Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 79: Chương 79: Thật Sự Đại Kết Cục




CHƯƠNG 80, THẬT SỰ ĐẠI KẾT CỤC

Mẹ Đường trở thành nhân vật cần tập trung quản lí hàng đầu trong nhà, Khúc Y Nhiên phi thường muốn khuyên anh trai cùng nhau về nhà ở, vì sắp đến cuốinăm ba phải đi thực tập, trong nhà chỉ còn mình mẹ, lại lo lắngbác Lưu không kiềm được vị thai phụ không thành thật này.

Nhưng mà câu nói đầu tiên của anh trai đã tiêu diệt gọn ýtưởng ngày, “Trong nhà có nhiều người giúp việc tin cậy như vậy, cũng không phải mới đến ngàymột ngày hai, bọn họ còn hiểu mẹ hơn cả anh và em, không cần em bận tâm đâu.”

Đường gia hay Khúc gia đối với thủ hạ trung thành và tận tâm thì rất tốt, có rất nhiều người chính mắt chứng kiến hai anh em nhà họ Khúc sinh ra, giờ lại sắp nghênh đón vị thứ ba nhà Khúc gia ra đời, kinh nghiệm phong phú, sách lược ứng phó đầy đủ.

Khúc Y Nhiên đành phải gật đầu, “Được rồi.”

Quay đầu bấm ngón tay tính số mệnh cho bé cưng sắp sinh, là nam hay nữ, số mệnh tương lai ra sao.

Khúc Lăng Phong khi biết ý tưởng của cậu thì rất bất đắc dĩ nhéonhéo mũi cậu, “Cho dù là em gái cũng không sao, mẹ đã nghĩ tốt lắm rồi, nếu sinh con gái sau này bắt một chàng rể đến, nhưng mà anh cảm thấy lỡ mà sinh được một đứa em gái có tính cách giống mẹ thì ba sẽ rất đau đầu đây. Em vẫn là thành thật đêm chuyện ở trường lo cho tốt đi, sắp thi cuối kì rồi đúng không?”

“Không có việc gì.” Nói thế nào thì trước kia mình cũng học khoa Trung, khoa văn không đến nỗi khó như khoa Lý. Đối với học tập, Khúc Y Nhiên cực kì tự tin.

Đối mặt với cuộc sống dần dần bình tĩnh trở lại, Khúc Y Nhiên biết, tất cả đều chỉ là biểu hiện giả dối bên ngoài mà thôi.

Bão táp chân chính không phải việc bọn Trác Thiên Nhã bị xét xử, cũng không phải người nhà họ Khúc sinh lòng độc ác dùng mối quan hệ tăng hình phạt lên đến chung thân, cậu biết, lúc đó cậu náo động cả vòng âm dương ở S thị đã gây lên chuyện lớn, hiện tại không có ai tìm tới cửa nói không chừng là đang lén thương thảo làm sao trừng phạt mình cho càng quy củ hơn mà thôi.

“Vì sao không trực tiếp tăng lên tử hình?” Đường Bá Hổ hỏi như vậy.

“Không được… Nếu bọn họ biến thành oan hồn, tôi lo lắng mình sẽ vi phạm tín điều của linh môi sư, không muốn chỉ dẫn bọn họ đi đầu thai.” Hơn nữa, rất nhiềungười tuy rằng làm việc độc ác nhưng cũng không ai mất mạng, huống hồ anh trai cũng không bị thương, cậu cũng mang một đám quỷ đến doạ bọn họ đái ra quần như vậy coi như hoà nhau.

Kiếp này không phát sinh thảm kịch gì, không nên lấy oán hận kiếp trước chồng vào làm gì.

Trác Thiên Nhã bởi vì vụ án có liên quan đến mạng người nên tạm phánchung thân, có thể còn bị tăng thêm, vì là chủ mưu vụ án.

“Anh đi họp đây, Nhiên Nhiên.” Anh trai trước khi đi, nâng khuôn mặt nhỏnhắn của em trai lên liếm láp cả nửa ngày, thẳng đến khi em trai trợn tròn mắt vẻ mặt bất mãnnhìn anh, giống như đang nói “Sao anh còn chưa đi đi, không phảiđi họp sao”.

Những trai lúc này mới tốt bụng buông ra khuôn mặt sũng nước miếng của em trai, nhịn không được lại hôn vài cái lên môi em trai mình, cứ cảm thấy hôm nay lòng dạ bất an, nhưng lại không thể nói rõ là gì, “Thành thành thật thật ở nhà ôn tập, biết chưa?”

“Biết rồi.” Từ khi chuyện đó qua đi, Khúc Y Nhiên từ học sinh nội trú biến thành ngoại trú, tan học có người đón, ngay thời gian mua chén sữa đậu nành trước cổng trường cũng không có. Anh trai lái xe đi rồi, Khúc Y Nhiên đi vào nhà ngồi một mình trầm tư trên sofa, trong tay cầm một tách trà, đối diện bàyhai tách.

Lý Mật chui từ trong ngọc ra, bởi vì không thấy được cảnh ấn-tượng nhất năm nay nên vẫn oán niệm mấy ngày rồi, nhưng là kẻ vô tâm vô phế, vài ngày sau đã lại hớn ha hớn hở.

“Cậu đang đợi người sao?”

“Ừ.”

“Đợi ai vậy?”

“Không biết.”

“… …”

Một làn âm phong quất vào mặt, hình như là từ người đang đợi thổi đến.

Lý Mật và Đường Bá Hổ ba người tuy rằng đã biến thành quỷ, nhưng lạinhư trước có thể cảm giác được làn lãnh phong tà môn kia, miễn bàn đến nhân loại là Khúc Y Nhiên.

Tuy nhiên sóc con lại vẫn ngồi ngay ngắn tao nhã, hoàn toàn trái ngược vớiLý Mật đang rùng mình.

“Khúc Y Nhiên to gan, đã biết tội chưa?” Người được phái tới phạt người đúng là Hắc Bạch nhị sử.

Cứu tưởng trên trời sẽ phái hai vị Môn thần đến, nhưng hai vị này lại không biếtlàm sao lại không chịu tiếp nhận, vì thế củ khoai lang phỏng tay này bị quăng qua âm giới.

Như vậy tự nhiên không thể thiếu hai vị đại tướng của âm giới ra trận rồi.

“Mời ngồi xuống uống chén trà nóng trước đã.” Khúc Y Nhiên lễ nghi tuyệt đối đúngchỗ, không quản đối phương là hắc hay bạch, mặt lạnh hay nhạt, đều mỉm cười hoà nhã.

Hắc vô thường mặt như băng sương, lạnh lùng nhìn bộ dạng nịnh nọt của cậu.

Bạch vô thường trong mắt mỉm cười, ấn Hắc vô thường ngồi lên sofa, tự nhiên như ruồi cầm tách trà lên uống, “Khúc linh môi, ngươi cũng biết chính mình làmsai cái gì, anh trai ngươi vốn chỉ chịu chút thương nhẹ không nguy hiểm đến tính mạng, ngươi lại mạnh mẽ triệu tập phần đông oan hồn, hại âm dương suýtnữa thất hành (hành trong vận hành), khiến cho hai giới lâm vào hỗn loạn. “

“Đây hẳn là không phải trọng điểm?” Khúc Y Nhiên cười cực tự nhiên, nếuthực sự nghiêm trọng như vậy, sao lúc ấy không thấy bọn họ đến quản mình chứ?

Lại mở một con mắt nhắm một con mắt hàm hồ cho qua, có thể thấy đượckỳ thật bọn họ là không muốn quản.

Bạch vô thường ho nhẹ hai tiếng che giấu thất thố vì bị nhìn thấu, Hắc vô thườnglạnh lùng cười, mặt không chút thay đổi nói, “Bởi vì ngươi can thiệp, bóp méo mệnh cách của bọn họ.”

“Ta biết, không ít tên sẽ may mắn nhập cư trái phép ra nước ngoài trốn, giờ đều bị giam trong ngục, như vậykhông tốt sao? Vì dân trừ hại .”

Hắc vô thường, “… …”

Thật tình một câu cũng không cãi lại được, biết ngay trên trời không đưa cơm mềm cho bọn họ ăn mà!

Hắc vô thường, “Ngươi còn không nhận tội?”

Sóc con ngửa đầu, “Tôi có tội gì?”

“Tu sửa mệnh cách không tính là tội?”

“Bọn họ cũng không phải tốt đẹp gì, ngươi hẳn nên cảm tạ ta, có vài bakẻ ở nước ngoài tự tung tự tác vài năm đã bị người giết chết, đến lúc đó còn chẳng phải phiền các ngươi đi ra nước ngoài thu hồn hay sao.”

Âm sai và tử thần xem như không hoà hợp lắm, đây cũng không phải bí mật gì. Hắc vô thường bị nghẹn không nói nên lời, bàn tay to vừa nhấc, trựctiếp muốn làm phép bắt người, “Ta nói ngươi cứ xuống nói với Diêmvương trước đi!”

Khúc Y Nhiên nhẹ nhàng câu môi, “Ta biết quấy nhiễu mệnh cách là sai, nhưngmà ta không hối hận.”

Nói xong nhắm mắt lại, một bộ chịu trói làm Lý Mật lo lắng.

“Mợ nó! Ai dám động Khúc ca, tôiliều mạng với kẻ đó!”

Lý Mật vừa định khí phách xung phong xông lên liều mạng, kết quả bị Đông Phương một cây châm tuyến tóm về, tiếp theo mười châm đồng thời phóng ra, phóngthẳng vàomột Hắcmột Bạch.

“Lăn về không cần ở bên ngoài mất mặt xấu hổ.” Đông Phương vuốt vuốt mái tóc đen mượt, trong mắt bắn ra ra hàn quang, “Các ngươi,muốn dẫn hắn đi?” ngón tay tiêm dài chỉ hướng Khúc Y Nhiên.

Hắc Bạch nhị sử xuất ra vũ khí, “… …”

Hắc bị kim đâm đến đổ mồ hôi lạnh, Bạch vẻ mặt trắng bệch, lại miễncưỡng gật gật đầu, “Giáo chủ, người xem… chúng ta cũng là làm việccông, đây đều là ý của cấp trên, đừng làm khó bọn tiểu nhân như chúng ta, chúng ta có thể cam đoan đem Khúc Y Nhiên lông tóc không tổn hao gì trở về.”

Đông Phương thu châm, gật gật đầu, “Tốt lắm, bổn tọa đi theo hắn. “

Hắc Bạch nhị sử đồng thời phun máu, “… …”

Đường Bá Hổ còn chạy đến vô góp vui, “Vừa vặn, bản tiên cũng đitheo.” Trước kia cũng chưa tự xưng Đào hoa tiên bao giờ, hiện tại lại cố ý làm màu.

Hắc Bạch nhị sử lập tức nghĩ tới Ninh vương vẫn ở lì ở Địa phủ đại náo nhiều năm không chịu đi kia, nhất hời sắc mặt phong phú, vị này mà cũng đi, Địa phủ có thể bị hủy không ? (Bá Hổ với Ninh vương?)

Không được! Làm Hắc Bạch nhị sử, bọn họ không thể mất mặt như vậy được!

Hắc vô thường cùng Bạch vô thường nhìn nhau, nhất thời quyết định ——giở trò thôi ! Dù sao cũng là từ âm phủ mà ra, so về thủ đoạn đùa giỡn ai cũng khôngbằng bọn họ!

Vì thế tóm lấy Khúc Y Nhiên định độn thổ, nhưng mà châm tuyến của Đông Phương lại đã sớm quấn quanh toàn thân Khúc Y Nhiên, cố tình còn là châm tuyến khảm chân khí không giống sợi tơ bình thường. Giờ coi như đã trở mặt, giáo chủ cũng sẽ không khách khí với bọnhọ.

Một vị từng khiến cả giang hồ nghe tên đã sợ mất mật giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo, một vị Đào hoa tiên tài tử phong lưu, võ nghệ song toàn, ôm nỗi hận mà chết,một châm một quạt, vững vàng tiến công.

Lý Mật cũng muốn theo hỗ trợ, nhưng vì giá trị vũ lực quá yếu bị Khúc YNhiên hạ chú nhốt trong ngọc, kỳ thật cậu đi Địa phủ một chuyến cũngkhông có gì, nhưng là bên kia một canh giờ, dương gian đãquamột năm.

Cậu đi vài canh giờ, nói không chừng mười năm giây lát đã trôi qua, cậu không thể để anh trai một mình chờ mình ở đây mười năm, cho nên…

Cũng liền cam chịu biện pháp của Đông Phương.

Sự thật chứng minh, Đông Phương đã đúng. Y trước kia chính là thủ lĩnh, Hắc Bạch vô thường sớm đã là bại tướng,nay có thêm Đường Bá Hổ trợ trận, kia thế công liền càng thêm hung mãnh.

Giáo chủ giết người không chớp mắt, giết quỷ đồng dạng không nháy mắt.

Người Hắc Bạch đưatới trơ giúp đều bị giết trong nháy mắt, người tới trợ giúp thấy vị này liền chạy trối chết, còn ai dám chạy tới ăn châm chứ?

Châm kia, rất sắc! Đau lắm QQ

Hai vị âm sai bị đánh hội đầu thật muốn hô to, “Xã hội cua đồng (hạn chế 18+, hạn chế cảnh bạo lực máu me), cự tuyệtbạo lực máu me!”

Đường Bá Hổ nói, “Chúng ta cũng cua đồng lắm, ngươi xem tác giả cũng chưa tả được tí hình ảnh tàn bạo nào, vì một xã hội cua đồng, đánh đến ra cua thì thôi. “

Thật vậy chăng?

Chạng vạng, khi Khúc Lăng Phong lái xe chạy như bay về nhà, hùng hục chạy vào phòng bếp, ôm lấy sóc con, trái tim lúc này mới buông xuống, “Anh cứ có cảm giác không thích hợp, may mắn… em không có việc gì.”

“Hả? Em không sao, một hồi nữa là có thể ăn cơm, anh…” Khúc Y Nhiênquay đầu, còn thật sự nhìn nhìn, “Có thể trước bỏ tay ra khỏi quần em không? Giờ mới 7h hơn.”

Sóc ca, “… …”

Xem ra, em trai thực không có gì chuyện gì.

Không có việc gì là tốt rồi, bọn họ về sau còn có rất nhiều thời gian có thể toànthân tâm trao đổi, nghe nói…tơ hồng đại biểu cho tình duyên ba kiếp.

“Nhiên Nhiên, ăn nhiều một chút.” Buổi tối vận động cần tinh lực dưthừa.

“Anh, anh cũng ăn nhiều một chút.” Sóc con lo nhất vẫn là… buổi tối lúc xxoo bị quỷ vây xem.

Đám kia quỷ, hẳn là không nhàn rỗi như vậy đâu.

Khúc Y Nhiên nghĩ lại mấy hôm trước khi bị Hắc Bạch nhị sử bắt đi, đám quỷ ham vui kia nhảy vô góp náo nhiệt, nhịn không được lại bậtcười.

“Cười cái gì?”

“Không, không có gì, em chỉ là thấy… có đôi khi quỷ cũng rất đáng yêu.”

“Ừ, thực đáng yêu.”

Nửa đêm, xxoo làm được một nửa—— sóc con trong mắt đầy sương mù, nhẹ nhàng khẩn cầu anh trai chậm một chút, kếtquả anh trai vừa định thả chậm tốc độ, ngẩng đầu liền gặp được một loạt cặp mắt to như chuông đồng đang vây xem.

“Đều biến ngay —— “

“Ai nha nha, không cần nhỏ mọn như vậy chứ!”

“Cút ——! !”

“Đừng tức dữ vậy chứ, chúng ta có thể giúphai người chút chuyện, có muốn tôi lấy cho hai người xuân cung đồ niên đại năm đó tôi sống đến không ?”

“Bằng không ta giúp hai anh em cậu vẽ lại?”

“… …”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.