Những ngày trên dọc đường, Triệu Trường Hà đã nói bóng nói gió hỏi Lạc Thất cùng bộ phận giáo đồ Huyết Thần Giáo một số kiến thức cơ bản. Kiến thức cơ bản này cùng nhận thức lịch sử hiện thế vẫn có giống nhau, võ học đồng dạng chia làm nội công và ngoại công, cái gọi là “Nội luyện khí, ngoại rèn cơ”, vô luận luyện loại nào, luyện đến trình độ nhất định đều có thể đi thử mở ra nhân thể huyền quan huyền ảo trong cơ thể.
Nếu có đủ cơ duyên, nội ngoại kiêm tu đương nhiên càng tốt, nghe nói luyện theo dạng này càng dễ mở ra nhân thể huyền quan, chiến lực cũng càng mạnh, cao thủ thiên hạ nổi tiếng cũng có nhiều người nội ngoại kiêm tu.
Ngoại công không thâm ảo như nội công nhưng cũng có rất nhiều môn đạo.
Tỉ như học Thiết Sa Chưởng ngươi phải biết dùng Thiết Sa nào, dùng phương thức luyện tập nào, dùng các loại dược thảo ngâm bàn tay, cùng bộ chiêu thức, kỹ xảo vận kình, người bình thường ngay cả cơ duyên học điều này cũng không có.
Phàm là học được một chút, đã miễn cưỡng có thể xưng là “Giang hồ hảo hán”, cũng là tầng lớp cơ bản trên giang hồ rộng lớn.
Kỳ thực coi như luyện nội công, cũng cần nắm vững các thế đứng như trung bình tấn… đây cũng thuộc về phạm trù ngoại công.
Nội công tâm pháp càng khó tìm, thường thường cũng là bí mật bất truyền, căn cơ khai môn lập phái. Ai chẳng muốn nắm giữ nội công thần kỳ, thật sự biết tìm ở đâu a. Lạc gia chính là nội gia chi học, hạch tâm công pháp chia làm chín tầng, chỉ cần luyện xong, đại khái có thể đột phá huyền quan cửu trọng. Nhạc Hồng Linh đề cử Triệu Trường Hà tại Lạc gia học võ, đúng là vì tiền đồ của hắn thêu hoa dệt gấm.
Tâm pháp ngoại môn nửa vời trong tay Lạc Thất quả thật không có nhiều tác dụng, cũng không biết về sau có cơ hội kiếm được hàng thật hay không.
Theo khuôn mẫu này mà đánh giá, võ công thế giới này vẫn là tương đối thấp và chưa thấy khí chất tiên hiệp ở đâu, Triệu Trường Hà luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng...
Mà Huyết Sát Công chính là ngoại công cực kỳ điển hình.
Nó không tu nội tức, luyện đến chết cũng không ra được nội kình ám khí gì, hay là quán thông nội lực để giúp người khác chữa thương... Nhưng cũng không có nghĩa công pháp này cùi bắp a, nó là luyện huyết khí.
Huyết Thần Giáo cho rằng, huyết dịch nhân thể chứa năng lượng cùng lượng sát khí khổng lồ, huyết mạch chảy xiết, cuồn cuộn không ngừng, dẫn sát khí vào gân cốt, có thể bộc phát ra sức mạnh cực kỳ hung hãn. Nếu luyện đến thâm sâu, có thể dẫn phát huyết mạch địch nhân xảy ra hỗn loạn, toàn thân huyết mạch đứt đoạn mà chết, tử trạng cực kỳ thê thảm, thuộc loại ma công điển hình.
Luyện công phu này tất nhiên cũng có một điều kiện tiên quyết, là dựa vào huyết khí tự thân làm cơ sở, đương nhiên là hán tử trẻ tuổi uy mãnh càng tốt, càng trẻ tuổi hùng tráng hữu lực, khí huyết càng thịnh.
Cùng thế này phổ biến thiếu ăn thiếu mặc tầng dưới dân chúng dinh dưỡng không đầy đủ so sánhTầng lớp dân chúng thế giới này thiếu ăn thiếu mặc không đầy đủ chất dinh dưỡng đương nhiên không thể so sánh với Triệu Trường Hà ăn uống dinh đầy đủ dinh dưỡng, khôi ngô cao lớn, ở trường còn là kiện tướng thể dục thể thao, vốn là loại căn cốt tu luyện ngoại công tuyệt hảo.
Huyết Sát Công rất thích hợp hắn, thậm chí có thể là công pháp thích hợp với hắn nhất ở tình huống trước mắt, vừa không yêu cầu từ nhỏ tập luyện, cũng không cần lĩnh ngộ thâm sau, còn có thể đặt nền móng tu hành Huyết Thần Công sau này, đây mới thực sự là nội ngoại kiêm tu hảo công pháp...
Mặc dù rất có thể sẽ có chút nhược điểm, tỉ như theo đánh giá công pháp này rất có thể tiêu hao tiềm lực cơ thể vâng vâng... Nhưng ma công cơ bản đều có thể lưu lại di chứng, như huyền môn chính tông cơ bản đều tu luyện tiến triển chậm chạp, muốn vẹn cả đôi đường ư? Vậy chỉ có nhân vật chính mới có tư cách tu luyện thần công như vậy.
Triệu Trường Hà chợt nhớ tới Nhạc Hồng Linh, đây là nhân vật chính sao?
Hắn nhịn không được cười lên, tiếp tục lật sang trang khác.
Mở giáo trình Huyết Sát Công ra, khúc dạo đầu rất dễ hiểu, vẫn là để cho người ta trước tiên cần rèn luyện gân cốt cùng rèn luyện trung bình tấn, đều là các loại kỹ thuật cơ bản, còn có một chút hình minh họa.
Chỉ có điều hình vẽ này cùng những hình vẽ trong trí nhớ thế giới trước có chút khác biệt, có lẽ chính là để phù hợp với điểm thù của huyết công này.
thần bí pháp môn cảm giác có chút chênh lệch so với sự kỳ vọng, bất quá Triệu Trường Hà ngược lại cảm thấy có chút chân thực, Du Thản Chi có được Dịch Cân hay Thần Túc Kinh luyện có phải cũng như thế này? Hắn suy nghĩ một chút liền dứt khoát rời bàn trực tiếp đối chiếu hình vẽ trên giáo trình, bắt đầu đứng trung bình tấn.
Đã quyết định làm liền làm.
Lạc Thất tựa ở đầu giường, có chút giật mình dò xét hắn.
Hành động của hắn có chút ý tứ... Chỉ không biết hắn có thể kiên trì bao lâu?
Kỳ thực Triệu Trường Hà lần đầu không kiên trì được quá lâu, thực sự trải nghiệm qua trung bình tấn liền biết thật sự đứng tấn được 2, 3 phút là rất khó khăn căn bản là chịu không nổi, việc này không cách nào một lần là xong, nhất thiết phải luyện tập hàng ngày mới có thể luyện ra hạ bàn ổn định, bất động như sơn.
Đang lúc Triệu Trường Hà sắp không chịu đựng nổi chuẩn bị đi ngủ, bóng đêm đen kịt bỗng nhiên nhấp nhoáng một đạo quang mang, tựa hồ như trên thiên khung có một trang sách đang chậm rãi mở ra, phía trên đày đặc chữ vàng đâm vào mắt đến nỗi không mở ra được.
Triệu Trường Hà hãi nhiên hướng ra phía ngoài nhìn lại:
- Đây là cái gì? Vì cái gì ta ở trong phòng có thể trông thấy đồ vật trên bầu trời?
- Mỗi khi Loạn Thế Bảng biến động, Thiên Đạo sẽ buông xuống bản ký lục, vạn chúng cung nghênh, ở đâu cũng đều thấy được.
Lạc Thất cũng không nằm nổi nữa, đứng dậy đến cửa phòng, ngửa đầu nhìn bầu trời.
Loạn Thế Bảng? Đồ chơi gì?
Triệu Trường Hà ngẩng đầu nhìn một hồi, cảm giác chói mắt biến mất, cuối cùng thấy rõ chữ:
- Cuối tháng mười,trong cơn tuyết nhỏ. Nhạc Hồng Linh ngàn dặm truy đuổi Tiết Thương Hải, giao chiến tại ngoại thành Văn Sơn, Tiết Thương Hải hạ phong mà đi.
- Tiềm Long Bảng biến động.
- Tiềm Long đệ nhị, Nhạc Hồng Linh!
- Lạc Nhật Hồng Linh mạnh như vậy.
Triệu Trường Hà trợn mắt hốc mồm, đây là cái gì? Trò chơi thông báo toàn bộ server ?
Vừa rồi còn đang suy nghĩ thế giới này võ lực có hơi thấp, lão tử đây là xuyên việt tới cái thế giới kỳ quái gì vậy?
Lạc Thất ở một bên yếu ớt thở dài:
- Nhạc Hồng Linh... Huyền quan bát trọng thắng cửu trọng, quả nhiên thiên chi kiêu tử, không phải người thường có thể so sánh.
Triệu Trường Hà hỏi:
- Tiết Thương Hải là ai? Huyền quan cửu trọng? Bị vượt cấp khiêu chiến dễ như ăn cháo, còn bị Nhạc Hồng Linh chủ động đuổi theo giết.
Lạc Thất liếc xéo lấy hắn:
- Chính là Tiết giáo chủ Huyết Thần Giáo chúng ta.
Triệu Trường Hà:
- !!!
- Thế nào?
Lạc Thất có chút buồn cười:
- Ngươi thiên tân vạn khổ vì một cơ hội nhập giáo, lại đột nhiên biết giáo chủ kỳ thực đánh không lại người mang ngươi vào trang viên, ngươi có cảm thụ gì?
- Không có gì, sớm biết Huyết Thần Giáo không có bao nhiêu ngưu bức...
Triệu Trường Hà lấy lại bình tĩnh, thấp giọng nói:
- Kỳ thực trong lòng ta ngược lại ẩn ẩn có chút thay nàng bất an, tuổi quá trẻ cũng quá chói mắt, rất dễ dàng bị nghi kị.
Lạc Thất cảm thấy buồn cười:
- Ngươi thay nàng bất an? Bất an cái gì?
- Tỉ như bảng danh sách xếp hạng gì đó, nghe nói lúc trước nàng đứng thứ năm, bây giờ thứ hai, người đứng thứ hai bị chèn xuống đứng thứ ba, có thể trong lòng không phục, rất có thể tìm nàng gây phiền phức? Mà Tiết giáo chủ bị người vượt cấp khiêu chiến, công nhiên thông báo cho người trong thiên hạ, so với đánh mặt tầm thường còn nghiêm trọng hơn nhiều a? Sợ là không chết không thôi.
Lạc Thất cuối cùng cười ra tiếng:
- Ngươi ngay cả Huyết Sát Công cũng mới tập luyện, còn là đạo tặc cấp thấp, lại lo lắng cho một nữ nhân có thể đánh thắng giáo chủ nhà ngươi? Bởi vì nàng xinh đẹp?
Triệu Trường Hà xụ mặt:
- Nàng là ân nhân của ta, không có nàng ra tay, ta đã chết ở Triệu Thố.
Kỳ thực... Nhạc Hồng Linh ngàn dặm truy đuổi Tiết Thương Hải, có lẽ có chút quan hệ với Triệu Trường Hà? Nàng cho rằng Triệu Trường Hà chết ở Lạc gia trang, là nàng hại Triệu Trường Hà các kiểu, hay là đã biết Sát nhân Triệu Trường Hà, nên giết đến tận cửa hỏi cho rõ? Triệu Trường Hà không có tự luyến như vậy, không dám xác định.
Lạc Thất cũng nghĩ đến điểm này, cũng không trêu ghẹo hắn, miễn cưỡng nói:
- Lo lắng của ngươi đương nhiên là có đạo lý... Cho nên ngươi cho rằng, bảng danh sách đang êm đẹp, vì sao lại được xưng là Loạn Thế Bảng?Bản thân thứ đồ chơi này là khởi nguồn của loạn thế a, bao nhiêu tranh đấu vì nó mà dấy lên.
Triệu Trường Hà trong lòng hơi động, quay đầu nhìn hắn:
- Cho nên nó gọi là Loạn Thế Thư...
Lạc Thất gật đầu:
- Thứ đồ chơi này chia làm Thiên Địa Nhân Bảng cùng Tiềm Long Bảng, toàn bộ cộng lại, chính là Loạn Thế Thư.
Triệu Trường Hà:
- ...
Chẳng thể trách lúc trước chính mình nói chưa có xem qua, Lạc Thất biểu lộ vẻ mặt đang nhìn người ngoài hành tinh.
Loại thông báo toàn bộ server này, chỉ cần là người đương thời, làm sao có thể chưa xem qua a! Mặc dù Thiên Địa Nhân Bảng có chút ít xuất hiện...
Hắn ho khan hai tiếng, che lấp nói:
- Nguyên lai đây chính là Loạn Thế Thư, ngươi nói sớm là cái này ta liền biết, ta từ trong núi đi ra chưa từng nghe qua cái tên này.
Lạc Thất cũng là tiếp nhận lời giải thích này, hắn vốn cũng cho là như vậy, cũng dây dưa vấn đề này, bật cười nói:
- Nếu đã xem qua, đây chẳng phải là thần tích sao? Thế giới thật sự có thần tồn tại còn gì phải nghi ngờ?
Triệu Trường Hà do dự không nói.
Người hiện đại kiến thức rộng rãi, ngược lại sẽ có logic không giống đám bân bản địa. Trong mắt hắn cái này chưa chắc là thần, tỉ như vừa rồi nghĩ đây là một thế giới trò chơi cũng không phải không có khả năng. Khả năng này còn không thể đảm bảo, vẫn còn nhiều khả năng khác.
Dù thật sự có một cái cao duy sinh vật tại thao túc hết thảy, hắn cũng không nhất định xưng là thần.
Trong lòng Triệu Trường Hà hiện lên dung mạo nữ nhân xem bói, đáy lòng có chút u ám. Nếu như nàng thật ngưu bức như vậy, bản thân trở về như thế nào...
Lạc Thất kỳ nói:
- Ngươi đang suy nghĩ gì?
- A.
Triệu Trường Hà tỉnh lại, tùy ý tìm cái cớ:
- Ta đang suy nghĩ Nhạc Hồng Linh mới huyền quan bát trọng, có thể đánh thắng cửu trọng, các ngươi cũng không quá ngạc nhiên, các ngươi xem việc vượt cấp khiêu chiến là việc diễn ra rất bình thường ư?
Lạc Thất cười nhạo:
- Tu hành đơn giản là sức mạnh càng lớn, phản ứng linh mẫn, tai thính mắt tinh, ưu thế đánh nhau quả thật nhiều hơn, nhưng cũng không thể nắm chắc phần thắng, bằng không mọi người vì sao còn phải khổ luyện kiếm pháp đao pháp, ma luyện năng lực thực chiến? Hơn nữa Lạc Chấn Vũ đạt tới cảnh giới huyền quan tam trọng, còn không phải chết ở trong tay ngươi, cấp bậc cũng không nói lên nhiều vấn đề.
- Hắn cũng không phải đao thương bất nhập, bị ám sát có gì hiếm gặp. Đúng rồi, ta không được lên bảng sao? Bởi vì cấp bậc quá thấp?
- Loạn Thế Thư không xem cấp bậc, chỉ nhìn chiến tích. Vô luận ngươi tu hành thế nào, có thể có chiến tích ấn tượng đều có thể được ký lục, nhất là Tiềm Long Bảng, càng là biểu hiện của tiềm lực. Chỉ có điều hành động đó của ngươi căn bản không tính chiến đấu, Loạn Thế Thư không có phản ứng, nếu giết Lạc Chấn Vũ trong chiến đấu, xem chừng ngươi thật sự có thể lên bảng...
- Thì ra là vậy...
Triệu Trường Hà sờ cằm:
- Nếu làm mấy trò chơi bẩn như vung vôi ném cát trong quá trình chiến đấu có được tính chứ?