Linh Môi Sư Trọng Sinh

Chương 76: Chương 76: Âm Mưu Tiếp Tục




CHƯƠNG 77, ÂM MƯU TIẾP TỤC

Khúc Y Nhiên thoải mái ngồi trên sofa trong biệt thự, Phương Thiên Trác sắcmặt trắng bệch, lập tức lại cười đến bất đắc dĩ, nếu đã như vậy … vìthế rõ ràng ngồi cạnh Khúc Y Nhiên, còn tỉnh bơ vỗ vỗ bờvai cậu. “Cậu chừng nào thì biết.”

“Không lâu.”

Khúc Y Nhiên có chút ghét bỏ đem miếng kẹo trong miệng phun ra nhả vào giấy gói, “Thật khó ăn, lần sau đổi hãng khác đi.”

“Được.” Phương Thiên Trác nhìn cậu hơi chau mày, không dấu vết kéogần lại khoảng cách cùng Khúc Y Nhiên, “Vì sao vẫn ôn hoà với tôi, không hung hăng mắng tôimột chút?”

Khúc Y Nhiên có chút kỳ quái nhìn hắn, “Mắng cậu có ích sao? Cậucũng là không biết gì mà thôi.”

“Cậu nói cái gì không biết chuyện?” Phương Thiên Trác đột nhiên có loại dựcảm không tốt. Kết quả này dự cảm rất nhanh biến thành sự thật, “Cà phê với mì Ý có bỏ thuốc cậu biết đấy, nhưng có biết lượng thuốc là bao nhiêu hay không?”

Phương Thiên Trác theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, nhẹ nhàng lắc đầu.

“Đó là phần cho mười haingười, đều chuốc một mình tôi. Là quyết tâm muốn tôi tê liệt? Thành người thực vật? Nêu cậu biết trước sẽ trơ mắt nhìn tôi ăn mấy thứ đó sao?”

“Sẽ không!” Phương Thiên Trác vội vàng lắc đầu, sắc mặt đỏ lên,đập mạnh bàn trà, “Không có khả năng, sao cậu lại biết chuyện đó! Mấy chị ấy nói chỉ là phương thuốc bí mật đơn giản, chị ấy sẽ không lừa tôi!”

Hơn nữa hắn cũng tuyệt đối không tin người chị đã vụng trộm nuôi chính mình lớn lên lại làm ra loại chuyện này.

Khúc Y Nhiên đột nhiên đồng tình với đứa nhỏ này, “Anh tin tưởng chị ta, tôi đương nhiên cũng có người mình tin tưởng, Phương Thiên Trác, khi nào thì chị anh dẫn người đến?”

“Cậu… vì sao… lại…” Phương Thiên Trác kinh ngạc nhìn cậu, hắn và chị gái không cùng họ, hắn vẫn tưởng trên thế giới này ngoại trừ người họ Phương sẽ không ai biết bí mật này nữa. “Hỏi cậu thì nói đi!” Khúc Y Nhiên tầm mắt đảo qua đồng hồ trên tường, đè thấp giọng hỏi.

Cậu cũng không muốn bị vây khốn ở trong này, nhưng trước khi rời đi cũng nên phổ cập chút thông tin mà cậu ta không biết mới được. Phương Thiên Trác miễn cưỡng hoàn hồn, hắn cảm thấy khi đối mặt thằng nhóc nàymình luôn ở thế yếu. Bóp chết thì tiếc mà không bóp chết thì tâm ngứa… Điên rồi! Mình thật sựthiếu chút nữa tự tay biến câu ấy thành người thực vật? Chị gái, xem ra chị cần cho em lời giải thích hợp lý.

Em cũng rất muốn báo thù cho cha mẹ nhưng là ân oán của đời trước không nên kéo dài đến đời sau. Phương Thiên Trác càng kiên quyết, đem người khiêng lên bỏ chạy khỏi biệt thự.

“Qua năm phút nữa không khéo bọn họ sẽ tới, thừa dịp bọn họ còn chưa phát hiện cậu giả hôn mê, đi cho nhanh!”

“Vậy cậu thả tôi xuống trước!”

“Cậu không chạy nhanh bằng tôi, tôi là giải ba thi chạy Marathon toàn D thị. “

“… …”

Vì thế cứ như vậy, Khúc Y Nhiên bị Phương Thiên Trác giống bao tải mà khiêng trên vai theo đường nhỏ rời khỏi biệt thự.

“Mợ nó, sớm biết thế đã lái xe đi rồi, chỗ này sao cả một bóng người cũng không thấy! Cậu biết đây là đâu không? Tôi không lớn lên từ nhỏ ở S thị.”

Khúc Y Nhiên cũng ngơ ngác, “Tôi…biết cũng không hơn cậu là bao.”

Phương Thiên Trác, “… …”

Suy nghĩ cả nửa ngày thì ra là hai đứa mù đường. Cuối cùng thật sự không có biện pháp, hai người đều bắt tay lấy điện thoại tra google map, rốt cục gặp được taxi, hai người khẩn cấp chui lên xe.

Phương Thiên Trác nói với tài xế, “Đi đường XX , hoa viên Thiên Phủ.”

Khúc Y Nhiên nói với tài xế, “Đi đường XX, quán thịt nướng Nhật Tử.”

Phương Thiên Trác, “… …”

Khúc Y Nhiên, “… …”

Phương Thiên Trác không nói gì nhìn trời, “Cậu còn dám cùng tôi ăn thịt nướng nữa sao?”

“Không phải tôi vẫn hoàn hảo sao, chẳng lẽ cậu còn muốn bỏ nốt thuốc vào thịt nướng?” Khúc Y Nhiên hỏi ngược lại.

Nghe cậu nói như vậy, Phương Thiên Trác hổ thẹn vô cùng cúi đầu.

“Tôi thật sự không biết… chị tôi nói bắt cậu nhưng không thương tổn cậu.” Giam tạm thời, đợi sau khi thoả hiệp với hai nhà Đường Khúc sẽ đem người thả ra.

Xem ra, có lẽ hắn quá ngây thơ rồi.

dù là công tâm hay là tư tâm, hắn đều không hi vọng loại chuyện này liên lụy đến Y Nhiên, cậu ta không biết gì là tốt nhất!

Ngón tay Khúc Y Nhiên trong không khí nhẹ nhàng vung, giờ phút này đoạn đối thoại của hai người sẽ không có người thứ ba nghe được, đương nhiên trừ mấy con quỷ ra.

“Nói cho cậu chút chuyện xưa nhé, xin không cần ngắt lời tôi. “

“… …” xin cái gì, Phương Thiên Trác trong mắt hiện lên một tia đau đớn kịch liệt,muốn vươn tay lại nắm chặt thành quyền, không tiếng động gậtgật đầu.

“Tốt lắm, như vậy bắt đầu, tôi sẽ tận lực nói ngắn gọn. Trước đây có một cậu bé, lúc sinh nhật được tặng một khối hứa nguyện thạch, thậtgiống như truyện cổ tích thần kì, hứa nguyện thạch này bị nguyền rủa. Đương nhiên,nguyền rủanày cũng không phải loại tốt đẹp gì, truyện cổ tích chung quy chỉ là truyền thuyết đẹp mà thôi.Cậu bé thay đổi tính tình, lợi dụng thân tình cùng ẩn nhẫn bao dung của mọi người, đem anh ruột của mình chèn ép đuổi ra khỏi nhà. Đây chính là lúc tính cách cậu ta xuống dốc không thể vãn hồi. Ương ngạnh mãnh liệt, với người khác kiêu ngạo khinh miệt, cậu ta khinhthường không muốn học tập giống chúng bạn, liền sớm tiếp nhận một ít sản nghiệp của gia đình, đi vào xã hội.” Khúc Y Nhiêndừng một chút, tiếp tục kể lại, “Giới giải trí là nơi nào? Chị cậu so với tôi càng hiểu rõ. Cậu là do chị ta ngậm đắng nuốt cay mà nuôi lớn lên, đứa bé kia cũng giống vậy là chí bảo trong nhà.”

“Y Nhiên… Đừng nói nữa!”

“Đừng, tôi còn chưa nói đến trọng điểm mà.” Sóc con nghiêng ngườitránh được tay hắn, không chớp mắt nhìn hắn, “Anh có biết kết cục của cậu ta không?Cậu ta bị nhốt ởmột kho hàng toàn camera, cả người bị đánh thuốc tê không thể cử động, trơ mắt nhìn bản thân bịngười ta dùng dao nhỏ phân giải, cắt nát… Mà người nhà của cậu ta lại đồng thời chăm chú nhìn vào màn hình tivi, bọn họ đồng ý tất cả yêu cầu của đối phương nhưng cuối cùng cũng không đổi lại về chí bảo của bọn họ. “

“Sẽ không… …”

“Cái gì sẽ không?” Khúc Y Nhiên đột nhiên nhích tới, từ trên cổ lấy ra hứa nguyện thạch vẫn được Phương Thiên Trác coi như bùa hộ mệnh, “Cậu xem, cỡ nào xinh đẹp, vì sao là cùng một tảng đá, khối đá kia lại là nguyền rủa, còn khối này lại là chúc phúc …”

“Y Nhiên… xincậu đừng nói nữa!” Phương Thiên Trác không tự giác rùng mình một cái, vì sao sau lưng đột nhiên âm trầm hẳn lên, vì sao tài xế phía trước nghe được mà không nói gì.

“Vì sao không nói? Kỳ thật tôi còn định nói cho cậu, đứa bé kia chính là tôi đó. “

“Không —— không có khả năng—— “

Phương Thiên Trác hoàn toàn hỏng mất, dùng sức bóp chặt bả vai Khúc Y Nhiên, móng tay giống như muốn xuyên qua da thịt, “YNhiên, cậu không phải, cậu vẫn hoàn hảo còn sống, không té xỉu, cũng không bị người …”

“Làm saocậu biết được?” Khúc Y Nhiên nâng tay an ủi xoa đâu hắn, “Sao cậu biết tôi không té xỉu, cũng không bị người phân thây? Tôi đã thấy quỷ còn nhiều hơn cậu thấy người, sao cậu lại đoán không ra, khi cậulừa Khúc Y Nhiên ra ngoài, cậu ta còn mệnh để về sao?”

“Chị tôi sẽ không làm như vậy, chị ấy nói…”

“Nói cái gì đừng lo, trước bình tĩnh một chút.” Khúc Y Nhiên ngắt lờihắn, cố hết sức đẩy người nào đó không biết kiềm chế ra, xoa xoa chỗ bị bóp đau, trong lòng rất muốn đá tên này vài phát cho hết giận. Đau quá!

“Xin… thực xin lỗi…” Phương Thiên Trác vẻ mặt cứng ngắc, trong mắt áy náyrõ ràng, hai tay run run không dám lại gần thiếu niên đang trưng vẻ mặt ghét bỏ.

“Y Nhiên, kỳ thật tôi…” Thích cậu!

Vì sao tôi lại, thích cậuchứ!

Một lòng sớm đặt trên người anh trai, Khúc Y Nhiên thản nhiên liếc hắn, “Chị cậu nhất định không có nói cho cậu nguyên nhân chân chính khiến Phương gia sụp đổ. “

“… …” Phương Thiên Trác đã không còn sức phản bác điều gì.

Hôm nay lập tức bị đả kích quá lớn, kỳ thật rất nhiều chuyện sớm có manh mối, tỷ như Y Nhiên cũng không giống như chị miêu tả, còn có chị gái đột nhiên bị đóng băng hoạt động, còn bị tuồn ra cảnh nóng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Hắn hoàn toàn không biết!

Khúc Y Nhiên đóng mắt, “Cha mẹ anh, tham ô.”

Không chỉ vậy, trên tay còn dính máu hai mạng người.

“… …”

“Không phải nhà tôi vu oan hãm hại, hiểu chưa? Sản nghiệp của Phương gia bị chính phủ tịch thu, Đường gia cũng không có bớt xén gì, có thể điều tra ra.”

“Tôi… không tin…” Phương Thiên Trác trầm mặc một lúc lâu, cười khổ laumắt đỏ rực, “Dựa vào cái gì phải tin cậu, cậubằng tuổi với tôi,sao có thể biết nhiều hơn tôi được chứ. “

“Cái này đơn giản.” Khúc Y Nhiên từ miệng nhả ra quả cầu ngọc đã bị thu nhỏ đặt trong lòng bàn tay cọ cọ, từ quả cầu ngọc rút ra một chút bạch quang, giống như sao chổi kéo theo cái đuôi thật dài, vẽ ra trong không khímột quỹ đạo vô hình, rất nhanh tiêu thất, đánh thẳng vào đầu Phương Thiên Trác đầu, “Nơi này, hết thảy đều có giải thích.”

Cậu không nói thêm nữa, lưu lại mộtkhoảng im lặng, để cho Phương Thiên Tráctựxem được rõ ràng đoạn hình ảnh này. Phương Thiên Trác hai mắt tan rã, trước mắt trình diễn một màn xa lạ lạiquen thuộc, người quen thuộc, chuyện xưa xa lạ, bọn họ một nhà bốn người vui vẻ, cuộc sống nay đây mai đó của hắn và chị gái ở D thị…còn có chị gái đem mình an trí ở nhà bảo vệ của Phương gia, một mình đơn độc đi tới S thị, dấn thân vào giới giải trí….

Tất cả tất cả, giống như ngồi ở rạp chiếu phim lẳng lặng thưởng thứcmột bộ phim 3D.

“Cậu… rốt cuộc… là loại người nào…” Phương Thiên Trác phunra vài từ, giống như dùng hết khí lực toàn thân.

“Tôi? Chỉ là một linh môi sư nho nhỏ.”

Lời này thốt ra, ba con quỷ trôi nổi trong không khí đảm đương bối cảnh (tạo hiệu ứng âm trầm :v) đồng thời chấn động.

Thu lại linh lực, hết thảy khôi phục bình thường.

“Đã đến, quán thịt nướng Nhật Tử, tính thêm phụ phí xăng xe là 23 đồng.” “Được, cho chú vừa đủ. ” Khúc Y Nhiên lấy ra cái ví sóc con anh trai mua cho mình, xuống xe cũng không quay đầu lại, đi vào trong quán thịt nướng.

Buổi sáng ăn không nhiều lắm, lại bị người khiêng chạy tới chạy lui, bụng đãsớm khô quắt trống trải.

“Lý Mật, cậu đi theo Thiên Trác.”

“Tôi… cũng muốn ăn…” Lý Mật nhìn chằm chằm quán thịt nướng rất không có tiền đồ nói.

Kết quả không đợi nước miếng nhễu ra đã bị hai châm của Đông Phương đánh bay.

Đường Bá Hổ cười tủm tỉm đung đưa ngồi trên vai Khúc Y Nhiên, “Bướctiếp theo chuẩn bị làm sao bây giờ? Thiếu niên kia chắc chắn sẽ đi tìm chị cậu ta giằng co.”

“Tôi chờ Trác Thiên Nhã lại phái người đến bắt tôi, sau đó anh đi báo cho anh trai tôi biết.” Lần này không làm như vậy, vẫn là niệm tình PhươngThiên Trác không biết gì cùng với giao tình mấy tháng nay.

“Như vậy cậu có gặp nguy hiểm hay không?”

“Yên tâm, năng lực linh môi không thể đả thương người, nhưng có tự bảo vệ mình.” Nếu không, còn có Đông Phương tùy thời hỗ trợ mà.

“Vẫn cảm thấy rất mạo hiểm, tôi cho rằng anh cậu mà biết… nóikhông chừng sẽ…” Khụ khụ khụ.

Khúc Y Nhiên liếm liếm môi, thật sự suy tư một lát, vẫn lắc đầu, “Tôi không hi vọng bọn họ lo lắng, người nhà tôi rất lương thiện lại cực kì bao che khuyết điểm.”

Nếu anh mà biết nói không chừng sẽ trực tiếp lấydao làm bếp chém TrácThiên Nhã.

“Để cho pháp luật trừng phạt bọn họ đi, Trác Thiên Nhã âm mưu xảo trá, sau lưng cô ta tội danh càng nhiều.” Nói vậy, vẫn là không đành lòng cha mẹ anh trai ông nội ông ngoại liên luỵ sự kiện hắc ám này mà tổn thọ.

Cha và ông nội đều là quan tốt, người nhà họ đều đúnghạn nộp thuế tuân kỷ thủ luật pháp, là công dân tốt, tính tình tốt, nhưng vẫn có điểm mấu chốt của riêng mình.

Dám đụng đến người nhà, cho dù là ai cũng sẽ liều mạng với kẻ đó!

“Được rồi, ta cũng chỉ nói thế thôi.” Đường Bá Hổ buông tha việc thuyết phục, dùng ánh mắt ý bảo Đông Phương.’Bạn hữu, coi chừng cậu ta.’

Đông Phương không tiếng động vuốt cằm, “Người chắn giết người, Phật chắn giết Phật. ‘

Giáo chủ cũng không phải là từ xã hội pháp trị mà ra …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.