Lỡ Xuyên Rồi, Nữ Phụ Ta Sẽ Thay Đổi Tất Cả

Chương 13: Chương 13: Tư Nguyệt Kỳ Châu




- Hây , chào , mình là Tư Nguyệt Kỳ Châu , sau này xin chỉ giáo - Cô gái vừa bước vào lém lỉnh giới thiệu khá đặc biệt vui vẻ . Thân hình có vẻ nhỏ nhắn , cơ hồ thì trông rất giống con bạn thân của cô ... Khoan đã!!! đó chẳng phải là con bạn của cô sao ?? Từ tên , vóc dáng khuôn mặt đều giống hệt . Chuyện gì đang xảy ra vs cô vậy ??? Cô bắt đầu để ý đến những điều kì lạ tối qua và hiện tại , ai da~ thật khiến cô nhức đầu .

Cô bạn mới này bước xuống ngồi cạnh cô , bên này có 1 chỗ trống . Kết thúc tiết học nhàm chán mà ngày xưa cô phải nhai đi nhai lại mấy lần cô quay sang nheo ánh mắt nghi hoặc nhìn sang Kỳ Châu .

Như nhận ra ánh mắt kỳ lạ đang nhìn mình kia , Kỳ Châu quay sang mỉm cười 1 chút biểu hiện cũng ko để lộ .

- Mặt mình dính gì sao ???

- Cậu ... Xuyên không???- Cô bỏ qua câu hỏi của Kỳ Châu , buột miệng thốt ra câu gì ngay cả cô cũng ko biết .

Khuôn mặt đang rạng rỡ kia của Kỳ Châu trở nên đanh lại

- Xuyên Không??? Sao cậu biết - Kỳ Châu nhíu mày hỏi cô

Ánh mắt Diệp Song sáng lên như hiểu ra chuyện gì nhưng vẫn đặt ra câu hỏi thăm dò . Trong lòng khẽ nén đi ý nghĩ lỡ cô ấy nghĩ mình bị điên

- Kỳ Châu , có phải cậu từ 1 thế giới khác xuyên qua đây và có 1 con bạn là Lưu Diệp Song ???

Mắt Kỳ Châu như mở to hết cỡ ngạc nhiên nhìn cô miệng lắp bắp

- Sao ... Sao... Cậu biết???

Đến đây Diệp Song cô thở phào nhẹ nhõm , khẽ vỗ ngực

- Đây , con bạn Diệp Song kia đây

- Hửm ?? - Kỳ Châu khó hiểu nhìn cô , nhìn qua nhìn lại - Thật sao?? Rõ ràng Diệp Song làm gì nghiêng nước nghiêng thành như này ??

- Thật , thật - Cô gật đầu lia lia . Thời gian như ngừng lại nửa phút ...

- Yahhh , tao nhớ mày muốn chết Diệp Song à - Kỳ Châu ôm chầm lấy cô hét lên .

********

Sáng hôm sau khi Diệp Song bị xuyên không .

Kỳ Châu qua nhà thì thấy cửa ko khoá nên chui vào luôn , miệng thầm lầm bầm Trộm tới cũng ko biết

Đi mãi chẳng thấy cô đâu , thậm chí phòng ngủ cũng chẳng thấy . Vốn định gây bất ngờ 1 tí nên vừa mở cửa phòng ngủ Kỳ Châu đã hù 1 tiếng .

- Kỳ lạ !? Nó biến đi đâu rồi ?? - Cô lầm bầm đi xung quanh phòng ngủ chợt phát hiện trong thùng rác có 1 cuốn sánh , đưa tay cầm lên , Kỳ Châu khẽ trách mắng

- Cái con , dám vứt truyện của mình vào thùng rác , đợi bản cô nương đây tìm ra tiểu nha đầu nhà mày nhất định bằm ra từng mảnh

dứt lời , bước đi được vài bước thì chả hiểu sao cái sàn nhà trơn đến quái lạ . Khiến cô trượt 1 phát và chuyện thế nào thì ắt ai cũng biết... Xuyên !!!

------------- Ngắn ạ -----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.