CHƯƠNG 51
Khúc Y Nhiên mang theo anh trai quen thuộc đi tới trước phòng của Ngụy Tấn và Dương Tiêu, cửa còn chưa mở đã cảm nhận được không khí trong phòng ngủ có điểm không thích hợp.
Đúng vậy, bên trong còn ba bạn linh đang bay thì thích hợp làm sao được?
Đây là lần đầu tiên Lý Mậtđại chiến với người ta, lại còn là một người phụ nữ trước khi chết đã phát rồ phát dại vì chồng cô ta có bồ.
Đàn ông có bồ bịch, tình hình chung là mọi người đều đồng tình với người vợ. Nhưng mà người phụ nữ này thì…bên ngoài bồ bịch hết người này người khác, mỗi đêm đều lêu lổng với rất nhiều đàn ông khác nhau, ai mà làm chồng cô ta chịu được mới là lạ.
Trạng thái tinh thần của cô ta không ổn định, sau khi chết tuy rằng nơm nớp losợ nhưng lại ngoài ý muốn tránh được nhóm quỷ sai lùng bắt, lui vào trốn ở một góc đại học A, lại bởi vì không nhìn quen những thiếu nam thiếu nữ yêu nhau ngọt ngào mà thỉnh thoảng chạy qua phá rối.
Dương Tiêu với Ngụy Tấn cùng phòng nhưng khác giường, mỗi đêm sau khi Ngụy Tấn đã ngủ, Dương Tiêu đều vừa thống khổ vừa rối rắm hôn trộm vàilần tự an ủi (aka quay tay) chính mình, vài lần bị nữ quỷ đang loanh quanh trong KTX nam bắt gặp, vì thế mới có những việc sau này.
“Cẩn thận.” Đường Bá Hổ vung quạt giấy lên, hóa giải công kích của nữ quỷ.
“Đồ điên, điên quá! Một nữ quỷ lại du đãng ở phòng KTX nam sinh tuyệt đối không có ý tưởng gì tốt đẹp!” Lý Mật nguy hiểm tránh được một đòn điện giật nữ quỷ đánh tới, có chút chật vật lui về phía sau hai bước, bị Đông Phương tiếnđến trợ giúp nhẹ nhàng đẩy ra, vừa vặntheo khe hở trên cửa Khúc Y Nhiên mở mà trực tiếp bay ra ngoài.
Lý Mật, “… …”
Khúc Y Nhiên, “… …”
Khúc Lăng Phong, “???”
Anh trai không rõ vì sao em mình đột nhiên cứng đờ bất động.
Lý Mật lập tức nhảy dựng lên, mất mặt tránh ở phía sau cửa, “Anh Khúc, tôi không phải cố ý dẫm lên đầu anh cậu đâu mà. ”
Khúc Y Nhiên lau đỉnh đầu đầy hắc tuyến, “Không có việc gì, anh tôi không cảm nhận được đâu.”
Lý Mật buồn bực cực kỳ, thật vất vả mới đượcanh Khúc giao chomột sứ mệnh quang vinh vậy mà lúc đang chuẩn bị đại triển thân thủ lại bị Đông Phương ném ra ngoài.
“Tôi cũng làm được!” Lý Mật thò đầu qua cửa, bất mãn nói.
Có Đông Phương gia nhập, nữ quỷ trong vòng ba chiêu đã bị bắt.
Giáo chủ đại nhân lạnh lùng thoáng nhìn, “Vướng bận.”
Lý Mật, “… …” Đả kích này cũng quá trực tiếp đi.
Khúc Y Nhiên nghe Đông Phương nói như vậy, giật mình bừng tỉnh. Nếukhông phải bận tâm Lý Mật thì Đường Bá Hổ có lẽ đã sớm tóm được quỷ tới tay.
Cậu thiếu chút nữa đã quên giá trị chiến đấu của Lý Mật là con số âm. Vì thế có lỗi cười cười với mọi người, “Ngượng ngùng, lần này là tôi sai.”
Lý Mật quỳ xuống đất, “… …”Đây mới là người đả kích nhất đây này!
Kết quả, Khúc Y Nhiên vội vàng nói chuyện với linh lại bỏ quên anh trai vốn có sự tồn tại cực thấp.
Khúc Lăng Phong thấyem mìnhcười với phía sau cánh cửa đến sáng lạn, mà anh lại hoàn toàn nhìn không ra cánh cửa kia rốt cục có chỗ nào không thích hợp, nheo mắt nhìn cũng không thấy nổi cái gì.
“Nhiên Nhiên?” giọng nói từ tính, ẩn chứa vô hạn gió lốc.
Sóc con lại cực kì trì độn nói, “Anh,chờ em một lát nhé.”
“Ừ, được.” Khúc Lăng Phong hai tay nhét túi, một bộ dáng nhàn nhã,nhìn chăm chú vàoem trai đang không biết chuẩn bị làm gì.
Cấp bậc gió lốc lại đang không ngừng tăng lên.
Tín hiệu màu cam báo động loé lên không ngừng, Khúc Y Nhiên lại hoàn toàn không chú ý tới, cho nên…
“Có thể.” Đường Bá Hổ có chút dở khóc dở cười nhìn nữ quỷ bị đánh đến không còn hình dạng, Đông Phương đây là đang rất tức giận? Bằng không làm sao lại đi chấp nhặt với một bệnh nhân tâm thần vậy?
Kỳ thật hắn cũng tốt, Lý Mật cũng tốt, đều không có bị thương mà.
Chính là quần áo mới của Lý Mật… hình như bị nữ quỷ này phá hỏng một tay áo? Đường Bá Hổ cảm thấy hình như mình vừa phát hiện ra cái gì đó.
Phóng châm, thu châm, động tác lưu loát sinh động, thủ pháp thành thạo trói quỷ thành cái bánh chưng được Đông Phương làm rất hoàn mĩ.
Khúc Y Nhiên đột nhiên cảm thấy,động tác trói người của Đông Phương hình như so với lúc mới quen… càng ngày càng thành thục? … ừ, hình như cậu cũng phát hiện ra cái gì đó rồi.
Lý Mật hình nhưcông 0 thủ 0?(giá trị tấn công phòng thủ)
“Cảm ơn.” Khúc Y Nhiên tháo xuống vòng ngọc cầm trong tay, ngồi xổm xuống, ngón tay điểm nhẹ trên đầu nữ quỷ đang hấp hối, hàn khí quanh thân cô ta giảm xuống không ít, nhưng cũng không có hoàn toàn tiêu tán.
Xem ra con quỷ này thật sự làm không ít chuyện xấu, cho dù thực đi đầu thai thì trước khi đi chuyển thế cũng sẽ phải chịu trách phạt tương ứng dưới Địa phủ.
Đây là quá trình tất yếu phải trải qua, Khúc Y Nhiên cũng không có cách nào nhúng tay vào.
“Cô kiếp trước, kiếp vừa rồi toàn hận thù, đều phải do giới luật phán định. Hi vọng cô có thể sớm ngày hối cải làm một con người hoàn toàn mới, kiếp sau không cần lấy danh nghĩa tình yêu đi phá hoại tình cảm chân thật của người khác nữa.” Đối của cô xem như chúc phúc, coi như là thứctỉnh.
Một người, một kiếp phạm sai lầm còn có đường quay đầu, hai kiếp vẫn phạm sailầm chính là nghiệp chướng, nếu cứ thế mãi thì cho dù luân hồicũng sẽ không có kết cục gì tốt đẹp.
“Buông ra… Không…” Vốn dĩcô ta đang xụi lơ bị trói chặt đột nhiên vùng lên, kêu la thảm thiết, thê lương, không ngừng giãydụa.
Khúc Y Nhiên trong lòng cả kinh, lập tức cắn nát ngón tay, đầu ngón tay dính máu rất nhanh xẹt qua mặt nữ nhân này, cô ta rốt cuộcphát không ra tiếngnữa, nhưng mà anh traiđã nghe được rồi.
Ở nhân gian hoạt động lâu như vậy, lại có năng lực hiện thân uy hiếp DươngTiêu, con quỷ này không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu mới có thể kiêu ngạo như vậy.
Anhtrai khiếp sợ cực kỳ, không kịp nghĩ nhiều rằng tại sao trong phòng đột nhiên vang lên tiếng phụ nữ kêu rách cổ họng như vậy, phản ứng đầu tiên của anh là bảo vệ em minh, ngay lúc Khúc Y Nhiên cắn nát ngón tay vẽ chú trong không khí đã đem người ôm chặt vào lòng, rất nhanh lui về sau, giống như làm vậy là có thể ngăn cách cậu khỏi tất cả nguy hiểm.
“Nhiên Nhiên, về nhà với anh.”
“Anh… đợi lát nữa… một chút thôi…” Anhtrai ôm chặt quá, Khúc Y Nhiên hô hấp có chút dồn dập, “Anh, buông ra nào… chờ em một chút… lập tức sẽ tốt thôi.”
Khúc Lăng Phong cụp đầu xuống, thẳng tắp nhìn chăm chú vào đôi mắt xinh đẹp của em mình,”Được rồi, anh chờ em.”
Giờ khắc này, anh lựa chọn tin tưởng chính người đang ôm trong tay này.
“Ukm…” Khúc Y Nhiên một tay nhanh chóng kết ấn, đem người phụ nữ đang bị trói kia quẳng luôn vào cửa luân hồi chỉ có linh môi sư mới mở ra được.
Phòng ngủ trở nên tối om một mảnh, chính là nháy mắt sau lại khôi phục bình thường.
Lý Mật với Đông Phương đã sớm chui trở về trong ngọc, Đường Bá Hổ do dự một lát, vẫn quyết định đem tờ giấy nguyệt lão đưa cho mình giao cho Khúc Y Nhiên.
“Này, cho cậu… Y Nhiên, Nguyệt Lão nói, hết thảy chỉ cần theo tâm ý của mình là được.” Nói xong, hắn cũng trở về trong ngọc điều tức. Tuy rằng lỗ thủng trên quạt mấy hôm nay đã được tu bổ hoàn hảo trong ngọc, nhưng lần phá kết giới bay vào trong đàn vẫn tạo cho thân thể tổn thương nhất định.
Khúc Y Nhiên tiếp nhận tờ giấy, rất nhanh bỏ vào trong túi quần.
Chính cậu vẫn còn ở trong lòng anh trai đó.
Anhnhìn hết những động tác nhỏ của cậu không sót cái gì, nhưng cái gì cũng không hỏi.
Thanh âm khó hiểu, thân ảnh khó hiểu, lại đến những đoá hoa trắng xinh đẹp nở rộ, lại có tiếng phụ nữ hét chói tai, tờ giấy xuất hiện từ hư không, em trai anh, thật không đơn giản.
Chuyện này tạm ừng trước mắt, anh chỉ có thể lờ mờ đoán ra gì đó.
Hết thảy xong xuôi, ác linh bị cưỡng chế đá xuống Địa phủ chịu phạt, còn lại chuyện đau đầu đành quăng cho hắc bạch nhị lão, linh kia có ầm ĩ thế nào cũng không ầm ĩ được đến nhân gian.
Độ ấm trong phòng dần dần trở lại như thường, chính là giờ Khúc Y Nhiên mới phát hiện, bên ngoài trời đã tối rồi!
“Anh?” cậu đột nhiên nhớ ra ước định cùng với anh trai.
Giữa trưa ở cổng trường đợi anh… cùng nhau về nhà… anh tới đón cậu, nhưng mà cậu lại… hoàn toàn quên mất!
“Anh, thực xin lỗi, hôm nay em vào viện thăm Ngụy Tấn, lúc trở về em… cái kia…” Sóc con gấp đến độ đỏ mặt.
Không định giấu diếm, nhưng cũng không biết nên làm thế nào mà giải thích một cách bâng quơ nhẹ nhàng được, liệu thẳng thắn thừa nhận tất cả với anh ấy có thể bị coi là kẻ tâm thần… hoặc là quái vật hay không?
Linh môi sư cũng không phải là nghề gì không thể công khai nhưng mà không có nhiều người sẽ chấp nhận.
Bị lảng tránh, bị rời xa, dần dần cũng hiểu được mình cần phải tự lảng tránh, rời xa… Nhưng mà anh trai lại không giống như vậy, mình sẽ thấy khổ sở, sẽ thấy đau đớn.
“Anh ơi.” Khúc Y Nhiên thật sự không có cách, đỏ hồng mắt, yên lặng cúi đầu.
Cằm sắp đụng phải ngực, lại rất nhanh bị người nhẹ nắm lên, đôi mắt sáng ngời lợi hại nhìn xuống em trai, chính là nhìn thấy đôi môi sắp bị cắn nát kia của Khúc Y Nhiên thì mắt anh cũng dần đỏ, “Anh cảm thấy, em hẳn là trước hết nên nghĩ bồi thường anh như thế nào.”
Khúc Y Nhiên, “???”
“Tự dưng bắt anh đợi trong xe từ giữa trưa đến giờ, Nhiên Nhiên, em nói nên bồi thường anh như thế nào đây? Lương của anh một giây dùng đến trăm vạn đô la mà tính đó. ” Khúc Lăng Phong cố ý khoa trương nói.
Chỉ thấy sóc con theo bản năng buông lỏng ra đôi môi bị ngược đãi từ nãy giờ, há to miệng, ngốc nghếch nhìn anh mình.
Anhmình giá trị cao vậy sao?
Xong rồi… căn bản bồi thường không nổi…
“Em nói nên làm cái gì bây giờ, hử?” Âm cuối cao lên thànhmột độ cong khêu gợi, Khúc Lăng Phong lấy bụng bàn tay ma sát lên đôi môi đỏ mọng đầy đặn của em trai, miệng cứ như vậy hé ra? Đầu lưỡi hồng nhạt trong miệng thật hấp dẫn.
Đối diện gần gũi với anh trai như vậy, hơi thở phun ra phả trên chóp mũi lại hấp thụ về trong phổi, sóc con khẩn trương cực kì, tay chân cứng ngắc, khó khăn nói, “Em, cũng… không biết… A…”
Anhtrai —— kỳ thật phương thức bồi thường tốt nhất chính là dùng em đó.
Em trai ——QAQ phải kiếm việc làm thêm để bồi thường cho anh thôi.
Môi lưỡimềm mại, hơi thở nam tính thổi quét qua khoang miệng Khúc Y Nhiên, vội vàng khát vọng tìm kiếm chiếm lấy, sóc con bị anh mình đặt trên tường, phía trước là vòm ngực nóng rực, phía sau là vách tường lạnh lẽo, băng hoả đối lập nhưng cậu không thừa sức đi chú ý chuyện khác.
“Ưm…” mũi toát ra một tiếng than nhẹ.
Áo Khúc Y Nhiên bị anh trai xốc lên, bàn tay to vuốt ve ngực cậu giống như có ma lực, sờ đến đâu chỗ đó liền bốc lửa.
Thời gian, địa điểm không đúng, anhtiếc nuối hôn lên khoé mắt em trai, đem sóc con đang mềm như nước ôm chặt lấy, thấp giọng nói, “Về nhà thôi, mẹ còn đang đợi chúng ta.”
“Vâng…” đôi môi Khúc Y Nhiên sưng đỏ, gục đầu xuống nhỏ giọng đáp.
Thiếu niên ôn nhuận như ngọc giờ mới xấu hổ, mặt đỏ lợi hại, trên môi vẫn còn dấu vết vừa bị người hung hăng cắn nuốt một phen.
Thực là một màn tốt đẹp cực kì, giờ khắc này toàn bộ oán niệm do phải đợi chờ của anh trai xem như hoàn toàn tan thành mây khói.Chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, anh có thể thân mật nắm tay em trai như vậy, nói rằng, “Chúng ta về nhà”,bốn chữ vừa vô cùng đơn giản lại phá lệ trầm trọng. Về nhà, về nhà của chúng ta.
Chúng ta là anh em, cũng bởi vì là anh em —— mới có được mối liên hệ máu mủ ràng buộc vĩnh viễn không thể đứt rời.