Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 218: Chương 218: Đừng tin vào ánh mắt của chính mình




Dịch: Hoàng Hi Bình

Biên: Niệm Di

Trục bánh đà bằng sắt và ốc vít rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh leng keng giòn vang. Tôi và 2 gã nhân viên đều ngớ người.

“Sao… làm sao có thể?” Nhân viên phản ứng rất nhanh, một người giải tán người vây xem, một người lập tức gọi nhân viên bảo trì tới.

Ngồi xổm bên cạnh Xe Bay, tôi hít sâu một hơi. Nếu như vừa nãy mình ngồi ở chỗ này, lúc Xe Bay chạy qua khúc quanh 90 độ, 100% tôi sẽ bị văng ra ngoài, với vận tốc 50 km/h của Xe Bay lao vào vách đá, xác suất sống sót của tôi gần như là bằng 0.

“Thưa anh, làm phiền anh lùi ra sau.” Nhân viên bảo tôi lui ra phía sau, tôi buông thiết bị phòng hộ an toàn trong tay xuống, lặng lẽ đi tới chỗ Y Y.

“Công viên giải trí này quá tà dị. Lúc ở trên chiếc Xe Bay, mình nghe thấy giọng nói của một cô gái từ phía sau truyền tới, nhưng phía sau lại không có ai ngồi, và sau một khúc quanh 90 độ, mình mơ hồ nhìn thấy một bóng người màu đỏ nhạt. Khi cô ấy xuất hiện, cô ấy đang ngồi sau lưng mình. Thiết bị bảo vệ là do cô ấy tháo ra sao?” Tôi nhìn mấy du khách vẫn đang xếp hàng chờ lên xe, không khỏi rùng mình: “Nhưng tại sao bóng người đó phải làm thế? Cô ấy và những khách du lịch này đâu có thù oán gì?”

Nghĩ mãi không ra, tôi nắm tay của Y Y quay lại khu nghỉ ngơi.

“Chơi vui hông?” Thiết Ngưng Hương cười khanh khách bước tới, nhưng lại phát hiện sắc mặt của tôi và Y Y hoàn toàn trái ngược, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Y Y y như trái táo chín, nhìn cưng hết sức, còn tôi lại chau mày, khuôn mặt cau có không vui.

“Cao Kiện, có phải anh sợ độ cao hay không? Thân thể chỗ nào không thoải mái?” Thiết Ngưng Hương đưa tay sờ lên trán của tôi.

“Không sao, còn bao lâu nữa bắt đầu diễu hành tiệc tối?”

“Sắp rồi, em vừa mới nhìn thấy có người đang chuẩn bị, chắc cỡ mấy chục phút sẽ bắt đầu.”

Thiết Ngưng Hương đã mua sẵn đồ uống. Ba người chúng tôi ngồi trên ghế dài trong khu nghỉ ngơi, Y Y và Thiết Ngưng Hương dựa sát vào nhau, tôi thì ôm chiếc túi da màu đen, cúi đầu trầm tư.

“Cao Kiện, đến cùng trong chiếc túi da màu đen này của anh chứa thứ gì? Vì sao trời vừa tối anh lại mang nó chạy đi khắp nơi?” Thiết Ngưng Hương vốn chỉ thuận miệng hỏi, thế nhưng sau khi hỏi xong, càng nghĩ càng thấy kỳ quái: “Lần đầu tiên em gặp anh ở nhà nghỉ An Tâm, anh đã mang theo chiếc túi da này. Sau đó, khi bọn em chạy tới Trung tâm hỏa táng Cầu số 3 cứu viện, bên cạnh anh cũng mang theo chiếc túi da này. Còn nữa, lần trước ở trong Học viện Y học Giang Thành, bọn em ở trong đường hầm vận chuyển thi thể tìm được chiếc túi da màu đen của anh, hình như mỗi lần anh xuất hiện ở hiện trường án mạng đều mang theo nó?”

“Không hổ là đại đội trưởng cảnh sát điều tra tội phạm, quan sát rất tỉ mỉ.” Tôi mở ra túi da, để lộ thiết bị livestream ở bên trong: “Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, anh đã từng nói với em, anh là Streamer thực tế, lúc đó em vẫn không tin.”

Thiết bị livestream trong túi da rất chuyên nghiệp: Gậy selfie, cáp sạc, bộ mã hóa trục di động. Thiết Ngưng Hương và Y Y đều tò mò lật tới lật lui.

“Khi đó em nghĩ anh chỉ tùy tiện bịa cái cớ, không ngờ anh thật sự làm cái trò livestream?” Thiết Ngưng Hương thấy khó tin, bởi vì ở trong ấn tượng của em, thì cái tính cách quái gở, cô độc của tôi không thích hợp trở thành một influencer nổi tiếng.

“Chú ơi, có thể cho con biết chú đang livestream ở đâu hông?” Y Y tròn mắt tò mò: “Hôm đó chú ở trên chiếc xe buýt số 14 cầm smartphone đi khắp nơi quay chụp, cực kỳ phong cách nha!”

“Chú không thể cho hai dì cháu biết chú đang livestream trên nền tảng nào được.” Tôi sợ bại lộ Âm Gian Tú Tràng, muốn lảng sang chuyện khác, nhưng hình như Thiết Ngưng Hương và Y Y hạ quyết tâm muốn tìm cho ra nhẽ. Y Y thuần túy là hiếu kỳ, trong khi Thiết Ngưng Hương vẫn luôn hoài nghi tôi. Cô cho rằng. tôi mượn danh nghĩa livestream, nhúng tay vào việc điều tra những vụ án ly kỳ khác nhau. Dù gì đi nữa, sau khi án mạng xảy ra, tôi luôn là người đầu tiên xuất hiện ở hiện trường gây án, lần một lần hai còn có thể giải thích là do trùng hợp, nhưng số lần ngày càng nhiều, trong đó chắc chắn có mờ ám.

“Cao Kiện, nhìn anh mang theo thiết bị, có phải lại chuẩn bị livestream hay không? Hôm nay em và Y Y đều ở đây, hay anh cứ livestream cho hai dì cháu xem một lần?” Thiết Ngưng Hương muốn biết livestream của tôi thuộc loại nào. Có lẽ là trước đây, cô ấy từng nghe người ta nói, một số trang web đặc thù trên mạng sẽ thực hiện livestream những vụ giết người vô cùng đẫm máu, em sợ tôi đang làm việc cho lũ darknet*.

(Chú thích: Darknet là mạng của các trang web không thể truy cập từ công cụ tìm kiếm. Nó bao gồm các trang web mà robots.txt được thiết lập để ngăn chặn Google và các công cụ tìm kiếm khác lập chỉ mục chúng trên Internet. Chúng có thể là các trang web cá nhân, mạng ngang hàng, các mạng nội bộ như Tor.)

Tôi hiểu rất rõ ý của Thiết Ngưng Hương. Trên thực tế bản chất của Âm Gian Tú Tràng tương tự như các nền tảng phát sóng trực tiếp về những vụ giết người trên darknet, nhưng bản chất thì tàn ác hơn nhiều.

“Được rồi, hai dì cháu đã muốn xem, chú sẽ live cho hai dì cháu xem một lần, thế nhưng có 2 yêu cầu chúng ta phải nói trước.” Tôi đưa hai ngón tay lên: “Thứ nhất, sau này đừng hỏi chú đang livestream trên nền tảng nào; thứ 2, nếu như ngày nào đó hai dì cháu tình cờ nhìn thấy livestream của anh, xin hãy lập tức tắt video, rời khỏi phòng, lập tức báo cảnh sát.”

Thiết Ngưng Hương và Y Y đều gật đầu đồng ý, tôi nhìn đồng hồ chỉ mới 10:00 giờ tối: “Không biết phát sóng trước thời hạn có thể gây ra chuyện không tốt gì hay không.”

Tôi lấy smartphone màn hình lớn của Âm Gian Tú Tràng ra, bật chức năng camera lên, gắn bộ mã hóa trục di động vào.

“Đang tải hình ảnh... “

“Đang tải comment... “

“Thông số ổn định. Bắt đầu livestream: Có - Không??”

“Có.”

“Hoan nghênh Teletubbies Chết bởi mưu sát vào room livestream, hoan nghênh Thiết Lĩnh Bưu Gia vào room livestream, hoan nghênh... “

Hình ảnh dần ổn định, tôi cầm smartphone cách xa Thiết Ngưng Hương: “Viewer xem livestream của anh thông thường đều rất đê tiện, tốt nhất hai dì cháu không nên nhìn vào camera.”

“Làm gì mà thần bí như vậy, ngược lại càng khiến em tò mò hơn.” Thiết Ngưng Hương không nhìn ra bên ngoài, khoác tay lên vai tôi chen mặt vào màn hình.

Lúc hình ảnh ổn định lại, hình dáng của tôi và Thiết Ngưng Hương đồng thời xuất hiện ở trong room livestream.

- Mẹ nhà nó! Hôm nay chiếu trước thời hạn, chẳng lẽ là do mình khổ sở cầu xin trước mặt Phật Tổ suốt 5.000 năm, rốt cục đã cảm động Streamer rồi sao?- Chờ đã, bà chị bên cạnh Streamer là ai? Đâu có phải là người lần trước!

- Mặt dây chuyền ngọc trên cổ hai người này có kiểu dáng giống nhau, chẳng lẽ muốn livestream Beautiful Love?

- Á đù! Chủ quan nên dính ngay một phát cẩu lương*!

(Chú thích: *Cẩu lương là một từ lóng của người Trung Quốc dùng để trêu đùa, chỉ các hành động thân mật, tình cảm ngọt ngào mà các cặp đôi yêu nhau thể hiện trước mặt những người độc thân)

- Streamer, anh với chú không oán không cừu, vì sao chú lại tổn thương anh mày như vậy?- Cẩu lương điên cuồng vỗ vào mặt, anh chỉ muốn hỏi một câu, Streamer - chú có cần người đại diện không? Anh họ Tống, các ông lớn trong showbiz đều gọi anh là Tống Cát Cát!

Nhìn cả đống comment lia như đạn xẹt, tôi có chút xấu hổ: “Đàn chị, em đừng để ý, mấy anh em viewer nói thẳng quá, nhưng nói chung không có có ác ý.”

Thiết Ngưng Hương nhìn mấy comment, sau đó lại nhìn tôi, lẩm bẩm: “Thật sự là một chương trình livestream bình thường, không giống những gì em nghĩ.”

“Vậy em nghĩ nó thế nào?” Tôi bất đắc dĩ nói.

Thiết Ngưng Hương chống cằm nghĩ một lát: “Theo suy nghĩ của em, livestream của anh nên là một nhóm người tâm lý tăm tối, vặn vẹo đang thảo luận cách giết người trong phòng bí mật, cách tạo chứng cớ ngoại phạm, cách thoát khỏi sự điều tra và thẩm vấn của cảnh sát, trao đổi kinh nghiệm gây án với nhau.”

Sau khi nói xong, cô còn nghiêm túc nhìn tôi, ánh mắt có chút vô tội, khiến tôi chảy đầy mồ hôi lạnh: “Đàn chị, xem ra em vẫn chưa hiểu rõ anh nha.”

Dựng thẳng màn hình smartphone, tôi để mình hoàn toàn xuất hiện trong màn hình, khóe miệng nhếch lên, nói câu dạo đầu quen thuộc.

“Hoan nghênh mọi người tham gia vào room Livestream Siêu Kinh Dị. Trước khi mở livestream đêm nay, tôi buộc phải nói cho mọi người biết, phần lớn thời gian chúng ta đều bị đôi mắt của mình đánh lừa. Cho nên, tiếp theo đây, xin đừng tin bất kỳ thứ gì bạn nhìn thấy, bởi vì cho dù là người thân thuộc nhất, cũng có thể đột nhiên nằm úp sấp ở sau lưng của bạn với một biểu cảm quái dị, sau đó hỏi: Đoán xem tôi là ai?”

Lời vừa dứt, tất cả viewer trong room livestream đều tỏ vẻ coi thường, bắn icon khinh bỉ, kể cả Thiết Ngưng Hương ở bên cạnh cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Y Y càng thản nhiên bình luận: “Hai câu dạo đầu được đó.”

“Tệ vậy sao? Chú thấy cũng được mà.” Tôi lôi smartphone của mình ra, tìm kiếm 1 tin tức về công viên: “Con mắt có thể nhìn thấy màu sắc, nhưng cũng sẽ đánh lừa chúng ta. Ví dụ như công viên nơi tôi đang đứng, mọi người chỉ có thấy nó nơi nơi cười nói vui vẻ, đâu đâu cũng tràn ngập ánh đèn rực rỡ, nhưng mọi người nào ai biết được, mấy năm trước nơi đây từng là một nghĩa địa tập thể!”

Tôi đặt tin tức ở trước cameras: “Cực sốc! Đầu tư 500 triệu, địa điểm ban đầu của Công viên giải trí kiểu mới của Giang Thành thực sự là một nghĩa địa tập thể!”

- Cái tin cỏn con này có gì mà phải sợ? Nhà của anh còn ở sát vách nhà hỏa táng đó.- Đúng vậy, tin tức cũ xì.

Đám viewer cũng không xem ra gì, tôi vuốt chóp mũi: “Cái này cũng không tính là đáng sợ, vậy cái gì mới đáng sợ?”

Sau khi nói xong, tôi bắt đầu soát đọc từng comment.

- Sợ quá! Streamer lòng dạ hiểm độc, vì để hẹn hò với bạn gái trước mặt viewer, lại tạo ra tin giả!- Khiếp! Một Streamer thân thể tàn tật, mặt mày xấu xí, chỉ dựa vào khoác lác, ba hoa liền thu được một cô bạn gái cực phẩm!- Đáng sợ! Streamer bất lương có ý đồ bất chính, đêm khuya bí mật gặp gỡ thiếu nữ 13 tuổi và mẹ kế 26, tiến hành livestream trên diện rộng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.