Lỡ Yêu Em Mất Rồi

Chương 12: Chương 12




Hii hum nay tác giả mới trở lại sau một tuần dài lãng quên truyện, tớ xin lỗi các cậu vì sự chậm trễ kỉ thuật số của bản thân do tớ mới vào học kì 2 mà đã kiểm tra quá chừng rồi, sắp nổ tung cái đầu rồi nè!! Thông cảm cho tác giả với nha thanh kìu sô mếch.

...

~Tua nhanh~

- Nè mọi người lối ra kia rồi !! - Duy nhanh chóng hét lên khi tìm thấy lối ra, một cánh cửa bí mật sau một giàn hoa lá, thật khó mà nhận ra.

Hura, ya hú !! Cuối cùng ba đứa cũng thoát khỏi khu rừng kia rồi, ngay sau khi bước khỏi cánh cửa đó. Cả ba đứa được một đám người tung bông, tung hoa vào người. Ngay lập tức, các nhóm khác lần lượt thoát khỏi khu rừng thì thấy nhóm Duy đang đứng đó và còn là nhóm đầu tiên nữa. Cũng hiểu số phận họ đành phải haizzz... Vỗ tay chúc mừng mặt dù trong lòng hối tiếc kinh khủng.

...

Ba tuần sau tại trường học..

- Hội học sinh nghe đây, dự án tổ chức thi diễn kịch của các lớp. Chúng ta đã phê duyệt hết chưa hả..!? - Từng lời nói đầy đủ ý rõ ràng rành mạch phát ra từ miệng của cô hội trưởng hội học sinh My - Tuyết, trả lời cho tớ!

Nghe gọi tên mình cô nàng giật bắn mình, đang bay bổng trên thiên đường của mình thì bị My làm cho mất hứng tụt luốt xuống đây luôn.

- Dự án này là do cậu phê duyệt mà My, sao lại hỏi bọn tớ?

Duy nói :

- Đúng rồi, là của mày mà!

Lục lọi kí ức lãng quên, bộ mặt cô nàng My nữ chính của chúng ta thay đổi sắc màu liên tục. Cuối cùng cũng nhớ ra, My nhanh chóng cười xuề

- Xin lỗi, quên xíu thôi làm gì ghê dạ. Mà tôi chưa có duyệt xong.. Hì hì !!

Duy thở dài não nề , bàn tay vô thức bẹo má My. Nhưng nhanh chóng lấy lại ý thức, bỏ ra và nghiêm giọng nói :

- Hội trưởng ơi, tôi lạy cô. Tối nay tôi phụ cô làm được chưa?

- Hihi, cảm bấy bì cưng của chị. Giúp chị, chị thương em - My trả lời, nghe mà sởn cả gai óc. Da gà da vịt nổi lên từng gợn. Duy nghe lời đó, tức mình dí My chạy một vòng quay sân trường.

===============================

- Chị Tuyết, lần này chị thuận lợi thật đấy. Được vô hội học sinh, cơ hội tiếp cận Duy là nhiều rồi ! - Giọng Thư lanh lảnh bên tai

- Nhưng đừng quên trừ khử cái con My đó - Thuý nhắc nhở

- Chị biết rồi, mấy đứa lại đây. Chị có kế này hay lắm, chị kể cho nghe! - Ba đứa xúm lại, xí xa xí xào ai mà nghe được ( " Có tác giả là nghe được à '' )

***********(^)***********

Hôm nay trời trong xanh, mây trắng bay bồng bềnh bên trong ngôi nhà nọ. Có hai người, một nam một nữ đang có chiến tranh với nhau, vâng thưa toàn thể quý vị cư dâng mạng ở sàn truyện chấm cơm chấm vê en nờ. Hai người đó không ai khác là chế My và chệ Duy nhà ta.

- Duy ơi là Duy tao bảo mày đừng vào bếp mà, hỏng cả rồi - My vừa xuýt xoa nhìn hàng chén xinh đẹp bị đổ vỡ không một chút thương xót mà xót xa vô cùng..

- Mệt quá... Á!! Cá khét rồiiiii - Giọng Duy cao vút bay lên tận trời cao, xuyên lục địa rồi bay trở về nhà. Khóc ròng khóc rà, xót xa nhìn mấy con cá cư tê đang nằm chiễm chệ trong nồi mang một hình thù quái dị, từ đầu tới đuôi đen xì. Khói bụi bốc lên nghi ngút.

- Thôi dẹp đi ba, ra tiệm ăn luôn đi - My phán lẹ, nếu để tên điên này nấu ăn thì thiệt hại về nhà bếp của My sẽ tăng cao. Chưa tín tiền mua chén dĩa đổ bể, sao sống nổi với thằng cha này.

...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.