Hải Yến một cước đá văng Hoàng Cường ra ngoài, nộ khí đã nguôi ngoai. Cô nàng nhìn Trần Gia Minh, miễn cưỡng cười nói.
- Tốt rồi. Không có việc gì, chị về trước. Cậu cứ tiếp tục làm việc đi, lúc về nhớ khóa cửa cẩn thận.
Nói xong liền với lấy áo khoác, cầm lấy ô đi ra ngoài. Trông thấy Hoàng Cường đang chật vật ngồi dậy, chướng mắt, cô nàng thuận chân sút hắn một phát.
Trần Gia Minh ngồi tìm tài liệu trên internet một hồi, phát hiện ra tần suất xuất hiện các vụ việc kỳ bí ngày càng nhiều. Hắn cố chọn lựa một số nguồn tin đáng tin cậy nhất, nhàm chán gõ chữ.
“Chấn động: Kim tự tháp Ai Cập trở thành cấm địa, sa binh, âm binh hoành hành.”
“Không thể tin được: Rừng rậm Amazon, yêu thú bắt đầu trở nên có tổ chức “
“Nghi ngờ: Thị trấn An Huy ở Chiết Giang, Trung Quốc bị quái vật tàn phá, có tiên nhân xuất hiện cứu thế!”
“Dã man: Hàng ngàn người dân ở Afghanistan bị sát hại, hung thủ được xác định là lôi hệ dị năng giả Albert”
..
Những cái tiêu đề này, đặt ở quá khứ chính là giật tít mười phần, trẻ con cho kẹo cũng không thèm bấm vào xem, nhưng bây giờ khá là thu hút người quan tâm, lượng views nhanh chóng tăng trưởng.
Trần Gia Minh cảm khái, thế giới này đúng là điên rồi. Loạn, loạn hết cả.
Thế vận hội Olympic, thể thao các kiểu đã phải hủy bỏ, do sự gia nhập của người thức tỉnh khiến tiêu chuẩn trở nên khó lường.
Không thể để một tên thức tỉnh nhanh nhẹn đi chạy đua với người bình thường chứ, không nói ai khác, tốc độ Trần Gia Minh bây giờ, Usan Bolt cũng phải chào thua.
Trước khi tìm ra cách ngăn chặn người thức tỉnh tham gia, hay có một thước đo chính xác sức lực đột phá bọn họ mang lại, sẽ không có cách nào diễn ra các hoạt động tương tự.
Một số lĩnh vực của cuộc sống cũng dần hòa mình vào với thế hệ con người mới xuất hiện này. Tựa như lực lượng an ninh, vệ sĩ, quảng cáo, nghiên cứu...
Thức tỉnh giả bây giờ, người nổi tiếng mức độ được săn đón hoàn toàn hơn hẳn các ngôi sao ca sĩ.
Tuy nhiên thế giới đặc sắc muôn màu muôn vẻ, tạm thời vẫn không liên quan quá lớn đến Trần Gia Minh.
Hắn vẫn cứ phải đi đón em, vẫn phải đi chợ nấu cơm, đi học đi làm như thường.
Buổi chiều lên lớp, thế mà khó được gặp Hoàng Hoài và Nguyễn Hữu Dũng đi học đúng giờ. Hai tên này bây giờ có vẻ đã giải hòa, quàng vai bá cổ anh anh em em.
Hai thằng này, Trần Gia Minh vẫn chưa có dịp trả mối thù bắt nạt hắn hôm bữa. Mặc dù lần trước hắn gây xích mích để hai tên đó cắn nhau, nhưng chưa ăn đủ, Trần Gia Minh muốn tự tay hoàn lại sỉ nhục.
Lúc này, giáo viên dạy Văn bước vào, dáng vẻ lúc nào cũng như cả thế giới thiếu nợ bả.
Khẽ gẩy xuống cặp kính, ánh mắt bà cô quét ngang cả lớp, tựa như thợ săn đang dõi theo con mồi của mình vậy. Giọng nói âm trầm vang lên.
- Kiểm tra bài cũ. Em nào xung phong không?
Cơ hội khó được, Trần Gia Minh nhanh chóng đứng dậy.
Cả lớp ngạc nhiên, thằng này liều vậy! Quay đầu nhìn sang vị anh hùng dũng cảm này, ánh mắt lấp lóe, như trông thấy cứu tinh của đời mình..
Bà cô cũng âm thầm hài lòng, học sinh bây giờ học hành toàn chểnh mảng, tốt lắm cũng học đối phó, hiếm có người nào tinh thần tự giác như vậy.
Trong ánh mắt trông đợi của hết thảy bạn học và cô giáo, cùng hai ánh mắt khinh thường của hai tên kia, Trần Gia Minh ngoan ngoãn xin phép:
- Thưa cô, em muốn đi vệ sinh.
???
“Đến từ Hoàng Thị Loan điểm tiêu cực -444”
“Đến từ Nguyễn Văn Duy điểm tiêu cực -333”
“Đến từ Châu Việt Cường điểm tiêu cực -389”
“Đến từ....”
Ngon, cả lớp sĩ số 39, tính thêm giáo viên, hết thảy một đợt này cung cấp cho hắn gần 15000 điểm tiêu cực. Quả nhiên nghe lời Bác Hồ dạy chỉ có chuẩn, đoàn kết mới là sức mạnh.
Gương mặt bà cô lạnh lẽo, không phán đoán được Trần Gia Minh đang trêu chọc hay là thật, bởi hắn chưa bao giờ xin phép ra ngoài khi đang trong giờ học thế này.
Bất đắc dĩ để hắn đi ra, ánh mắt nhìn vào trong sổ, ngón tay dò dò, lưỡi hái tử thần vung lên:
- Mời em Lê Văn Hải lên bảng.
Trần Gia Minh cũng không hoàn toàn là lừa dối, buổi trưa ăn hơi nhiều mì tôm, bụng có chút khó chịu. Khụ, mì tôm hệ thống đại ca quay thưởng được có chút nhiều, không ăn để đấy lãng phí.
Xoa xoa bụng, nhìn thấy mấy tên học sinh thế mà trốn trong nhà vệ sinh hút thuốc, Trần Gia Minh vội nói lớn.
- Ê thầy giám thị kìa.
Mấy tên trẻ trâu đang phê pha trong làn khói Thăng long cứng, nghe đến giật thót, vỗi vã dúi thuốc lá tắt đi rồi nhét vào túi quần, ngó trước ngó sau.
“Đến từ Triệu Quốc điểm tiêu cực -493”
“Đến từ Hoàng Sao điểm tiêu cực -532”
..
Bọn hắn bực bội, biết là bị lừa, trừng mắt nhìn Trần Gia Minh rồi rời đi. Một tên buông lời hăm dọa.
- Thằng oắt con, nhớ mặt tao. Ra về bọn tao đợi trước cổng trường.
Trần Gia Minh rất không hài lòng. Bọn trẻ thời nay tố chất quá kém, biết rõ hút thuốc lá có hại cho sức khỏe vẫn cứ hút, hắn đã giúp đỡ để bỏ đi, không cảm ơn thì cũng thôi, còn thái độ này..
Haizz! Hỏng hết cả một thế hệ.
Một buổi học không có gì đặc sắc trôi qua, ngẫu nhiên trêu đùa đồng học kiếm chút điểm tiêu cực. Nhưng mà các bạn học cũng đã dần dần đề phòng, không thèm tiếp chuyện hắn nữa.
Trần Gia Minh cũng không phiền, thời gian còn dài mà. Các bạn, từ từ giao lưu a!
Lấy xe ra về, Trần Gia Minh rất phối hợp đi con đường sau trường. Nơi này có một quán bi-a cùng một quán nước, là thiên đường bọn trẻ trâu thường xuyên tập hợp.
Quả nhiên không phụ lòng hắn mong đợi, mấy tên kia đã từ xó nào không biết nhào ra, chặn xe đạp hắn lại.
Một tên dữ tợn học đòi xã hội đen liếm môi, nhìn bẩn bẩn.
- Thằng chó này đây rồi.
Trần Gia Minh ngây thơ, nhìn hắn cười hỏi:
- Thằng chó, là nói ai?
Tên kia hung hăng.
- Thằng chó nói mày đó.
Mấy tên đồng bọn đột nhiên nhìn hắn, nín cười. Tên kia cũng ngộ ra điều gì đó, gương mặt đỏ bừng lên.
“Đến từ Hoàng Sao điểm tiêu cực -999”
Hắn thẹn quá hóa giận, vung nắm đấm lao lên. Trần Gia Minh giả bộ sợ hãi, hốt hoảng kêu lên.
- Đợi đã, người một phe, đừng đánh..
Tên kia kiềm chế lửa giận, dữ tợn quát.
- Ai một phe với mày, ôn con.
Trần Gia Minh bộ dạng run rẩy, chậm rãi rút ra trong ba lô một quyển sổ nhỏ, mặt ngoài ghi rõ: “Đoàn thanh niên cộng sản HCM”
Hắn ngước nhìn tên kia, gương mặt lộ ra vẻ hiểu rõ.
- À, hóa ra mày chưa vào đoàn..
“Đến từ Hoàng Sao điểm tiêu cực -999”
Thằng này giận không kìm được, nhảy lên chính là một cú song phi. Hắn muốn hung hăng dẫm thằng ranh con dám mấy phen trêu chọc mình ở dưới đất, tùy ý nhục nhã.
Trần Gia Minh đơn giản chỉ là ngửa người về phía sau, tên kia đá hụt, bay ngang qua người. Mắt thấy hạ thân hắn xuất hiện trước mắt, Trần Gia Minh thuận tiện cho một cú sút..
“Răng rắc””
Âm thanh tựa như tiếng trứng gà bị vỡ vang lên!
Vừa mới còn rất hung hăng tên kia, lúc này đã nằm lăn lộn dưới đất, hai tay ôm lấy đũng quần, gương mặt đau khổ.
“Đến từ Hoàng Sao điểm tiêu cực -999”
“Đến từ Hoàng Sao điểm tiêu cực -999”
..
Từ đấy, họa mi không hót nữa!