Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 50: Chương 50: Sóng Gió Ký Túc Xá




CHƯƠNG 50, SÓNG GIÓ KÝ TÚC XÁ

Anh sóc rất tức giận.Vốn ngồi canh trước cổng đợi sóc con gì đó anh sóc tuyệt đối làmột phía tình nguyện.

Sóc con chưa ra?

Được, sóc ca tính tình tốt, tiếp tục đợi!

Có lẽ em trai thẹn thùng, có lẽ em ấy đang chuẩn bị cái gì đó, tóm lại, em trai vô tội, em trai vạn tuế.

Nhưng kết quả thì sao? Càng đợi càng lâu, lâu đến khi gần nửa người của đại học A đều đã về hết.

Bởi vì hôm sau là cuối tuần, học sinh ngoại trú cơ bản đều về nhà nghỉ ngơi, sinh viên ngoại thành cũng đã sớm bắt xe trở về, sóc ca đợi đến đen cả mặt vẫn rất kiên nhẫn.

Gọi điện thoại thì không có người nhận, bởi vì mới khai giảng cho dù có đăng kí thì người ngoài cũng không thể vào KTX.

Vậy tìm người hỏi… Anhtrai mặt lại càng đen.

Nếu nhắc đến Thủ khoa ở đại học A thì sẽ có n phản ứng, trong đó ba loại đặc thù nhất sẽ là: loại đầu tiên, sinh vật giống cái bình thường—— “Cái gì? Tìm Thủ khoa của chúng tôi? Ngao ngao ngao, tôi nói cho anh biết nhá, thủ khoa kia không phải chỉ là riêng thủ khoa của trường tôi mà còn là thủ khoa cả nước, đẹp trai ngời ngời, nếu thủ khoa để cho tôi hiến thân hầu hạ, tôi khẳng định sẽ điên cuồngmà xông lên!”

Loại thứ hai, sinh vật giống đực bình thường —— “Cái gì? Tìm chúng ta thủ khoa nhỏ bé của trường tôi á? Xin lỗi nhé, thủ khoa của chúng tôi không dễ dàng gặp khách đâu, nhất định anh là người ngoài trường muốn đến điều tra đúng không, không không, nhìn anh không giống sinh viên, như vậy là người ngoài xã hội? Bỏ ý tưởng đi, thần tượng sẽ không dễ dàng gặp mặt fan như vậy đâu..”

Loại thứ ba, bọn nhỏ đáng thương học lên từ trung học thí điểm, “Cái gì cơ… anh Khúc của chúng tôi á, tôi khuyên anh vẫn là đừng quấy rầy anh ấy, đã đến cuối tuần rồi, anh ấy nhất định là đã có hẹn với hoa khôi giảng đường Tôn Viện Viện rồi. ”

Kỳ thật, phần lớn nam nam nữ nữ của đại học A đều rất bình thường, chỉ không hiểu làm sao ba loại đặc thù kia lại bị anh gặp được hết.

Mỗi một tình huống đều chửi rủa vô số lần, mỗi loại tình huống đềulàm cho mặt anh sắp so được với đáy nồi.

Sóc ca yên lặng chịu nội thương.

Vì thế, người nào đó rốt cục quyết định để xe lại gần trường học, tự mình đến phòng ngủ bắt người.

Lúc này Khúc Lăng Phong vạn phần hối hận, vì sao không mang vài tên thủ hạ lại đây chứ, không cần ở trong khuôn viên đại học A tìm tòi lâu như vậy, cũng không cần hỏi mấy đứa điên khùng kia, tự mình thấy ngột ngạt.

Khúc Lăng Phong đi tới dưới lầu KTX em trai nhà mình, không nói hai lời, nhét hai tờ tiền màu hồng qua khe cửaa sổ phòng bảo vệ, cửa KTX không hề ngoài ý muốn mở ra.

“Ai ai ai, ông già ta đã hoa mắt rồi, không phát hiện có người đi vàođâu.”

Khúc Lăng Phong, “… …”

Anh ca tiếp tục phát huy lấy trầm mặc là vàng, nội tâm lại lo lắng vìem trai nhà mình.

Cái gì mà KTX đại học A quản rất nghiêm? Rõ ràng chỉ cần đưa chút tiền như vậy là đã có thể tự do ra vào rồi, căn bản chả nghiêm cẩn tỉ mỉ được như quảng cáo, một KTX tuỳ tiện như vậy, em trai ở có thể an toàn không đây?

Anh ca rất nhanh đã tìm được phòng của em trai, lễ phép gõ cửagọi nhỏ, “Nhiên Nhiên? Là anh.”

Khúc Lăng Phong không phải lần đầu tiên đến đây, nhưng vì gian phòng này hiện tại không chỉ có mình em trai ở nên anh không có trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Vừa vặn, Phương Thiên Trác vừa tắm rửa xong, thân trên ở trần, thân dưới chỉ mặc một cái quần Hawai hoa hoè hoa sói, “Ai vậy?” Nhiên… ?”Tìm YNhiên sao?”

Không do dự nhiều liền mở cửa, dù sao thì cũng là KTX nam, đối phương lại là giọng nam, nói không chừng là mấy thằng bạn bên cạnh chạy sang mượn máy game linh tinh.

Kết quả, bốn mắt không tiếng động nhìn nhau.

Khúc Lăng Phong chau mày, Phương Thiên Trác xấu hổ thiếu chút nữa nóikhông ra lời, “Ukm, anh là gì của Y Nhiên …”

Kỳ thật hắn đã biết rõ còn cố hỏi, Khúc Y Nhiên từ sau kì nghỉ dài hạn trở về, trên bàn học có thêm một bức ảnh chụp cùng anh trai.

Phương Thiên Trác tất nhiên là đã xem qua ảnh chụp, hơn nữa còn đối với anh trai hiền lành của Khúc YNhiên có ấn tượng rất tốt.

Người trước mặt này cùng ảnh chụp không khác nhau nhưng mà khí chất lại hoàn toàn không giống.

Má ơi, máy ảnh có vấn đề sao mà lại có thể chụp được một kẻ lạnh như băng thế nà thành một người anh trai hiền lành cười sáng lạn như vậy chứ …! Lạnh quá… Anh cậu muốn đông chết người! Y Nhiên, mau trở lại cứu mạng với QAQ Phương Thiên Trác nơm nớp lo sợ, Khúc Lăng Phong mày nhăn đến nỗi có thể kẹp chết mấy con ruồi.

“Cậu là bạn cùng phòng của Nhiên Nhiên?” giọng đại ca lạnh lẽo tàn bạo, hơi thở quanh thân cũng đã xuống dưới 0 độ.

“Vâng…” Phương Thiên Trác bị đông lạnh cũng không nhẹ.

“Người đâu?”

“Đi bệnh viện .”

“Cùng ai.”

“Dương Tiêu.”

Khúc gia đại ca hỏi cái gì, Phương Thiên Trác đáp cái đó, ngoan cực kỳ.

Dương Tiêu tên này…”Là nam?” Là một người anh trai bị chính em trai trong lúc vô tình hấp dẫn thành đồng tính luyến mà nói, đối với những tên đàn ông quanh em trai còn căm ghét hơn cả phụ nữ.

Em trai thông suốt, biến cong thì được nhưng đối tượng chỉ có thể là anh. Những người khác, đừng hòng.

Khúc Lăng Phong nheo mắt lại, lạnh lùng đánh giá Phương Thiên Trác đang cả người cứng ngắc, “Lúc bình thường trong phòng cậu đều mặc như thế này sao?”

Dáng người cũng không tệ lắm, nhóc con, cứ như vậy nude trước mặt em mình lúc ẩn lúc hiện?

Phương Thiên Trác không cảm thấy có gì không đúng, lại còn rất thành thực gật đầu giải thích nói, “Em là từ thành phố biển đến nên có hơi sợ nóng, nhưng mà em thấy Y Nhiên cũng không chịu được nóng, có khi còn mặc mát mẻ hơn em đó.”

Khúc Lăng Phong, “… …”

Thế giới trong lòng anh, đảo lộn hết rồi.

Sóc con bị ngườita xem hết!

“Trong phòng ngủ không phải có điều hoà sao?”

Phương Thiên Trác ngẩn ra, nói, “Công tắc nguồn điện tổng của KTX đều tự mình nhảy, dùng quạt còn nhảy huống chi là điều hoà? Mỗi ngàychỉ có thể bật 10 phút, nếu lâu hơn thì cả toà nhà có thể mất điện theo.”

Trường học cố ý khống chế lượng điện, hiện tại cơ hồ từng phòng đều có hai đến ba cái máy tính, một cái lò vi sóng nhỏ cùng một cái nồi cơm điện.

Mỗi ngày công tắc điện đều phải nhảy tới nhảy lui vài lượt.

Kết quả không đợi Phương Thiên Trác tiếp tục “tình báo” xong, anh trai đột nhiên xoay người rời đi.

Để lại một kẻ khó hiểu, “Rốt cuộc anh Y Nhiên tới đây làm gì? Tìm cậu ta sao?”

Hắn hoàn toàn không ý thức được, chính mấy lời vô tâm của mình đã úp cho sóc con vài cái sọt.

Khúc Lăng Phong “cảm xúc mênh mông” đi ra khỏi ký túc xá, kết quả phát hiện em trai nhà mình đang thương lượng chuyện gì với ông cụ trông cửa.

“Vâng, cám ơn ông ạ, con giúp đàn anh với Nguỵ Tấn chút chuyện, rất nhanh thôi là xong mà.” Mấy ngày nay chạy qua chạy lại chăm Ngụy Tấn, Khúc Y Nhiên đã quan hệ rất tốt với quản lí KTX.

“Không có việc gì đâu, nhóc cứ yên tâm lên đi.Ủa? Anh kia, tìm được người rồi sao?” Cụ ông phát hiện ra một oán linh bóng dáng tối như mực, chính là Khúc gia đại ca.

Khúc Y Nhiên vừa quay đầu lại, nhất thời kinh hỉ, “Anh?”

Tích tụ tuy rằng bị nụ cười thuần tuý kia hòa tan không ít, nhưng trong lòng Khúc gia đại ca vẫn như trước có tư vị không tốt, em trai yêu quí căn bản là không để ước định với mình trong lòng, người chờ mong chỉ có mình anh thôi sao?

Sắc mặt thản nhiên nhìn không ra buồn giận, Khúc Lăng Phong đi tới bên cạnh em trai nhà mình, chỉ nói một tiếng “Uk”.

Khúc Y Nhiên lại phi thường sâu sắc phát giác ra anh mình đang hờn giận, mờ mịt hỏi, “Làm sao vậy? Anh? Em muốn đến phòng của Ngụy Tấn một chuyến, anh ở đây… chờ em?”

Khúc Lăng Phong đôi mắt tối lại, cúi đầu nói, “Anh, đi cùng với em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.