Edit by Liên Vĩ
“Ách.......”
Nam thổ phỉ sợ hãi nhìn thư sinh, hắn cảm thấy yết hầu hắn như bị bóp chặt, không thể hô hấp.
Cuối cùng.........
Thổ phỉ trừng lớn hai mắt vì hoảng sợ không còn sinh mệnh nữa.
“Đồ đệ, ngươi như thế nào còn chưa đến?” Thanh âm mềm mại của thiếu nữ bên trong xe ngựa truyền đến.
Thân hình thon dài của Dung Thiếu Khanh chợt lóe, hắn bay đến trước xe ngựa ngồi xuống, cầm lấy roi, hỏi: “Sư phụ, thật sự muốn đi sơn trại?”
Thời điểm cô gọi hắn là đồ đệ, đó là lúc tâm tình có chút không vui.
Còn thời điểm tâm tình của cô tốt, sẽ mềm mềm mại mại gọi hắn hai tiếng thư sinh.
Chỉ là......
Mỗ thiếu nữ này không phải muốn đi Vân Vụ Sơn Trang tham gia võ lâm đại hội sao?
“Đi!” Sủng Ái lười nhác lên tiếng.
Dung Thiếu Khanh vội vàng đi theo hướng thổ phỉ nói lúc nãy.
Sủng Ái nửa nằm nửa ngồi trên thảm lông mềm bên trong xe, trong tay cầm quyển sách đang xem dở lúc nãy.
“Thư sinh, võ công ngươi luyện đến đâu rồi?” Cô không chút để ý hỏi.
Dung Thiếu Khanh trả lời: “Đã luyện đến tầng thứ tư!”
《 Cửu Thức Huyền Dương 》 mỗi lần luyện đến một tầng mới, nội lực trong thân thể của hắn càng thêm tinh thuần, tuy rằng mới luyện đến tầng thứ tư, hắn đã có thể tạo được một vòng bảo hộ bằng nội lực, phóng mắt khắp võ lâm này người có nội lực hùng hậu như vậy không có mấy người.
Chỉ là, tính tình của hắn càng trở nên táo bạo.
Phảng phất trong nội tâm có một ác,a cuồng bạo tàn nhẫn.
Trước kia hắn giết gà đều không đành lòng, hiện giờ, có chút không nhịn được mà muốn giết người.
Hắn nỗ lực ức chế cảm xúc bạo động của chính mình, sợ mất đi lý trí, nhưng hắn vẫn luôn che dấu không có nói cho cô biết.
“Trước khi đến Vân Vụ Sơn Trang, thư sinh phải luyện đến tầng thứ năm!” Ngữ khí của cô ôn hòa như cũ, nhưng lại mang theo ý vị mệnh lệnh không thể kháng cự lại.
“Ta biết rồi!” Hắn ngoan ngoãn nghe lệnh.
Lúc trước khi bái sư cô đã nói rõ ràng rồi, cô không có biện pháp nào tu luyện được nội lực,chỉ có khi hắn mạnh mẽ đến không ai địch nổi,mới có thể giữ vững được mệnh của hắn cùng cô.
..................
Thanh Thành.
Nắng nóng như lửa.
Đại hội võ lâm của Trung Nguyên có vài loại.
Một loại là mỗi năm một lần vài trăm anh hào tụ lại pk với nhau một lần chọn ra võ lâm minh chủ mới.
Một loại là mỗi năm một lần chọn ra binh khí đứng đầu trong giang hồ, các võ lâm thế gia sẽ mang binh khí gia truyền của mình tới so đấu.
Còn có một loại đó là giang hồ bảng đơn xếp hạng đệ nhất mỹ nhân và đệ nhất công tử của giang hồ
Vì vậy mùa hè mỗi năm trong giang hồ sẽ tổ chức võ lâm đại hội, không chỉ chọn ra tân võ lâm minh chủ mà còn tuyển cử “ tiểu tiên nữ” và “ tiểu tiên nam” có võ công cao cường nhất giang hồ.
Cho nên một đêm trước võ lâm đại hội, Thanh Thành đã náo nhiệt vô cùng.
Khách điếm Duyệt Lai là khách điếm có nhiều người lựa chọn nghỉ lại nhất ở Thanh Thành trong kỳ võ lâm đại hội, người lui tới đây phần lớn là đại nhân vật của các đại môn phái trong giang hồ.
Hiện giờ trong đại sảnh.
“Các ngươI cũng có nghe thấy sao?”
“Nghe nói nghe nói...... Thật sự là cực kỳ tàn ác a...... Một trăm lẻ tám mạng người đều bị giết......”
“......”
Bát quái không chỗ nào là không có, giang hồ cũng không may mắn thoát không khỏi.
Mấy ngày nay trong giang hồ tương truyền có một cái tà giáo vừa mới xuất thế, có người muốn hỏi cái tà giáo này có tên gì?
Nó á nha đã kêu tà giáo, thì nó chính là tà giáo!
Này tà giáo chỉ có hai người, một nam một nữ, nghe nói là quan hệ sư đồ, hai người này võ công cái thế, tác phong hành sự hung hăng độc ác.
Hơn nữa.........chưa bao giờ thấy sư phụ của nam tử kia ra tay.
Người trong giang hồ đều gọi nam tử kia là Ngọc Diện Thư Sinh, cái tên này tiếp trở thành biệt danh của hắn, bị vì hắn thường xuyên mặt một thân xiêm y thanh sắc, mặt mày như ngọc tạc phong thái nho nhã thư sinh.
Võ công của Ngọc Diện Thư Sinh này vô cùng tà môn, người nào cùng hắn xích mích ra, không ai sống sót, tử trạng vô cùng thảm thiết.
Người kể chuyện trong đại sảnh diễn tả sống động như thật phảng phất như tận mắt hắn nhìn thấy vậy.
Bên cửa sổ, một nam một nữ tĩnh tọa.
Thiếu nữ một thân xiêm y màu hồng nhạt tràn ngập ý cười xinh đẹp thưởng thức chén trà, ngữ điệu trêu đùa: “Thư sinh, ngươi thật nổi danh nha!”