Mắt thấy Tần Liệt mặt âm trầm cùng Liên Nhu đi vào, Tống Đình Ngọc khẽ nhíu mày.
Nàng xuất ra khuyên tai ngọc liên hệ Huyền Thiên minh, muốn thông qua Huyền Thiên minh điều tra rõ tình huống Khí Cụ tông.
Kết quả, người chuyên môn phụ trách đưa tin bên Huyền Thiên minh lại nói cho nàng biết, trong khoảng thời gian này Khí Cụ tông thực an phận, cũng không có gì dị thường.
- Có điểm là lạ...
Tống Đình Ngọc càng cảm thấy nghi hoặc, trầm tư, bỗng nhiên nàng hé miệng cười khẽ, tiếp tục đi tới cửa khẩu.
- Ngươi là người nào?
Tên đệ tử ngoại tông gọi là Lưu Hướng vẫn luôn luôn lưu ý Tống Đình Ngọc, nhìn thấy giai nhân kiều mỵ mê hoặc, nội tâm của gã khô nóng không ngừng. Lúc Tống Đình Ngọc đi tới, gã chặn trước, cười hì hì che trước người Tống Đình Ngọc.
- Tông chủ chúng ta có từng dặn, trừ đệ tử tông môn, bằng không không cho phép tiến vào.
- Ta chính là yêu nữ Huyền Thiên minh lúc trước ngươi nói đó nha.
Tống Đình Ngọc thản nhiên cười.
Thần sắc Lưu Hướng khẽ biến.
Từ đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc đột nhiên lóe ra dị quang, nàng chăm chú về phía Lưu Hướng, giọng mềm mại khẽ cười:
- Thả ta đi vào được chứ?
Lưu Hướng lập tức ngây dại ra, gã hóa đần độn, đã không còn biết mình là ai, như hãm sâu trong cảnh mơ không thể tỉnh dậy, giống như người mộng du lẩm bẩm nói:
- Ngươi đi qua đi...
- Đa tạ.
Tống Đình Ngọc lưu lại một chuỗi tiếng cười như chuông bạc, thoải mái bước vào tông môn Khí Cụ tông.
- Tỷ, Tần Liệt không phải tông chủ Khí Cụ tông sao? Vì sao, vì sao hiện tại ngay cả mang chúng ta đi vào đều bị hạn chế rồi?
Lăng Huyên Huyên đột nhiên hỏi.
Đám người Lăng Thừa Chí và Lăng Phong cũng kinh dị không rõ, không biết ở Khí Cụ tông xảy ra chuyện gì.
- Chúng ta ở bên ngoài chờ.
Lăng Ngữ Thi lạnh nhạt, nàng không thừa dịp Lưu Hướng tinh thần thất thường mang theo tộc nhân Lăng gia đi qua, mà nói:
- Mọi người tụ cùng một chỗ. Không cần phân tán, cũng không đi lại lung tung. Chỉ cần chờ là được, ta tưởng không mất bao lâu Tần Liệt có thể an bài thỏa đáng, chúng ta cũng có thể thuận lợi đi qua.
- Nếu Tần Liệt ở Khí Cụ tông thất thế, chúng ta ở lại Khí Cụ tông cũng chưa chắc là lựa chọn chính xác.
Tộc lão Lăng Khang An mắt chớp động.
- Tất cả mọi người cẩn thận suy nghĩ, tưởng tưởng tương lai của chúng ta thôi. Ai, nếu lưng chúng ta thực sự phải đeo cái danh Tà tộc này, về sau Lăng gia chúng ta nên làm thế nào sống yên ở đại lục Xích Lan?
Lăng gia tộc nhân lại một lần trầm mặc.
... ... ...
- Liên Nhu sư tỷ, nửa năm nay tông môn biến hóa rất lớn, kiến tạo rất nhiều lầu gỗ, lại lần nữa hình thành tông môn không khí.
Tần Liệt trên đường đi vào bên trong trầm mặt nói.
Trên đường, rất nhiều người gương mặt lạ hoắc, hẳn đều mới về từ các Khí Cụ các phân tán các nơi.
Ngẫu nhiên có vài gương mặt quen, sau khi nhìn thấy Tần Liệt đều kinh sau, sẽ gật đầu thăm hỏi, nhưng mà ánh mắt đều giật giật, dường như thẹn với hắn.
Điều này làm cho Tần Liệt hiểu được, nửa năm nay tông môn nhất định có biến cố gì.
- Đệ rời đi không bao lâu, tông chủ đã được Huyền Thiên minh cứu sống. Sau khi tỉnh lại thì tinh thần tốt lắm, không khí không bao giờ trầm lặng giống như trước nữa. Dưới mệnh lệnh của Tông chủ, chúng ta bắt đầu kiến tạo lầu gỗ, gọi các thành viên khắp nơi trở về. Chúng ta cũng dần dần lớn mạnh, lại thoáng khôi phục vinh quang ngày xưa.
Liên Nhu chậm dần cước bộ, bỗng nhiên nói:
- Sauk hi Tông chủ và tam Đại cung phụng nói đệ rơi vào U Minh giới, coi như ngươi chết. Bọn họ cảm khái một phen, sau cũng không có đặc biệt tỏ vẻ, chỉ nói là thật đáng tiếc, tiếc nuối đệ không lưu lại phương pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi...
- Khi Lăng gia bị người của Thất Sát Cốc chèn ép, bọn họ cũng tượng trưng hò hét quát tháo vài tiếng, nhưng rõ ràng không muốn vì đệ mà chân chính viện trợ Lăng gia. Sau đó, sau đó Thất Sát Cốc bức bách Lăng Ngữ Thi, Lăng Huyên Huyên gả cho Lý Trung Chính, Bặc Tường làm thiếp, Đồ Thế Hùng còn đưa tin lại đây, hi vọng Khí Cụ tông có thể liên hợp bọn họ uy hiếp Thất Sát Cốc, nhưng tông chủ bọn họ cũng không trả lời đối phương.
Sắc mặt Tần Liệt âm lãnh, không thốt một tiếng.
Bỗng nhiên hắn có phần hiểu vì sao Dĩ Uyên phản bội Khí Cụ Tông, gây ra việc bất lợi với tông môn như vậy.
Một mặt, Dĩ Uyên là vì Liên Nhu, mặt khác, cũng là vì Dĩ Uyên quá mức thất vọng với đám người Ứng Hưng Nhiên.
Như lời Dĩ Uyên, sau khi Liên Nhu, Đường Tư Kỳ bị Huyết Ảnh áp chế, y đã tự mình bẩm báo với Ứng Hưng Nhiên việc này.
Nhưng lúc ấy Ứng Hưng Nhiên cho rằng mạng Liên Nhu, Đường Tư Kỳ không trân quý bằng Tần Liệt, cân nhắc trên lợi ích một chút, lão ta liền quyết đoán bỏ qua Đường Tư Kỳ và Liên Nhu, còn nghiêm khắc dặn dò Dĩ Uyên không được phép báo việc này lại cho lão.
Giờ phút này, nghe Liên Nhu nói, Tần Liệt bỗng nhiên thể ngộ sâu sắc cảm tâm tình của Dĩ Uyên ngay lúc đó.
- Đệ cũng đừng cảm thấy bất ngờ, tông chủ và tam đại cung phụng vẫn luôn là người như vậy.
Liên Nhu tươi cười chua sót.
- Trong mắt bọn họ, chỉ cần người có thể làm tông môn lớn mạnh, có thể mang đến cho tông môn hi vọng, mới đáng toàn lực tài bồi. Cho nên bọn họ có thể vì đệ dễ dàng hy sinh ta và Tư Kỳ. Năm đó vào lúc đệ chưa bày ra thiên phú, biết rõ Lương Thiếu Dương hai lần hại đệ nhưng vẫn làm bộ như không biết...
Tần Liệt mặt trầm như nước.
- Lần này cũng giống như vậy, bọn họ sẽ không bởi vì một “Người chết” mà gây chiến, bọn họ cho rằng như vậy rất không đáng, cho rằng làm vậy đối với sự phát triển Khí Cụ tông không có một chút giúp đỡ.
Liên Nhu nói thẳng:
- Bọn họ không làm chuyện vô dụng.
- Cảm ơn Liên Nhu sư tỷ khai đạo.
Tần Liệt trầm giọng nói.
- Nay ở trong mắt Tông chủ và tam đại cung phụng, Phạm Nhạc mới là người tâm phúc chân chính của bọn họ.
Liên Nhu đột nhiên ngừng lại, cau mày hừ nói.
- Phạm Nhạc? Người kia là ai? Trước kia ta dường như chưa từng nghe qua tên này, ở Khí Cụ tông chúng ta từ khi nào có thêm nhân vật số một như vậy?
Tần Liệt lạnh giọng hỏi.
- Ta cũng không biết hắn ta là ai.
Liên Nhu nhắc tới người này, trong có mắt rõ ràng lộ vẻ chán ghét.
- Một tháng trước hắn mang theo... Nam sủng và nữ sủng đột nhiên đi vào Khí Cụ tông chúng ta. Hắn điểm danh muốn gặp tông chủ. Ta nhìn thấy Tông chủ và Tam đại cung phụng mới đầu còn có chút nghi hoặc, đợi sau khi bọn họ thấy người này lấy ra một cái lệnh bài kỳ lạ, Tông chủ và tam đại cung phụng lập tức vui mừng quá đỗi, cung kính nghênh đón người này tiến vào mật thất, cùng người này mật đàm một thời gian.
- Nam sủng và nữ sủng?
Tần Liệt vẻ mặt kinh ngạc.
Liên Nhu cười gượng:
- Đúng là nam sủng và nữ sủng, Phạm Nhạc này... Đối với nam nhân và nữ nhân đều có hứng thú, đam mê thực kỳ lạ.
Tần Liệt không cách nào nói tiếp.
- Trên lệnh bài hắn lấy ra khắc phần đông là dâm đồ nam nữ ái ân. Phạm Nhạc đây gần đây khiến cho tông môn chướng khí mù mịt, nhưng tông chủ và tam đại cung phụng mặc kệ hắn!
Liên Nhu cắn răng.
- Tư Kỳ chính là bị Phạm Nhạc theo dõi, không có biện pháp, không thể không đánh ngắt lấy linh dược Hoảng Tử, trốn vào sâu trong Độc Vụ Trạch. Mà ta, nếu không thi triển bí pháp làm cho toàn thân cũng độc, sợ rằng cũng bị tên tà nhân này dây dưa không ngớt.
Liên Nhu nói chuyện đến chuyện này, đột nhiên thi triển bí quyết. Toàn thân nàng phát ra từng đợt khói độc, làn da cũng hóa màu xanh tím dọa người, như trúng phải kịch độc.
- Ta biến thành cái dạng này, Phạm Nhạc kia mới không có dây dưa ta, ta mới có thể bình yên ở lại tông môn.
Liên Nhu ai oán thở dài.
- Phạm Nhạc kia hẳn là đến từ Hợp Hoan tông.
Giọng nói ôn nhu của Tống Đình Ngọc từ từ truyền đến, nàng dường như đang vụng trộm nghe ngóng, lúc này bỗng nhiên hiện thân ngay bên cạnh Tần Liệt, Liên Nhu.
- Hợp Hoan tông tại đại lục Thiên Vân gần chúng ta, giống Huyền Thiên minh, Bát Cực Thánh điện. Hợp Hoan tông cũng là thế lực cấp Xích Đồng. Vị đại nhân vật trước kia che chở Khí Cụ tông kia chính là cường giả Hợp Hoan tông. Cũng vì chúng ta biết người kia sau khi rời khỏi Hợp Hoan Cốc rất lâu không có tin tức, cho nên mới hạ thủ với Khí Cụ tông.
- Ngươi nghe bao lâu?
Tần Liệt hừ một tiếng.
- Từ đầu đến đuôi.
Tống Đình Ngọc thản nhiên cười, dường như không thấy được bất mãn trên mặt hắn, tự nói:
- Ứng Hưng Nhiên và ba cung phụng Khí Cụ tông vừa thấy lệnh bài hắn lấy ra, biết hắn là người Hợp Hoan tông tới, dĩ nhiên là coi hắn trở thành cứu tinh rồi, sẽ thật cẩn thận nắm chặt hắn. Như vậy cũng có thể lý giải.
- Ngươi là nói, hắn có thể giải trừ nguy cơ Khí Cụ tông?
Tần Liệt cau mày nói.
- Nói như thế, trước kia chúng ta không xuống tay đối với Khí Cụ tông đều là vì cố kỵ Hợp Hoan tông. Tuy rằng Hợp Hoan tông cùng Huyền Thiên minh chúng ta, Bát Cực Thánh điện đều là thế lực cấp Xích Đồng, nhưng thực lực của nó lại mạnh hơn chúng ta và Bát Cực Thánh điện một bậc. Huyền Thiên minh chúng ta và Bát Cực Thánh điện liên thủ, cố gắng mới có thể cùng Hợp Hoan tông chiến hòa.
Tống Đình Ngọc thật cũng không giấu giếm hắn, thản nhiên nói:
- Phạm Nhạc này mang theo tín vật Hợp Hoan tông đến, cho dù là Huyền Thiên minh và Bát Cực Thánh điện sợ là cũng không dám động chạm đối với Khí Cụ tông nữa. Tín vật Hợp Hoan tông đối với Khí Cụ tông mà nói chính là bùa hộ mệnh. Có thể móc nối quan hệ với Hợp Hoan tông này, Khí Cụ tông ở đại lục Xích Lan coi như đã có chỗ thở, không cần kiêng kị chúng ta và Bát Cực Thánh điện nữa.
- Thì ra trèo cao.
Tần Liệt ánh mắt lạnh lùng.
- Tần Liệt đâu?
- Tần Liệt ở nơi nào?
Nhưng vào lúc này, trước cửa nghị sự đại điện truyền đến tiếng của đám người Ứng Hưng Nhiên, La Chí Xương, bọn họ dường như vừa lấy được tin tức, sắc mặt vui mừng đi ra.
Tần Liệt đứng một góc, nhìn đám người Ứng Hưng Nhiên xa xa, nhìn nụ cười trên mặt bọn hắn, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy có chút phiền chán.
- Tần Liệt? Chính là cái tên rút ra trụ Linh văn, làm Tà Minh Thông đạo mở rộng? Hắn còn có cam đảm trở về?
Một giọng nói xa lạ, từ trong nghị sự đại điện vang ra, ngữ khí đầy cuồng ngạo lạnh lùng.
- Tà Minh Thông đạo rộng mở làm cho đại lục Xích Lan sắp sửa trải qua một trường hạo kiếp, đầu sỏ gây nên tất cả chính là Tần Liệt!
Người này xoay chuyển lời nói, lại cười lạnh:
- Ta xem người này tất nhiên có giao dịch cùng Tà tộc! Bằng không sau khi rơi xuống U Minh giới, lấy cảnh giới tu vi thấp kém của hắn sao có thể còn sống chạy ra? Hắc, hắn rơi vào U Minh giới sợ là đi tranh công đi, đi nói cho đám Tà tộc này, giúp bọn chúng mở ra thông đạo, tất nhiên là như thế!
Phạm Nhạc kia người còn chưa đến tiếng đã đến, lập tức hắt chậu nước bẩn không lưu tình chút nào lên người Tần Liệt.
- Chuyện này, chuyện này…
Trái lại, Ứng Hưng Nhiên và đám người La Chí Xương nghe Phạm Nhạc nói tỏ vẻ xấu hổ, dường như không dám phản bác, giống như sợ đắc tội người này.
Điều này làm cho Tần Liệt cực kỳ thất vọng đối với bọn họ.