Loạn Thế Thư

Chương 9: Chương 9: Đao pháp




Hôm sau trời vừa sáng, Triệu Trường Hà cạn lời nhìn bánh ngô nướng của tạp dịch đưa tới, u oán chửi:

- Điểm tâm chỉ có cái này thôi sao? Còn không bằng điểm tâm ở khách sạn trên đường.

Lạc Thất định nói lại thôi, tối hôm qua con hàng này sau khi nói nhảm lại tiếp tục đứng trung bình tấn gần nửa canh giờ đến khi mệt mỏi mới đi ngủ, vừa nằm xuống bàn liền ngáy khò khò, làm cho hắn cả đêm ngủ không ngon.

Nhưng sự cố gắng của tên này ngược lại rất đáng khen.

Lạc Thất cũng không biết nên chế giễu hắn không biết lượng sức hay nên cổ vũ hắn cố lên, đành yên lặng gặm bánh ngô nướng nói:

- Mùa đông rồi, có cái ăn đã không tệ. Ngươi và ta tối hôm qua còn có đùi gà, có biết bao nhiêu người chảy nước miếng không?

Triệu Trường Hà tỉnh ngộ.

Vô luận là thế giới trọng võ hay trọng văn đều như nhau, tóm lại năng lực sản xuất thế giới cổ đại đều theo khuôn mẫu này, địa chủ cũng chưa hẳn bữa nào cũng đều có thịt ăn, huống chi đây vẫn là “loạn thế”, một đống người ăn không no, có thể có đãi ngộ bữa sáng chắc bụng như này đã coi như không tệ...

Nghĩ đến đây lại có chút u sầu, cái Huyết Sát Công này cần nhu cầu dinh dưỡng cũng không phải ít, dựa vào bánh ngô nướng là không đủ, không biết hoàn thành nhiệm vụ có được thưởng thêm không.

Chẳng lẽ phải đi cướp?

Bất lợi không chỉ là cái bánh ngô nướng này, còn đủ thứ bất lợi khác.

Tỉ như sơn trại phía sau có thác nước, đổ xuống thành một cái đầm, sau đó phân thành dòng suối, một đường xuống núi, phong cảnh kỳ thực rất tốt. Thường ngày lấy nước phục vụ cho sinh hoạt cũng là tạp dịch tới đây lấy... Nhưng bọn hắn gánh nước không phải cho ngươi tắm giặt, mà là để cho ngươi uống. Thời tiết này làm sao có thể nhảy vào trong đầm tắm a? Thời gian này làm sao có thể mà qua...

Lạc Thất gãi ngứa, cũng phàn nàn nói:

- Lão tử chưa từng có nhiều ngày không tắm rửa như vậy... Cái chỗ chó chết này. Điều kiện ở Lạc gia có bao nhiêu người cầu vào còn không được, ngươi thì tốt rồi, tự biến mình trở thành phạm nhân truy nã.

Triệu Trường Hà “hừ” Một tiếng:

- Lúc nào rồi còn nhắc chuyện này...

Lạc Thất nghiêng đầu không để ý tới hắn, hắn biết mình là người cố tình gây sự, việc này trách Triệu Trường Hà không có đạo lý gì.

Kỳ thực chính Triệu Trường Hà cũng giống vậy, đã quen với sinh hoạt hiện đại, lại biến thành cái dạng này, cho nên hết sức lý giải lý do Lạc Thất phàn nàn. Bây giờ nếu nữ nhân xem bói kia lại xuất hiện trước mặt, Triệu Trường Hà đoán chừng mình có thể tặng nàng một cái tát.

Không biết nhà sơn đại vương khác tận hưởng cuộc sống rừng rú này thế nào... Nhưng hắn biết, bất kể tình huống nào muốn sung sướng hơn, cũng phải là sơn đại vương, tiểu tốt đừng có mơ.

- Không cùng ngươi chém nữa, ta đi luyện công.

Triệu Trường Hà không có nhiều lời, trực tiếp gặm bánh ngô nướng, đi tới diễn võ trường trong trại.

Dù là thái điểu chưa từng tiếp xúc qua võ học, chỉ học “Bí tịch” là học không nổi thứ đồ chơi này, phải có người giải đáp nghi vấn trong lòng, bằng không thì ngay cả thuật ngữ đều có rất nhiều chỗ xem không hiểu. Con đường Lạc Thất cùng Huyết Thần Giáo khác hẳn nhau, hỏi hắn cũng vô dụng.

Phương Bất Bình đường đường phân đà chủ cũng không tại chỗ này dạy học, tự có giáo tập phụ trách truyền pháp, trực tiếp đi học là được rồi.

Hôm nay không có tuyết. Tới diễn võ trường, đã có không ít người ở trong sân diễn võ, Triệu Trường Hà phát hiện bọn hắn luyện vừa vặn cũng là đao.

Âm thanh Truyền pháp giáo tập quanh quẩn ở trong sân:

- Đao mặc dù dễ sử dụng, nhưng cũng không phải dùng để chém loạn lung tung! Nhìn động tác vô cùng đơn giản xoay người trảm một cái này, lão tử đã nói bao nhiêu lần rồi? Phạm vi không thể quá lớn, bằng không sơ hở trăm chỗ, không kịp trở về thủ. Trương Toàn! Ngươi xem ngươi xoay eo như vậy, ngươi cho là mẹ ngươi đến đây múa ương ca (một kiểu múa dân gian Trung Quốc từ thời nhà Tống và phổ biến ở miền Bắc Trung Quốc)?

Triệu Trường Hà nhìn kỹ truyền pháp giáo tập chỉ về hướng Trương Toàn,nếu nhìn thấy Trương Toàn quay người lại chém một đao cực nhanh, sau lưng ai có chủ ý đánh lén hắn quả thật đều bị chém thành hai đoạn,nhưng vẫn bị giáo tập mắng không nhẹ.

Truyền pháp giáo tập đoạt lấy đao Trương Toàn:

- Lão tử làm mẫu một lần nữa, nhìn cho kỹ!

Chỉ thấy hai chân hắn hơi cong, cước bộ hơi lệch, kết hợp vặn eo, Triệu Trường Hà chỉ thấy ánh đao lướt qua, liền vững vàng dừng ở sau lưng giáo tập một góc 90 độ.

Đao này rõ ràng còn nhanh hơn so với Trương Toàn nhưng khựng lại vững vàng vô cùng, không tiếp tục chệch đi nửa phần, phảng phất như nơi đó có bức tường đem một đao này chặn lại.

Truyền pháp giáo tập lớn tiếng nói:

- Không dốc hết toàn lực, mới có thể kiểm soát đao linh hoạt và dễ dàng. Giống như này một đao, vô luận có đạt hiệu quả như mong đợi hay không, ngươi chưa dốc toàn lực, cũng tự có thể biến đổi sang chiêu số khác!

Thì ra là thế, thì ra là thế.

Lúc bản thân còn trong mơ có khuyết điểm này nên mới bị miểu sát?

Võ học đơn giản đến đâu cũng có môn đạo, nếu như trước đây mình liền luyện qua chiêu này, dù chỉ là cơ sở, nói không chừng kết cục sẽ có đôi chút khác biệt...

Bản ý “Nhập mộng”, chính vì học những thứ này a?

Quanh đi quẩn lại, rốt cuộc cũng bắt đầu... Mặc dù rất có thể đã sớm thoát ly khỏi an bài của nữ nhân xem bói, nhưng có lẽ đây là chuyện tốt mới đúng...

Lại nghe Trương Toàn nói:

- Thế nhưng giáo tập, ta cũng không có ý định dùng sức như vậy, nhưng lại yêu cầu xuất đao phải nhanh, một khi nhanh thu lại không được a...

- Cái này cần phải luyện tập! Chỉ là quay người chém một đao này, nên dùng bao nhiêu lực, độ mạnh yếu ra sao, dừng ở vị trí nào, mỗi ngày luyện một ngàn lần, ngươi sẽ biết!

Tôn giáo tập giọng vẫn là rất lớn:

- Trừ cái đó ra, vừa rồi ta dùng lực phối hợp cả eo và chân, các ngươi nhìn rõ chưa? Để cho các ngươi tập tốt trung bình tấn, các ngươi lại không chịu cố gắng tập!

- A?

Trương Toàn vò đầu:

- Chưa thấy rõ, giáo tập có thể làm lại hay không...

- Hả?

Tôn giáo tập trừng mắt nhìn lại.

Trương Toàn cười làm lành.

Giáo chúng khác cũng rối rít nói:

- Tất cả mọi người đều không thấy rõ, giáo tập biểu diễn lại đi a...

Tôn giáo tập lắc đầu, rất là thất vọng. Bởi vì đây không phải lần tiên lão phải dạy đi dạy lại như thế này, từng thằng vụng về như trâu, hôm qua học được hôm nay liền quên mà thôi, lại còn mặt dày cả đám nói đều không thấy rõ.

Hắn đảo mắt tứ phương, muốn nhìn một chút xem có ai hiểu hay không, lại bắt gặp Triệu Trường Hà đứng tại chỗ xa xa như có điều suy nghĩ.

- Hừmm, Triệu Trường Hà đúng không?

Tôn giáo tập hô:

- Vẻ mặt của ngươi như vậy là gì? Là nhìn hiểu rồi?

- A...

Triệu Trường Hà lấy lại tinh thần, do dự tiến lên:

- Cho ta thanh đao thử một chút?

Tôn giáo tập trực tiếp ném thanh đao tới, đồng thời bồi thêm một câu:

- Ngẩng đầu, ưỡn ngực! Nói chuyện lớn tiếng lên! Nói chuyện dùng lời nhỏ nhẹ như thế mẹ nó làm sao làm Lục Lâm? Ngươi thi tú tài sao?

Triệu Trường Hà giật giật hai gò má:

- Ta vào Ma giáo, cũng không phải vì ta tà ác a...

- ***, còn rất có bản lĩnh! Ngươi còn chưa chính thức nhập giáo, hiện tại chỉ là... Haizz, thôi quên đi.

Tôn giáo tập muốn nói lại thôi, khoát khoát tay:

- Lần tới nói to lên, chưa ăn cơm sao?

Triệu Trường Hà lớn tiếng nói:

- Đưa đao cho lão tử thử xem!

Tôn giáo tập rất thỏa mãn quăng đao qua.

Triệu Trường Hà:

- ...

Cái gì đây trời.

Đao này vào tay cảm giác thật con mẹ nó nhẹ, cảm giác khoảng hai ba cân. Đây là đơn đao phổ thông, cùng loại hắn dùng đâm chết Lạc Chấn Vũ, không phải cây trường đao nặng mấy chục cân trong mơ, thực tế làm gì có loại trường đao kia.

Vào thời điểm hắn huy động trường đao, hắn nhất thiết phải đem hết toàn lực vung đao về phía sau, căn bản không có khả năng khống chế đao dừng ở vị trí nào, mà loại đơn đao này tựa hồ có thể. Triệu Trường Hà nhớ lại một chút động tác vừa rồi của Tôn giáo tập, khom bước quay người, “Bá” Một tiếng, đơn đao cấp tốc bổ về phía sau, tính toán dừng ở Tôn giáo tập vị trí vừa rồi, bộ dạng y hệt.

Tôn giáo tập có chút kinh ngạc:

- Ngộ tính rất tốt a! Loại ngộ tính này, căn cốt thân thể cũng tốt, sao bây giờ mới bắt đầu học võ, đáng tiếc, đáng tiếc.

Triệu Trường Hà thanh đao trả trở về, ôm quyền nói:

- Xin giáo tập chỉ điểm.

- Tay không đủ vững, tư thế cũng không chính xác, vẫn cần phải luyện thêm... Ở đây...

Tôn giáo tập kéo tay Triệu Trường Hà, dừng ở trên một vị trí:

- Nhớ kỹ tư thế này cảm giác, cố gắng luyện a, mỗi ngày cứ như vậy vung đao, luyện càng nhiều càng tốt, về sau vung đao mới có thể càng lúc càng nhanh, càng ngày càng ổn, đây cũng là bản chất các loại võ học thiên hạ!

Triệu Trường Hà thở một hơi, thành tâm nói:

- Đa tạ giáo tập.

Tôn giáo tập nhìn hắn nửa ngày, bỗng nhiên quay đầu đối mặt với đám người diễn võ trường hô:

- Đều thất thần làm gì, tự mình tu luyện! Nhìn Triệu Trường Hà đi! Lần đầu tiên học a, các ngươi còn mặt mũi không? Toàn bổ mấy thứ vớ va vớ vẩn, hôm nay đều không cho ăn cơm!

Một đống ánh mắt bất thiện từ nhóm người nhìn chằm chằm Triệu Trường Hà.

Triệu Trường Hà giật giật khóe miệng.sợ nhất chính là cái “học học cái XXX con nhà người ta” này, đây là ngày đầu tiên liền đem đồng học đắc tội hết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.