Edit by Liên Vĩ
“Sư phụ!” Dung Thiếu Khanh bất đắc dĩ hô một tiếng.
Kỳ thật là có lúc nào mà hắn giết thật nhiều người chứ, lời đồn thật là không nên tin lời đồn trong giang hồ càng không thể tin, miệng nói là gió thì sự thật mười phần chính là mưa chả liên quan gì nhau.
Sủng Ái hơi nhấp một ngụm trà xanh, nói: “Cố Nam Phong làm không tồi, không uổng phí tiền của ta!”
Dung Thiếu Khanh thần sắc hơi trầm xuống, trong lòng không khống chế được nổi lên sát ý.
Cố Nam Phong một lãng tử giang hồ, là một thần trộm nổi danh, còn có nghề tay trái là điều tra cùng lan truyền tin tức trong giang hồ.
Lời đồn xuất hiện tà giáo mấy ngày nay là Sủng Ái tiêu tiền để Cố Nam Phong truyền ra đi, quả thật, Cố Nam Phong làm rất hảo.
“Người thích hắn?” Dung Thiếu Khanh hỏi.
Sủng Ái kinh ngạc liếc nhìn Dung Thiếu Khanh một cái, hỏi: “Cố Nam Phong?”
Dung Thiếu Khanh hơi nhấp môi, trong mắt lóe lên vẻ thị huyết,hắn buông xuống lông mi thật dài, che giấu đi sát khí nồng đậm nơi đáy mắt.
“Hắn là lớn lên không tồi, là công tử nổi danh.....”
Sủng Ái nhớ tới mỗ thần trộm trên mặt mang theo tươi cười phong lưu kia, không khỏi có chút ớn lạnh: “Cái loại củ cải hoa tâm kia, nam nhân như vậy có khác gì ngựa giống chứ, không phải khẩu vị của ta!”
Dung Thiếu Khanh sát khí trong lòng bị đông lại, rõ ràng là bị ngôn ngữ kinh người của cô dọa rồi, nhíu mày nói: “Sư phụ, người là một nữ hài tử!”
“A ~” Sủng Ái lành lạnh liếc hắn một cái: “Ngươi lại quản sư phụ ta rồi sao?”
Dung Thiếu Khanh ngước mắt thấy thiếu nữ biểu tình lương bạc, nội tâm đông cứng, ngay sau đó không nói gì nữa.
Sủng Ái nhìn bộ dáng của hắn không vui rầu rĩ tích tụ, hỏi: “Luyện đến tầng thứ năm rồi?”
Ngày mai ở Vân Vụ Sơn Trang, cô còn cầu hắn mở ra phong thái cường đại, đem cái tra nam kia Lãnh Cô Hàn ngược thành cẩu luôn.
Dung Thiếu Khanh hơi hơi gật đầu: “Đã luyện đến tầng thứ năm!”
Sủng Ái vừa lòng hơi hơi mỉm cười,ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp cầm lên đôi đũa, từ đĩa thức ăn trên bàn gắp một cái đùi gà đặt vào bát của hắn.
“Thưởng cho ngươi!”
Dung Thiếu Khanh nhìn đùi gà cô vừa đặt vào bát mình, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, nói: “Cảm ơn sư phụ!”
“Ngươi xem sư phụ đối với thư sinh tốt như vậy!” Sủng Ái mặt mày mang theo ý cười, nói: “Thư sinh phải cố gắng luyện công nha ~!”
【......】 Phấn Cửu Cửu bảo trì trào phúng.
Rõ ràng là ký chủ chính mình không thích ăn đùi gà, mới gắp cho mỗ nam đáng thương kia, hắn thế mà cảm động cho được!
# tiện nghi của một đồ đệ bị thu mua chỉ với một cái đùi gà #
Lúc này.
cộng đồng bát quái trong đại sảnh lại bắt đầu nghị luận.
Bất quá chủ đề lại thay đổi sang Kinh Thiên kiếm.
“Ai,vậy...... Ngươi nghe nói sao?”
“Ta cũng nghe nói, không nghĩ tới qua mười mấy năm, Kinh Thiên kiếm lại xuất hiện......”
“Đúng vậy, năm đó may mắn thấy đến Kinh Thiên kiếm,làm lão tử hâm mộ muốn chết, thần binh chém sắt như chém bùn a......”
“......”
Sủng Ái nhìn thoáng qua đoạn kiếm màu đen như mực ở góc bàn.
Đệ nhất thần binh trên bảng xếp hạng giang hồ đệ nhất thần binh, ai có thể nghĩ đến bây giờ nó được tùy tiện đặt ở góc bàn như thế này chứ.
Chém sắt như chém bùn thì cô không rõ ràng lắm, nhưng đốn củi thì không trở ngại.
Chủ đề Kinh Thiên Kiếm này không duy trì được bao lâu, mấy nam nhân này lại cười hắc hắc chuyển qua đề tài khác.
“Bảng đệ nhất mỹ nhân lần này không biết ai sẽ lấy được vị trí đệ nhất đây,hai năm trước đều là Thu Tư Vũ, năm nay các nữ đệ tử trẻ tuổi mỹ mạo của các đại môn phái đều có mặt a......”
“Nghe nói Thánh Nữ Vạn Độc Cốc cũng sẽ đến, vị đó chính là “độc mỹ nhân” nha......”
“Nghe nói nữ nhi của Võ Lâm Minh Chủ Trình Kim Sắc cũng có mặt......”
Dung Thiếu Khanh nghe vậy nhìn về phía Sủng Ái,lại thấy thần sắc của cô vẫn bình tĩnh, tựa hồ không nghe thấy ba chữ Trình Cẩm Sắt kia.
“Thư sinh, ngươi nhìn ta làm gì?” Sủng Ái hơi hơi mỉm cười.
“Ta sẽ giúp người báo thù!” Trong đôi mắt hàn băng xen lẫn phẫn nộ.
Sủng Ái nhẹ nhàng lắc đầu: “Ngươi chỉ cần đánh bại Lãnh Cô Hàn là tốt rồi!”
Bỗng nhiên......
Trong đại sảnh ầm ĩ vang lên tiếng kinh hô.