Linh Vực

Chương 1319: Chương 1319: Một mảng áo ngực




“Tương lai không lâu sau đó, ta muốn ngươi trần truồng quỳ gối trước mặt ta, cầu ta, để ta hung hăng đ.. ngươi!”

Tần Liệt thân khoác tia chớp, cười quái dị hắc hắc, xông lên bầu trời cao ngang Hàn Thiến, ánh mắt trần trụi chăm chú vào trên người nàng.

Ở dưới ánh mắt không chút che dấu của hắn, Hàn Thiến nhịn không được thân thể chợt lạnh, có loại cảm giác đáng sợ bị ác ma địa ngục theo dõi.

Không biết vì sao, đối mặt ánh mắt càn rỡ ác độc như thế của Tần Liệt, nàng thế mà không dám đối diện.

“Tiểu thư! Giết hắn!”

Xa xa, các tộc nhân Hàn gia, nghe được hắn nguyền rủa cùng uy hiếp ác độc, cũng đều thấy lạnh cả người, đột nhiên quát lên.

Các võ giả Cửu Trọng Thiên thì là âm thầm nhíu mày, đối với Tần Liệt lông tóc không tổn hao gì toát ra, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

“Huyết mạch Thần tộc, quả nhiên không tầm thường...” Bọn họ cảnh giác hẳn lên.

Mấy người chợt liếc một cái, quyết định phải cẩn thận đề phòng, nhất định không thể để Tần Liệt còn sống rời khỏi nơi này.

“Ta lập tức xé nát cái mồm đó của ngươi!”

Đôi mắt Hàn Thiến hàn quang như băng đao, ngón tay ngọc điểm hồn đàn dưới thân một cái, đem một thanh linh khí tam xoa kích màu bạc rực rỡ lấy ra.

Đây là một kiện linh khí Thiên cấp tam phẩm nàng sau khi đột phá đến Bất Diệt cảnh được Cửu Trọng Thiên ban cho, tam xoa kích còn là linh khí riêng thích hợp huyết mạch cùng linh quyết của nàng.

“Hải Chi Tam Trọng Lãng!”

Trong ba cây gai nhọn của tam xoa kích, chợt phun ra ba cột sáng bạc sắc bén, những ánh bạc đó vừa thoát ly tam xoa kích, đột nhiên hóa thành tầng tầng lớp lớp sóng biển.

Trong sóng biển, rất rất nhiều ảo giác, như ảo ảnh hiện ra.

Hàn Thiến và một tầng hồn đàn kia của nàng, ở sau khi ảo giác điệp sinh, phút chốc biến mất không thấy.

Nhưng khí tức khủng bố trên người nàng, lại như là ở trong nháy mắt tràn ngập mỗi một cái ảo giác, mỗi một mảng không gian.

“Ào ào ào!”

Tần Liệt chỉ nghe được quanh thân truyền đến tiếng dòng nước phun trào, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng Hàn Thiến, thậm chí cũng không cảm giác được một tia linh hồn dao động của nàng.

Ngay tại lúc hắn âm thầm kinh dị, đột nhiên, tầng tầng lớp lớp rất nhiều ảo giác kia, toàn bộ hóa thân thành bộ dáng Hàn Thiến.

Thành ngàn thành vạn Hàn Thiến, như ở cùng thời gian, hướng tới hắn giết đến.

Cùng lúc đó, tam xoa kích đạt tới Thiên cấp tam phẩm, cũng như cự mâu chống trời, đột nhiên từ đỉnh đầu hắn bắn vút xuống.

Như hung nhận thiên thần dùng để trừng trị kẻ tội nghiệt.

“Linh khí sao...” Tần Liệt nhếch miệng, nụ cười tỏ ra có chút cổ quái, “So đấu linh khí với Tần gia, thật là múa búa trước cửa Lỗ Ban !”

Từng giọt nước mắt trong suốt long lanh, đột nhiên từ bả vai hắn nổi lên bầu trời, nước mắt nở rộ hào quang trong vắt, dần dần ngưng thành hình dạng trăng non.

Lực lượng cuồn cuộn thánh khiết, lấp lánh, long lanh, lành lạnh, từ trên mỗi một vầng trăng lộ ra.

Chín vầng trăng ở giữa không trung quay tròn, rải xuống tầng tầng ánh trăng, giống như bầu trời Chiêu Hồn đảo lập tức có thêm chín vầng trăng.

“Trời ạ! Hắn sẽ không là đem chín mặt trăng vờn quanh ở ngoài không gian Bạc La giới luyện hóa thành linh khí chứ!”

Một võ giả Cửu Trọng Thiên từng đi Bạc La giới, có điều hiểu biết đối với chín mặt trăng ban đêm nơi đó, vừa thấy bầu trời hiện lên chín mặt trăng, đột nhiên thất thanh hét lên.

“Nguyệt Lệ” vừa ra, loại khí tức chỉ thần khí có nháy mắt đã trấn trụ bọn họ, làm bọn họ lập tức hiểu lầm.

“Thần khí!”

Hàn Thiến cũng hoảng sợ thất sắc, khiếp sợ nhìn “Nguyệt Lệ”, trong lúc nhất thời ngây người.

Toàn bộ trung ương thế giới của Linh Vực, thần khí cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, chỉ có cường giả Vực Thủy cảnh của chín thế lực cấp Hoàng Kim lớn, mới đủ tư cách nắm giữ thần khí.

Tần Liệt chỉ Niết Bàn cảnh, đột nhiên lấy ra một kiện thần khí, làm bọn họ đều kinh hãi thất sắc.

“Oành!”

Tam xoa kích từ trên trời hung hăng đánh xuống, va chạm nặng nề ở trên một tầng ánh trăng như nước, hào quang trên tam xoa kích đột nhiên ảm đạm xuống.

Tần Liệt chưa chịu chút thương tổn nào.

“Kim Huy!”

Đồng thời, thiên phú huyết mạch bắt nguồn từ A Đặc Kim Tư, cũng đột nhiên bùng nổ.

Ngàn vạn đạo hào quang chói mắt màu vàng, như các thanh kiếm sắc màu vàng, đem rất nhiều ảo giác những Hàn Thiến kia lần lượt đánh thành mảnh vỡ ánh sáng.

Thâm uyên lĩnh chủ cấp chín thấm nhuần chân lý thiên địa lực lượng hình thành thiên phú huyết mạch, hóa thành tia sáng màu vàng, tiếp tục tấn công, làm Hàn Thiến ẩn thân ở sau rất nhiều ảo giác cũng phá tan lộ ra.

Nàng không thể không ngưng luyện toàn bộ lực lượng, đem những tia sáng vàng đó hóa giải triệt để.

“Tiện nhân! Ngươi xác định đọ linh khí với ta?”

Trong ánh vàng rực rỡ chói mắt, Tần Liệt cười hung ác, đột nhiên bay người vào, lập tức đến trước người Hàn Thiến.

Hắn đưa tay, ngưng tụ thành “Khấp Huyết Quỷ Trảo”, hung hăng chụp vào bộ ngực cao ngất của Hàn Thiến.

“Ngươi muốn chết!”

Sắc mặt Hàn Thiến lạnh lẽo, hai tay như bướm xuyên hoa, nhanh chóng biến ảo linh quyết.

Các chùm hào quang màu lam băng, từ hồn đàn dưới thân nàng bắn nhanh ra, như gai nhọn đâm ở trên bàn tay như vuốt quỷ của Tần Liệt.

“Phốc! Phốc!”

Cái tay kia của Tần Liệt nháy mắt trở nên máu thịt mơ hồ, vậy mà ở trong nháy mắt, lại vẫn truyền ra tiếng vạt áo xé rách.

“Xẹt!”

Áo gấm bọc ngực màu lam của nước trước ngực Hàn Thiến, bị cái tay đầm đìa máu kia của hắn xé xuống một mảng, làm bộ ngực sữa cao ngất của Hàn Thiến lộ ra một mảng lớn trắng nõn non mềm.

“Ha ha ha!” Tần Liệt cầm mảnh vải màu lam của nước kia, cười điên cuồng, nói: “Ta đòi chút lợi tức trước! Về sau chúng ta mỗi một lần gặp mặt, ta đều muốn một thứ trên người ngươi!”

“Đừng để hắn chạy thoát!” Lão bộc Hàn gia lạnh lùng nói.

Một đám cường giả Cửu Trọng Thiên, còn có các võ giả Hàn gia kia lập tức ùa lên.

Đáng tiếc, Tần Liệt từ chỗ hồn đàn của Hàn Thiến bay ngược mà quay về, đỉnh đầu đột nhiên lóe lên một cánh cửa sao.

Ở trong ánh mắt không cam lòng của những người kia, Tần Liệt cười quái dị càn rỡ, đột nhiên ẩn vào Tinh Môn.

Chiêu Hồn đảo dưới bóng đêm, bởi Tần Liệt rời khỏi, chợt trở nên vô cùng yên tĩnh.

Hàn Thiến một tay ngọc đè ngực, sắc mặt âm trầm như nước, hai mắt nhìn chằm chằm phương hướng Tần Liệt rời khỏi.

Một đám võ giả Hàn gia cùng Cửu Trọng Thiên, giờ phút này đã tụ tập ở đây, đều đang mắng.

“Mẹ! Sao có thể có cánh cửa vực giới ở đây!”

“Cánh cửa vực giới đó tựa như là đột nhiên hình thành!”

“Cũng không phải các cánh cửa vực giới thông thường!”

“Xem ra hắn là có chuẩn bị mà đến!”

Lão bộc Hàn gia kia im lặng tới bên cạnh Hàn Thiến, thấp giọng nói: “Tiểu thư, ngươi không sao chứ?”

Hắn hơi cúi đầu, không dám nhìn tới vị trí ngực Hàn Thiến, để tránh làm Hàn Thiến cảm thấy khó chịu.

“Ta không sao.” Hàn Thiến có chút đờ đẫn lắc lắc đầu.

Không tiếp tục nhiều lời cái gì, nàng điều khiển một tầng hồn đàn kia, phút chốc rời khỏi nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.