Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 78: Chương 78: Kết Cục 1




CHƯƠNG 79, KẾT CỤC 1

Bên này, Khúc Y Nhiên suất lĩnh đại quân u linh không ngừng đuổi theo, bên kia, trước không nói kết quả báo nguy ra sao, Khúc LăngPhong chưa bao giờ thất hẹn với người khác, Sở Phi Nhai là bạn bè lâu năm tất nhiên biết rất rõ điều này. Hắn tự gọi điện thoại cho Khúc Lăng Phong nhưng không ai nghe máy, gọi đến công ty thì nhận được đáp án ông chủ đã ra ngoài, hơn nữa còn là đã đi từ sớm.

Như vậy chắc chắn đã có chuyện xảy ra!

“Khúc lão, cháu là Phi Nhai, chuyện là như vậy…” Sở Phi nhai bắt đầu không ngừng nói ra.

Phương diện tìm người này không phải cứ thương nhân sẽ mạnh hơn quan viên, nhất là một lão chính khách có căn cơ thâm hậu, quan hệ so với tiểu bối là hắn còn trải rộng hơn nhiều.

Không lâu sau, Khúc gia Đường gia cao thấp đều đã biết Khúc LăngPhong mất tích.

Đường Hiểu Hiểu vốn là không phải một người phụ nữ nhu nhược bình thường, vừa nghecon mình có thể bị người ta bắt cóc, tức giận đến đập bàn dựng lên, thiếu chútnữa nổi giận đùng đùng xông ra ngoài. Cũng không quản bọn cướp đang ở đâu, một bộ muốn tiêu diệt cả nhà đối phương.

“Bình tĩnh một chút, tiểu thư.” Bác Lưu vội vàng kéo người lại, cô gia không ở nhà, vịnày liền không ai ngăn lại được.

Đường Hiểu Hiểu tức giận đến đỏ mặt tía tai, “Sao tôi bình tĩnh được đây? Contrai thật vất vả mới về nước, chuẩn bị thường trú không đi nữa!Tên khốn nào nhắm vào nhà chúng ta, muốn ép Lăng Phong về lại Mỹ? Mơ tưởng!”

Đừng nói là mẹ ruột, người hầu cao thấp trong Khúc gia cũng rất tức giận, thậm chí ngay mấy đầu bếp cũng có ý định cầm muôi chảo đi san bằng hang ổ bọn cướp.

Khúc gia hai người lớn nhỏ là bọn họ nhìn lớn lên, là tên khốn thiếu đòn nào lại nhằm thời điểm Khúc gia đang vui vẻ chạy tới thêm phiền!

ChaKhúc là bí thư tỉnh ủy, Khúc lão gia tử là cán bộ trung ương đã về hưu, thủ đoạn cùng quan hệ quả thật không phải một thương nhân như Sở Phi Nhai cóthể so sánh, công tác tìm kiếm khẩn trương lại thầm lặng được triển khai.

“Cha, ngài đừng lo lắng, Lăng Phong không có việc gì đâu.”

“Ai… ai dám đụng đến cháu đích tôn của ta ta liều cái thân già này với chúng”

“Khúc lão nhân nói đúng!” Nghe vậy Đường lão gia tử cũng phẫn nộ vô cùng mà nói.

Khúc Thiên Triết vội vàng trấn an hai vị lão nhân hơi bị huyết áp cao này, đồng thời cũng lo lắng cho đứa con thứ hai, liệu nó có thể cũng bị người hạ độc thủ hay không?

“Ba, để con gọi điện cho Y Nhiên xem sao.”

“Đúng đúng, mau bảo nó đợi trong trường, không được đi đâu hết! Không được nói chuyện với người lạ!”

“Nhiên Nhiên, mau nhận điện thoại đi!” Khúc Thiên Triết lgọi vài lần, nhưngkhông con trai một lần cũng không bắt máy.

Nhất thời, cha Khúc ý thức được có thể đứa thứ hai nhà mình cũng bị đối phương bắtcóc tống tiền chịu khổ, xem ra đây là một âm mưu liên hoàn có tổ chức có kế hoạch, bắt đi hi vọng tương lai của Khúc gia, không phải là muốn Khúc gia tuyệt hậu sao?

ChaKhúc nổi giận, “Dám đụng tới con ta! Tuyệt đối không thể tha thứ!”

Ngày thường cha Khúc là một người trầm mặc ít nói, nhưng vào thời khắc mấuchốt lại bao che khuyết điểm cực kỳ.

Cho dù là thời kì hai đứa con bướng bỉnh nhất ông cũng không đánh chúng chút nào. Giờ bị trói lại rồi không biết chúng sẽ ăn bao nhiêu khổ đây!

Chaa Khúc nhất thời cùngmẹ Đường lòng có linh tê (tâm linh tương thông), không hổ là vợ chồng, ônghiện tại cũng có một loại xúc động muốn xông ra giết người.

“Y Nhiên, nơi này!” Rất xa Đường Bá Hổ đã ngoắc cậu lại, kết quả khi người đến gần thì cho dù tự nhận đã gặp qua nhiều chuyện lớn, Đường Bá Hổ cũng bị chấn kinh không nhẹ.

“Cậu kéo lắm… khụ… tới làm gì a?”

Chỉ thấy phía sau Khúc Y Nhiên đông nghìn nghịt một mảnh, áo dài trắng, áo giáp đen, tóc vàng tóc đỏ, thổ dân cắm lông chim trên đầu, cổ hồn cầm trường thương, đứa nhỏ tay cầm đồ chơi, ông già say rượu, linh dạng gì cũng có, phược linh (linh bị trói buộc), linh sau lưng, oán linh các kiểu, quả thực có thểngay tại chỗ mở toạ đàm thần quái.

Đông Phương một thân áo đỏ tiên diễm đứng đầu chúng linh, vị này có tiếng tính tình kém ở S thị, không ai có gan dám đứng bên cạnh y.

“Y Nhiên… Ai, quên đi, tôi biết cậu tức quá, nhưng mà Đông Phương!”

Đường Bá Hổ cảm giác cây quạt sắp bị bóp nát đến nơi,”Ngươi sao không ngăn Y Nhiên lại chứ!”

Đông Phương Bất Bại lạnh lùng thoáng nhìn, “Vì sao muốn cản?”

Nếu không phải Khúc Y Nhiên chưa mở miệng, y đã sớm mang theo chúnglinh xông vào hang ổ kẻ địch mà chém giết.

Đường Bá Hổ, “… …” Hắn thế mà quên mất, lúc Đông Phươngcòn sống chỉ có người khác quỳ dưới chân giáo chủ, nhún nhường, làm gì có chuyện y chịu thua người khác bao giờ.

Không đợi hai nhà Khúc Đường triển khai hành động điều tra được vị trí cụ thể, bên này Khúc Y Nhiên đã ra lệnh một tiếng, “Có chuyện ta lo liệu hết, các người cứ việc xông lên!”

Cậu có thể cảm giác được mi tâm bởi vì kháng nghị linh lực cạn kiệt mà ẩnẩn đau, nhưng mà, dừng không được.

Trái tim của cậu, bị trói đi rồi!

Linh môi sư đại nhân lên tiếng, chúng linh liền giống như đàn ngựa hoang thoát cương, ào vào căn biệt thự đang nhốt anh trai.

Tường bình thường tự nhiên ngăn không được bọn họ, mà có linh môi sư tọatrấn bên ngoài, hoàn toàn không sợ kết giới thiên nhiên ở quanh nhà.

Phong thủy thì sao, cũng trốn không được vận mệnh bị ác linh quấn lấy.

Một phút sau, chợt nghe trong biệt thự truyền ra khúc quân hành các loại giọngkêu thảm thiết.

“Ban ngày ban mặt gặp quỷ !”

“Ô ô ô ô nó thế mà không có đầu lưỡi! Nó thế nhưng không có mặt!”

“Máu… thật nhiều máu!”

“Đê mờ, thằng nhóc này lấy thương chỉ vào người tao!”

Có thể ở dưới S thị mà ngủ say lâu như vậy cũng không bị nhóm quỷ sai quấy rầy, kia có thể là quỷ hồn bình thường sao? Đừng nói thực thể hóa, cứ nhìn trong phòng khách từng người từng người rạp xuống, tường nhà lấy tốc độ mắt thường mà tróc ra từng mảng giấy dán tường thì biết.

Trời biết mấy tờ giấy kia làm sao lại rơi xuống!

Có Đường Bá Hổ dẫn đường, rốt cục tìm được căn phòng tối đang lâm thời giam giữ anh trai.

Khúc Y Nhiên mộtphát vọt tới, cậu lần đầu tiên dùng linh lực phá hưcủa công, một luồng sáng trắngđem cửa nổ tung, mà không phải làm cholinh biến thành chìa khóa mở cửa.

“Anh, tỉnh tỉnh!”

“Anh tỉnh rất…” Khúc Lăng Phong đầu đầy hắc tuyến nhìn các loại linh hồn đang vây quanh mình, anh vốn bất tỉnh nhưng không biết mấy thứ kia dùng phương pháp gì, cứng rắn tiến vào trong mộng kể chuyện xưa bắt anh tỉnh lại.

Tuy đầu có chút choáng váng, nhưng lông tóc không tổn hao gì,nhiều nhất bị mấy tên bắt cóc không thành thật sờ soạng một chút mà thôi.

Đường Bá Hổ đem tình huống này nói cho Khúc Y Nhiên, chưabao giờ biết cái gì gọi là ghen, sóc con liền lập tức phát hoả, bình dấm chua chưa đổ nhưng cậu cực kì mất hứng người khác sàm sỡ anh mình, “Chờ bọn chúng vào tù rồi, ngày nào ta cũng sai quỷ đến quấyrối!”

Dù sao thì chút năng lực này cậu vẫn có!

Anhtraikéo em trai lại, cười tủm tỉm hôn lên môi sóc con, “Để ý anh như vậy sao? Về sau nhớ biểu hiện ra ngoài nhiều một chút cho anh xem, được chứ? Nhiên Nhiên.”

“A? Em… không có…” Khúc Y Nhiên chớp mắt to, thân thể tựa hồ có chút cứng còng.

Kỳ thật đổi là người khác dưới hơn mấy trăm ánh mắt vây xem mà cùng người khác hôn môi đều cũng ngượng ngùng đi!

Đều là cậu kêu đến giúp đỡ, dùng xong rồi lại đá họ dưới lầu.

Khúc Y Nhiên mặc kệ nhắm hai mắt lại, quên đi, cũng không phải chuyện gì ám muội, hôn bừa đi, anh ấy thích hôn thì để cho anh ấy hôn.

Sự tình tạm thời xử lí xong, Đường Bá Hổ cũng nhẹ lòng lộ ra tươicười, “Lý Mật mà biết chắc tiếc đứt ruột đây.”

Đông Phương, “Chắc vậy. “

Nhưng sự tình cứ như vậy đã xong rồi sao? Hình nhe vẫn chưa chính thứcchấm dứt.

Bởi vì, người nhà Khúc, Đường rất nhanh chạy tới đây. Nhưng bọn họ không phải sóc ca, không nhìn thấy trong sân đông nghìn nghịt một mảnh linh, mà số linh này xong việc náo nhiệt cũng tự động lui tan.

Cuộc sống ở S thị về sau còn dựa nhiều vào linh môi sư, giúp chút việc nhỏ này coi như lấy lòng vậy.

Sau khi bọn bắt cóc bị doạ đái ra quần ở lầu một bị cảnh sát đưa đi, một màn kia rốt cục cũng phải đến.

“A —— trời đất ơi —— Nhiên Nhiên, Lăng Phong?” Đường Hiểu Hiểu với Khúc Thiên Triết là hai người đầu tiên xông lên tầng hai, hai vợ chồng tốc độ nhanh hơn mọi người, kết quả lại nhìn thấy cảnh khiến tâm người ta lạnh lẽo trong nháy mắt, đứa con thứ hai bị đứa cả ôm vào trong ngực không ngừng hôn.

“Mẹ… Mẹ… Ba… ê…” Khúc Y Nhiên đẩy anh trai ra nhưng không cách nào làm được, đã thế anh còn làm càn hôn lên nữa.

Dù sao đều bị thấy được, cho dù giờ dừng lại cũng không có gì khác nhau.

Khúc Lăng Phong biểu hiện thoải mái, “Mẹ, ba, để hai người phải lo lắng rồi, con và Nhiên Nhiên không sao.”

Nói xong, còn cắn một ngụm lên môi sóc con.

Khúc gia ba mẹ lạnh mặt, Đường Hiểu Hiểu cắn môi không dámtin lắc đầu, “Mới trước đây mẹ dạy con như thế nào?”

“Mẹ…”

“Thế nhưng ở trước mặt ba mẹ ân ái?”

“… …” = o =

“Hiểu Hiểu, này không phải trọng điểm.” ChaKhúc phi thường bất đắc dĩ đemvợ kéo lại, khoát tay với mấy người hầu còn đang chờ xông vào cứu người ngoài cửa, xin lỗi nói, “Phiền toái trước hết mời mọingười xuống dưới lầu đợi một chút, nơi này đã không nguy hiểm.” May mắn đúng lúc chặn cửa, bằng không tình huống bên trong đều bị người ngoài thấy hết.

Người trong nhà, đóng cửa lại bảo nhau.

Đường Hiểu Hiểu vây quanh hai đứa con, “Nói xem, hai đứa từ khi nào thì quan hệ tốt lên?”

“Cũng không lâu…”

“Ân hừ, anh trai về nước là vì bám em trai mình sao? Lăng Phong, kỳ thậtnăm đó con bay sang Mỹ không phải vì Y Nhiên chèn ép mà là vìtrong lòng con có quỷ đúng không!”

“… …” Sự tình sao lại có quan hệ với năm đó vậy?

Hai anh em Khúc gia mắt to trừng mắt nhỏ, dưới loại tình huống này,hai người rất sáng suốt lựa chọn bảo trì trầm mặc.

ChaKhúc nhìn một lúc lâu, nhẹ giọng an ủi nói, “Được rồi, được rồi, người mang thai nên có bộ dáng của người mang thai, em đã là sản phụ cao tuổi, cần chú ý nhiều hơn hiểu chưa?”

“Hừ, chỉ được cái dẻo miệng.” Mẹ Đường đặt mông ngồi lên đùi chồng, hai tay theo bản năng xoa xoa cái bụng bằng phẳng của mình.

“Mang… mang thai?” Khúc Y Nhiên giật mình mở to hai mắt.

Khúc Lăng Phong cũng có chút ngoài ý muốn, “Cha mẹ, hai người… ?”

“Cha cái gì cha, còn coi chúng ta là gia trưởng dao? Ảnh chụp đều bị đưa đến tậnnhà, con cho là ai cũng thần kinh thô giống mẹ con? Lời thừa cha không muốn nói nhiều, hai đứa cũng không phải trẻ con nữa, tự có chừng mực. Chính là hi vọng hai đứa lo lắng cho tốt, đây cũng không phải là một con đường dễ đi, không chỉ là đồng tính luyến ái, hai đứa còn có huyết thống thân tình ràng buộc chặt chẽ. Cólẽ cả đời đều không thể được người khác nhận thức, có lẽ tình cảm củahai đứa sẽ vĩnh viễn không được đưa ra ánh sáng, không được công khai. Đã chuẩn bị chưa? Con của cha.”

“Cha, cha với mẹ không trách chúng con?” Khúc Y Nhiên biểu tình ngâyngốc nhìn bọn họ, một giọt nước mắt trong suốt không biết khi nào theo khóe mắt rơi xuống lòng bàn tay anh trai.

Đường Hiểu Hiểu tâm mềm nhũn, miệng lại cứng rắn, “Sao lại khôngtrách? Giờ không thể động máy tính, cũng không online mua sắm được!”

Đều là con mình, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt. Bên nào cũng không bỏ được.

Hơn nữa, đồng tính luyến ái lạicó gì ám muội? Yêu không phải thứ ai cũng kiềm chế được. Người yêu của Ammer cũng là nam mà, haingười ràng buộc hơn năm năm mới gặp nhau, giờ quan hệ cũng rất tốt.

Tình yêu ấy mà, cùng giới tính không có nhiều quan hệ lắm.

Quan trọng là, người gặp đúng người sẽ sinh ra cảm tình không thể dứt bỏ.

Trên đường về nhà,cha Khúc lái xe, anh trai ngồi ghế trước, Nhiên Nhiên với mẹĐường ngồi ghế sau.

Mẹ Đường cười xoa đầu Khúc Y Nhiên đầu, “Tưởng đồng tính luyến ái doạ chúng ta sợ? Nhà chúng ta cũng không phải cổ hủ như vậy. Chú Ammer của con chính là một trời sinh đồng tính luyến ái, còn không phải vẫn là bạn tốt của mẹ và ba con sao? Chỉ cần hai đứa không hối hận, là được.”

“Sẽ không hối hận .” Khúc Y Nhiên nhìn chằm chằm bụng mẹ mình, kiên địnhnói.

Khúc Lăng Phong vô cùng áy náy nói, “Rất rất xin lỗi, mẹ, đã mang thai còn khiến mẹ bận tâm đến chúng con.” Hơn nữa bọn họ làm conthế mà một chút cũng không phát hiện (mẹ có thai)?

Đương nhiên không phát hiện, bởi vì hai đứa mày đang vội vàng yêu đương chứ sao!

Mẹ Đường cười liếc mắt nhìn anh, “Người một nhà đừng nghĩ nhiều, con cũng không phải không biết, mẹ cũng không phải lần đầu mang thai, tự biết chừng mực. “

Lời này vừa ra, ba người đàn ông họ Khúc trong xe đều quay qua nhìn bà.

Thật sự có chừng mực sao?

Cực kì đáng nghi…

Kỳ thật, rất nhiều chuyện đều không có phức tạp như trong tưởng tượng.

Cuộc sống rất đơn giản, cũng có thể thực hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.