rực, lấp lánh ánh sáng. Mùi thuốc xộc vào mũi, nghe nói dài mười chín nguyên hội.

Một nguyên hội là mười hai vnạ chín ngàn sáu trăm năm.

Một trái đu đủ sinh trưởng tận hai trăm vạn năm, Tây Môn Xuy Tiêu tuyệt đối không tin.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua mỉm cười nói:

- Cái này có là gì? Nhà ta còn một số trái kỳ lạ, toàn dài mấy ngàn nguyên hội. Nhưng những trái này quá cồng kềnh, không tiện mang theo.

Thiên Toán thư sinh nhìn Trung Nguyên Nhất Điểm Qua một lúc, mắt lóe tia sáng trí tuệ. Thiên Toán thư sinh chợt nhớ điều gì, lộ vẻ hiểu ra.

Tây Môn Xuy Tiêu vẫn không tin trái đu đủ dài mười chín nguyên hội. Nhưng Trung Nguyên Nhất Điểm Qua bảo trái đu đủ này không giống bình thường, khi cắt ra bên trong có chín vòng tuổi, đếm là biết ngay nó được bao nhiêu năm.

Tây Môn Xuy Tiêu không tin tà, gã xẻ đu đủ từ chính giữa. Bên trong tràn ra linh khí mông lung, hương thơm xông vào mũi, dược lực đậm đặc tựu như một gốc thần dược.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.