Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 77: Chương 77: Không Phải Chị Gái Mà Là Em Trai




CHƯƠNG 78, KHÔNG PHẢI CHỊ GÁI MÀ LÀ EM TRAI

Khúc Y Nhiên lường trước hết thảy, lại duy độc không tính đến một nhân tố đặcthù —— Phương Thiên Trác thích cậu, hạt giống yêu thầm không biết từ khi nào đã nảy mầm dưới đáy lòng hắn, dần dần nảy mầm, lớn mạnh. Giờ lại càng không thể vãn hồi, bằng không hắn làm sao có thể ngoan ngoãn khiêng Khúc Y Nhiên chạy đi như vậy?

Tuy rằng Khúc Y Nhiên bây giờ an toàn, nhưng hắn biết rõ hơn ai hết, chỉ cần chị mìnhmột ngày còn chưa từ bỏ ý định thì tính mạng Khúc Y Nhiên vẫn bị uy hiếp.

Gia sản của Phương gia năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lúc ấy hắn còn nhỏ không nhớ rõ. Trong đầu chỉ toàn giáo huấn của chị gái, Khúc gia đánggiận, Đường gia can thiệp, còn có Phương gia rất huy hoàng…

Nhiều năm như vậy trôi qua, hắn toàn tâm toàn ý tin tưởng chị gái mình.

Phương Thiên Trác lúc này rốt cục hiểu được ý nghĩa chân chính củalời thoại kinh điển trong phim truyền hình kia: rất ngu rất khờ dại, chính là đang nói hắn sao?

Phương Thiên Trác tắt di động đang rung RRRR, không cần xem cũng biết là ai đang bám riết không tha.

Về tới ký túc xá, chuyện đầu tiên hắn làm là mở máy tính lên, google ba từ khoá —— linh môi sư, rốt cuộc là thứ gì?

Kết quả không nghĩ tới, thật sự tra ra vài thứ.

Mà dù là ai tìm thì cũng ra mấy tư liệu này thôi, hắn còn kích động đọc đi đọc lại vài lần.

Vốn tưởng đoạn cảm tình này có thể phai nhạt theo thời gian, ai biết đến hôm nay mới hoàn toàn bộ phát, kết quả giữa Khúc Y Nhiên và chị gái, hắn không hề do dự chọn tin tưởng Khúc Y Nhiên.

Hết đường cứu! biết rõ giữa cả hai căn bản không thể nào.

Mình thiếu chút nữa đã hại cậu ấy… đúng vậy, không thể nào đâu.

Có vài thứ không thể hết hi vọng ngay nhưng ít nhất cũng không còn xao động nữa.

Phương Thiên Trác nhanh chóng tỉnh táo lại, bắt đầu tìm tòi dấu vết án tử năm đó của Phương gia!

Trác Thiên Nhã không liên lạc được với em trai, ngay cả hệ thống định vị trong di động Phương Thiên Trác cũng bị quỷ của Khúc Y Nhiên phá hỏng, hoàn toàn không tra ra được vị trí.

Bởi vì hắn và Trác Thiên Nhã là chị em ruột, hắn thật sự hiểu rõ tính tình chị gái mình.

“Mẹ nó! Thằng ranh Khúc Y Nhiên kia đã quấn rịt lấy em trai tôi rồi!” liên tục gọi thử hơn một tiếng, rốt cục không nhẫn nại được, Trác Thiên Nhã đập bàn, hung hăng nắm điện thoại qua cửa sổ thủy tinh.

“Choang!” tiếng cửa sổ vỡ vang cả tầng lầu.

Bởi vì nơi này, quanh năm yên tĩnh.

“Bình tĩnh chớ nóng, nói không chừng là Tiểu Trác không tiện nghe điện thoại.”

Trác Thiên Nhã xoay người lạnh lùng nhìn thoáng qua người nào đó đang đùa nghịch chuỗi hạt, “Đâu phải em trai anh mà anh lo, Phương gia chỉ còn chừa lại hy vọng duy nhất là Tiểu Trác thôi! Nếu nó thật sự không tiện, vậy sao hệ thống định vị lại không dùng được? Anh nói hệ thống hơn mười vạn kia là để làm cảnh sao?”

“Đúng là đàn bà, xuống giường trở mặt ngay.” Thưởng thức chuỗi hạt xong, nam nhân đứng dậy, tùy tay cầm điện thoại trên bàn lên, bộ dáng không để ý, “Đừng nóng vội, Khúc Y Nhiên kéo Tiểu Trác đi, chúng ta có thể dụ anh nó ra. Có chút chuyện vặt, em chờ ở đây, không quá một tiếng, anh sẽ mang Tiểu Trác không hao tổn gì tới trước mặt em.”

“Đúng vậy, sao tôi lại quên mất Khúc Lăng Phong chứ!” Trác Thiên Nhã lập tức cười, mềm nhũn không xương dựa lại trên người nam nhân, vẽ vòng vòng lên ngực gã, “Cũng là anh phản ứng nhanh.”

“Ừ, ngoan ngoãn chờ, đừng tức giận vớ vẩn.”

Vì vậy, lúc sóc con đang lượn lờ trên đường, chủ động làm mục tiêu sống lại không biết, vốn đối phương đã nhằm vào cậu lại chuyển hướng lên người anh trai cậu.

Giờ phút này, Khúc Lăng Phong đang ở trong phòng họp với đám cấp dưới, gần đây sóc ca bề bộn công việc do công ty đã đem nghiệp vụ dần dần chuyển về trong nước, còn có một cơ hội tốt để mở rộng công ty, chiều phải điCao ốc Empire State để bàn bạc cụ thể.

“BOSS, hay là bảo Lâm phó BOSS đi cùng với anh, nếu đi công ty của Sở tổng, tôi nghĩ…khụ khụ…” Loại thời khắc mấu chốt này lũ cấp dưới cũng không có trách nhiệm muốn đem Lâm Phongra làm con bài thân tình.

Ai kêu lão tổng công ty đối phương với phó lão đại công ty nhà mình cómột chân cơ chứ? (aka có gian tình, có mờ ám, quan hệ)

Khúc Lăng Phong lạnh lùng hừ, “Lâm Phongđang nằm bẹp trên giường rồi.”

Sở Phi Nhai cái tên cầm thú không biết tiết tháo kia, Lâm Phong không đến công ty họp được nhất định là do bị người ấn ở nhà hung hăng áp bức.

Bởi vì em trai kháng nghị, anh trai gần đây cũng đang dần dần ép mình đi vào khuôn khổ nghỉ ngơi ăn uống, toàn công ty mỗi ngày giữa trưa mười haigiờ ăn cơm, buổi sáng có bữa sáng, buổi tối tăng ca cung cấp bữa khuya,nhưng tăng ca tuyệt đối không thể vượt qua mười một giờ, nếu không sóc con sẽ mang theo các loại cô hồn dã quỷ đến phá.

Mắt thấy đã sắp đến thời gian ăn trưa quy định của công ty, tuy nội dung cuộc họp còn có một phần chưa bàn bạc kĩ lưỡng nhưng Khúc đại BOSS dứt khoát tuyên bố, “Tan họp, ăn cơm.”

Toàn nhân viên công ty đều hướng về phía canteen, rất nhiều nam nhân viên nước ngoài chưa có cơ hội ăn cơm Tàu, giờ đã có cơ hội.

“Mary, buổi chiều cậu đem chi tiết hạng mục này xác định lại cho tôi.”

“Vâng BOSS… anh… hi vọng anh có thể đem phó BOSS hoàn hảo không tổnhao gì về đây.” Văn kiện đọng trong văn phòng anh ấy sắp được hai ngọn núi rồi.

Đây quả thật là một vấn đề lớn, Khúc Lăng Phong vẻ mặt nghiêm túc gật gậtđầu, “Có thể.”

Anh sẽ tận lực cố gắng, Lâm Phong nói như thế nào cũng là sức lao động quan trọng nhất trong công ty, dám áp bức gã như vậy, anh phải thu “lãi” từ Sở Phi Nhai nhiều một chút mới được.

Cho nên anh trai gian xảo đầy người, chỉ có với sóc con mới đặcbiệt dịu dàng, với người khác, cho dù là bạn nối khố cũng nhau lớn lên cũng phải gian xảo!

Động tác của Khúc Lăng Phong này tại S thị không nhỏ không lớn, nói lớn cũng không khoa trương như vậy, nếu đó chỉ là một xí nghiệp dời về trong nước phát triển thì cũng chả có gì đặc sắc. Mấu chốt nhất là căn cơ, gia tộc phía sau cùng với người chống lưng cho cậu ta.

Gần hai năm nay trong nước xuất hiện một tập đoàn ‘ngựa đen’ mới tinh (con ngựa khó lường trong cuộc đua ngựa), không biết tại sao lại có hỗ trợ từ bên chính phủ,mà Đường lão gia tử càng thêm để ý săn sóc, cố ý thanh trừ hết mọi chướng ngại, trải đường cho tập đoàn này, khiến cho mọi người không tài nào hiểu nổi.

Lúc này muốn tra lịch trình cụ thể của Khúc Lăng Phong cũng không khó, buổichiều dự hội nghị cùng toàn những đại diện xí nghiệp lớn nhỏ toàn tỉnh, phóng viên các mảng kinh tế tài chính sẽ không bỏ qua cơ hội này, tin tức tự nhiên mà để lộ ra ngoài.

“Thủ lĩnh, từ góc này xuống tay đi, chỗ này đặt camera, trăm phần trăm không thành vấn đề .”

“Được, dù sao mấy người đều là kẻ có kinh nghiệm, lần này bảo đảm không chừa khe hở,nếu không bà trẻ kia lại ép buộc lão đại, đã biết chưa?”

“Đệt mợ, đừng nhắc con đàn bà đấy nữa.” Một tên nghe nhắc Trác Thiên Nhã bị bệnh công chúa kia liền buồn bực, bĩumôi, “Thật không biết lão đại coi trọng ả ta chỗ nào, phí tâm tư giúp ả như vậy! Chúng ta với Khúc gia Đường gia lại không thù không oán, mợ nó! Cố hết sức lấy lòng còn không kịp nữa là, con tao còn đang thực tập ở Đường thị đây.”

“Ai, mày còn không hiểu sao, khẩu vị của lão đại chúng ta mày cũng không phải không biết?”

“Ờ, thì ra là vậy.” Lão nhân thời gian bang đều nói, lão đại vô cảm với nữ nhân, đàn bà bộ dạng tuỳ tiện cũng OK nhưng với đàn ông thì rất soi mói.

“Tao biết ngay mà, lão đại sao có thể xem trọng ả ta, thì ra là em trai ả, khó trách khó trách.”

“Được rồi được rồi, bát quái dừng ở đây, chúng ta hiện tại nhanh chút đemKhúc Lăng Phong bắt về đây rồi đi báo cáo kết quả công tác với lão đại!”

“Được!”

Khi xe chở Khúc Lăng Phong dừng chờ đèn đỏ trên đường, một chiếc xe không có biển đăng kí xông ra, có mấy người che mặt nạ đen hung hăngxáp tới. Vây lấy xe anh còn cầm bình xịt thuốc mê xịt thẳng vào mặt tài xế.

“Mấy người … khụ khụ…” tài xế chưa kịp nói gì đã gục trên tay lái. Bởi vì không có kinh nghiệm đối phó với loại tình huống này, lúc ấy theo bản năng tài xế hạ kính cửa xe xuống mới khiến người trong xe gặp tai ương. Anhtrai thậm chí còn không bằng tài xế, không nói được gì trực tiếp ngất đi.

Từ nhỏ sống trong nước có chút sức kháng thuốc nhất định, nhưng mà từ sau khi xuất ngoại, anh trai cả ngày cứ fastfood với cơm tây, hầu như chưa bây giờ thử qua đặc sản dầu cống ngầm của Thiên Triều, thuốc nhuộmSudan đỏ (thuốc nhuộm đỏ công nghiệp không phai màu nhưng lại xài với thực phẩm gây hại cho sức khỏe, ý là trong nước nhiều thực phẩm độc hại ăn nhiều có kháng thể), đối thuốc mê X không hề có sức chống cự.

Quá trình bắt người ngoài ý muốn thuận lợi, bởi vì là chỗ hẻo lánh nên không có mấy ai qua lại, bằng không lũ bắt cóccũng sẽ không lựa chọn xuống tay tại đây.

“Lão đại nói bắt được liền rút, đem người trói lại không cho chạy!”

“Vâng!”

“Cẩn thận chút, đừng làm người bị thương, nghe nói người trong lòng lão đại bị em trai người này bắt đi rồi. “

“Ai nha thủ lĩnh yên tâm, chúng ta sẽ có chừng mực .”

Lời này nói ra, đến chính bọn họ cũng không tin nổi, trong hắc đạo, ai lại có chừng mực?

Anh trai hôn mê vẫn luôn mặt nhăn nhanh mày, bị người dùng dây thừngtrói thành bánh chưng không nói, khuôn mặt tuấn mỹ hoàn bị người dùng lựcsờ soạng vài phát.

Rất nhiều kẻ thích nam nhân cũng không biết tiết tháo là gì, nhìn thích thì sàm sỡ, cảm thấy không tồi liền tiếp tục.Bề ngoài của anh rất ổn, trước khi thủ lĩnh không đề cập đến tiền chuộc, cũng không thể bỏ lệnh cấm, đành chỉ sờ vài cái giải khát.

“Bao nhiêu năm không gặp được dáng người tốt như vậy, mợ nó không biếtkỹ thuật thế nào, thật muốn cùng hắn làm vài lần, hắn thượng tao cũng không cóvấn đề gì!” “Đệt, xem mày có tiền đồ chưa này!”

Trong xe, một tên tóc vàng hung hăng gõ đầu một tên tóc vàng khác, một cổ hồn áo trắng bay bay, vẻ mặt ngưng trọng, rấtnhanh thu quạt, dùng ý niệm khẩn cấp liên lạc với Khúc Y Nhiên cũng đang ở trên đường.

“Y Nhiên, bọn họ bắt anh trai cậu đi rồi.”

“Khốn kiếp!” Khúc Y Nhiên tùy tay vứt que kem mới mua vào thùng rác, “Anh đang ở đâu, tôi qua liền!”

“Cậu trước bình tĩnh.” Đường Bá Hổ bay trên nóc xe, nhắm chặt haimắt.

Tuy rằng hắn ta nhìn không thấy biểu tình lúc này của Khúc Y Nhiên, nhưng cũng có thểđoán được đôi phần, khẳng định đang chạy, nói chuyện đều âmrung.

“Yên tâm, có tôigiám sát, anh cậu sẽ không có việc gì. Cậu không thểhoảng, Y Nhiên, nhanh chút báo nguy! Cậu đến đây một mình cũng vô dụng.”

“Tôi rất bình tĩnh.” Khúc Y Nhiên hít sâu, vừa chạy vừa nói, “Mau nói cho tôi biếtđịa điểm, tôi lập tức liền báo nguy.”

“Được, ven đường phố XX, xe rẽ rồi.”

Khúc Y Nhiên nắm chặt quả cầu bằng ngọc, lao vào con ô tô trắng của mình đỗ trên đường cái. Thế mà dám, bắt anh trai!

Lý Mật đi theo nhìn chằm chằm Phương Thiên Trác, Đường Bá Hổ đi theo xe kia,nay bên người sóc con trừ giáo chủ đại nhân trợ Trụ phạm tội(giúp Trụ Vương làm ác)thì không còn có quỷ nào khác.

Nói cách khác… lửa tức đã bùng lên… không có người dập…(ý nói giáo chủ chỉ được nước thêm dầu vào lửa, thấy người ta tức lên thì xách dao ra cho người ta chứ không được tích sự khuyên bảo gì =)))

Sóc con giờ đang trong một hoàn cảnh hết sức thống khổ rối rắm, không biết làm gì đành kí thác hi vọng lên thứ bên trên, vì thế không tự giác thấp giọnghỏi, “Đông Phương, anh nói tôi nên làm cái gì bây giờ mới tốt?”

Giáo chủ lạnh lùng nheo lại ánh mắt, “Giết hết.”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Hình như cậu hỏi sai người.

Nhưng mà Đông Phương nói vậy cũng đúng! Dám thương tổn anh trai sẽ cùng bọn chúng liều mạng!

Phi nhanh trên con đường nhỏ, Khúc Y Nhiên điên cuồng phóng xe ô tô, đồng thời trong miệng lẩm bẩm, “&&%¥#¥%…”

Linh môi chú ngữ cổ xưa gì gì đó đều niệm hết ra, chỉ thấy du hồn ngã quỷ đang ngủ yên của thành thị này ồn ào náo động hẳn lên, đều hướng phía này chạy đến.

Bọn họ tụ tập phía sau Khúc Y Nhiên, theo tốc độ lái xe của cậu mà bay, đội ngũ càng ngày càng lớn mạnh, Đông Phương bị cảnh này khiến cho á khẩu…

“Y Nhiên… Ngươi?”

Sóc con đã sớm bạo nộ rồi, hung hăng bóp chặt vô lăng, lần đầutiên biểu hiện ra lực sát thương của sóc. “Kẻ nào dám đụng đến anh tôi chỉmột chút, tôi khiến cho cả đời nó về sau không có ngày lành!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.