Linh Chu​

Chương 1652: Chương 1652: Tiểu thần linh. (2)




Đô thống thánh vệ quân lạnh lùng nói:

- Còn không quỳ xuống với Phong gia!

Trên người ba nữ tử kia có rất nhiều vết thương, rất e ngại vị Đô thống đại nhân này, vội vàng quỳ ở trước mặt Phong Phi Vân, thân thể mềm mại đang lạnh run.

Đô thống thánh vệ quân nịnh nọt cười nói:

- Ba nữ tử tuyệt sắc này đều là trong Thánh Đình hoàng tộc, thiếu nữ bên trái chính là Thánh công chúa mà Thánh Đình chúa tể yêu thương nhất, năm nay mới mười bốn tuổi; thiếu nữ bên phải được gọi là đệ nhất mỹ nhân của hoàng tộc, được phong làm Lan Phức quận chúa, bái nhập Hằng Hà cổ đạo tu hành, có thể nói là tài mạo song tuyệt; một vị ở giữa kia... Hắc hắc, chính là một vị phi tử của Thánh Đình chúa tể, ba ngày trước mới được chọn tiến cung, Phong gia, ngươi thấy thế nào?

Ánh mắt của Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào ba vị nữ tử tuyệt sắc đang quỳ trên mặt đất, đều là thiên chi kiêu nữ có thân phận địa vị, hiện tại lại giống như đầy tớ quỳ trên mặt đất, mặc người chém giết, quả thực ngay cả kỹ nữ thanh lâu cũng không bằng.

Công chúa, quận chúa, phi tử, giờ phút này đều không phải là gì cả.

Phong Phi Vân cười nói:

- Các ngươi thật đúng là cái gì cũng dám bắt!

- Ha ha, không dối gạt Phong gia, những phản nghịch này đều là trong đại thanh tẩy tối nay bắt lấy, rất nhiều người kỳ thật cũng là bị oan uổng, nhưng mà vẫn là bị bắt vào.

- Những người như Thánh công chúa, quận chúa, phi tử, những nô tài như chúng ta còn thật không dám đụng vào, sau khi đem các nàng thu thập đến phục tùng còn phải hướng các vị vực chủ đại nhân cùng hiền giả đưa lên giường, đây đều là lệ cũ rồi, là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, cho nên mỗi lần trấn áp phản nghịch luôn luôn sẽ bắt thêm mấy người như vậy, hắc hắc.

- Ta dám hướng Phong gia bảo đám, các nàng tuyệt đối là những người xinh đẹp nhất mà tối nay bắt được, thuộc hạ trước tiên liền đưa qua cho Phong gia.

Đô thống thánh vệ quân nhẹ nhàng liếm liếm môi, khóe mắt hơi hơi giương lên.

Thành thật mà nói ba vị nữ tử của hoàng tộc này khiến cho bọn hắn thèm thuồng không thôi, nhưng mà hắn cũng biết mình có bao nhiêu cân lượng, những nữ tử hoàng tộc cấp bậc như Thánh công chúa, quận chúa không phải là một Đô thống như hắn có thể đụng đến.

Phong Phi Vân sờ sờ cằm, nhìn chằm chằm vào ba vị thiên chi kiêu nữ quỳ trên mặt đất.

Các nàng đều có dung mạo khuynh thành, thân phận cao quý, da thịt so với nữ tử bình thường phải tinh tế hơn, có một loại cảm giác như thi như họa.

Phong Phi Vân vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói:

- Không sai, Đô thống đại nhân thật là biết làm người!

Đô thống thánh vệ quân cười nói:

- Đây coi là cái gì, nếu không phải ngày mai là thệ sư quốc yến, coi như là Tuyết Thần quý phi mà Thánh Đình chúa tể yêu mến nhất, thuộc hạ cũng có thể mang đến cho Phong gia, làm cho nàng biết điều một chút theo Phong gia ngủ một đêm, nàng còn không dám chối từ.

- Tốt, tương lai sẽ có cơ hội, huynh đệ chúng ta sau này thân cận nhiều hơn một chút a!

Những lời này của Phong Phi Vân cũng không phải là nói cho có lệ, mà là nói đến rất chân thành.

Phong Phi Vân cảm giác chính mình hẳn là cùng với Đô thống thánh vệ quân "hiểu chuyện" này nên liên lạc tình cảm nhiều hơn.

Đô thống thánh vệ quân được yêu mến mà sợ hãi, vội vàng quỳ một chân xuống đất, cười nói:

- Phong gia hiện tại nhưng là người tâm phúc bên cạnh Tước gia, Tiêu Bạch Lãng nào dám cùng Phong gia xưng huynh gọi đệ, về phần Tuyết Thần quý phi, nếu Phong gia thật sự muốn sủng hạnh nàng, tối ngày mai ta liền có thể đem nàng tới đây, mặc cho Phong gia xử trí.

- Tốt, Tiêu Bạch Lãng, ta kết giao cái huynh đệ như ngươi, sau này ở trước mặt Lâm các lão cùng Tước gia ta nhất định sẽ thay ngươi nói lời tốt nhiều hơn.

Phong Phi Vân cười dài mà nói.

Tâm của Tiêu Bạch Lãng cũng cười lên.

Thánh công chúa, Lan Phức quận chúa, Lâm phi tự nhiên đều bị Phong Phi Vân mang đi, loại nữ nhân đưa đến này Phong Phi Vân từ trước đến giờ đều sẽ không từ chối.

Nếu hắn không nhận, ngược lại sẽ để cho Tiêu Bạch Lãng cảm thấy hắn không thích sống chung, đối với hắn sinh ra lòng nghi ngờ, thậm chí sẽ đem chuyện này báo lên cho người trong tước phủ.

Phong Phi Vân đem ba nữ tử hoàng tộc được hiếu kính nhận lấy, kỳ thật từ trên một tầng ý nghĩa khác mà nói, chính là bị hắn đưa xuống nước, cùng bọn họ thành người trên một con thuyền, tương lai Thánh Đình Long gia nếu như đối địch với Thần Thiên tước gia, như vậy Phong Phi Vân cũng chỉ có thể đứng ở một phương Thần Thiên tước phủ này.

Hơn nữa cho dù Phong Phi Vân không thu lấy ba vị mỹ nhân này, kết quả của các nàng cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu, khẳng định đều sẽ bị đưa đến trên giường của các cường giả khác, trở thành công cụ tiết dục cho những cường giả kia, sau khi chán ghét các nàng rồi cũng tiện tay thưởng cho thuộc hạ, người hầu của mình, thậm chí bị bán đến kỹ viện đê tiện, bị ngàn người cưỡi, vạn người gối.

Đây chính là thực tế!

Rơi vào trong tay Phong Phi Vân kỳ thật đối với các nàng mà nói đã rất tốt, ít nhất Phong Phi Vân không già, cũng không xấu.

Khi Phong Phi Vân từ dưới nhà giam đi ra, sắc trời đã bắt đầu sáng, mặt trời còn ở bên dưới đường chân trời, nhưng mà chân trời dâng lên một phiến vân hà hồng sắc.

Không khí có chút trong trẻo lạnh lùng.

Thánh Đình chúa tể cung đã tương đối náo nhiệt, những cung nữ kia cũng đa an bài tốt, trên mỗi một cái bàn đều bày ra một cái đỉnh nhỏ, phía trên có khắc một cái tên, chỉ chờ những khách nhân tôn quý kia ngồi vào vị trí.

....

Trời còn chưa sáng, Thánh đình Chúa tể cung đã bề bộn thành một đoàn, sương sớm lượn lờ trong cung khuyết, khiến nơi này giống như một tòa Tiên Cung Thánh địa chính thức vậy.

Một đội thị vệ mặc thiết giáp bay qua tuần tra trên trời cao.

Lại có một đội Thánh vệ quân cưỡi thiên mã cường tráng, cầm trong tay chiến mâu đỏ thẫm, đi trên mặt đất, duy trì trật tự của Thánh đình Chúa tể cung.

- Tiêu huynh, lần này Thệ sư quốc yến sẽ có Vương giả trong Yêu tộc tiến đến.

Phong Phi Vân ôm hai tay, nhìn một tòa cung điện khổng lồ trên khung trời, tòa cung điện này cao tới mấy trăm trượng, bị một cỗ thú cốt cực kỳ khổng lồ cõng trên lưng.

Cung điện cứ thế lở lửng trên quảng trường, in lên trên mặt đất một bóng mờ khổng lồ.

Tiêu Bạch Lãng cười phóng đãng nói:

- Yêu tộc quả thật sẽ có Vương giả tiến đến, nhưng lại không chỉ một Yêu tộc, Trung Ương vương triều khác cũng sẽ có đại nhân vật hàng lâm, Tước gia giao hữu khắp thiên hạ, trong đó sẽ có một ít nhân vật cực kỳ khủng bố tiến đến dự tiệc, đây tuyệt đối là một lần phong vân thịnh hội, Phong gia, hôm nay danh tiếng đang thịnh, nói không chừng sẽ mượn cơ hội này danh chấn các tộc cũng nên.

Phong Phi Vân im lặng nhẹ gật đầu, xem ra Thần Thiên Tước gia đã làm tốt đầy đủ chuẩn bị, cường giả các tộc thỉnh đến chỉ sợ cũng sẽ trở thành người chứng kiến hắn trở thành chủ nhân Đệ Lục Trung Ương Vương Triều.

Hôm nay, hắn sợ thật sự muốn trèo lên Chúa tể vị rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.