- Vòng đi vòng lại, thiên địa viên mãn, đánh vỡ viên mãn, nhảy ra tam giới, đây là Bất Chu Chi Đạo.
Cổ Trần Sa ở chỗ này tìm hiểu phong thuỷ của Bất Chu Cung, kết hợp võ học, được rất nhiều lĩnh ngộ.
Ở hắn xem ra, đây mới là vật có giá trị nhất.
Kết cấu phong thuỷ ở đây chẳng khác gì cho hắn một bài học, quan sát nó biến hóa, hắn kết hợp rất nhiều tri thức học được, suy nghĩ tìm hiểu, ở trong lòng thu hoạch càng sâu.
Hơn nữa, khí tức của Bất Chu Cung và Thiên Tử Phong Thần Thuật của hắn kết hợp, hắn lĩnh ngộ Nhật Nguyệt Luyện cũng được dẫn dắt.
- Không sai, ngươi tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, mà Chu Thiên Tử này cũng tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, ngươi ở chỗ này quan sát đồ hình cung điện, tìm hiểu võ học, sẽ được ích lợi không nhỏ.
Lâu Bái Nguyệt rất tán thưởng.
Nàng thì không có tìm hiểu, Đại Đồ Thần Pháp của nàng không hợp với nơi đây, bất quá nàng cũng không nhàn rỗi, thúc dục Hạo Thiên Kính, chiếu xạ khắp nơi, ý đồ tìm ra dấu vết để lại.
Nàng chuyển đổi cương khí, thi triển Hư Không Đại La Đạo, đưa tiên thiên cương khí vào trong Hạo Thiên Kính, khiến cho kính này kích xạ ra vầng sáng, dài đến mấy ngàn trượng, có thể xuyên thấu công trình kiến trúc, chứng kiến biến hóa bên trong.
Tựa hồ cương khí của Đại Đồ Thần Pháp có thể mô phỏng bất luận võ học gì.
Nàng chiếu xạ bốn phía, mới đầu cũng không có phát hiện gì, nhưng theo hào quang nhiều lần thẩm thấu, tựa hồ toàn bộ hạch tâm của Bất Chu Cung có lực lượng nào đó bị Hạo Thiên Kính kích hoạt.
Đột nhiên, có một cung điện bị hào quang chiếu xạ, tựa hồ kích hoạt lên trận pháp nào đó, cũng phát ra ánh sáng hô ứng lẫn nhau.
Sau đó đại môn của cung điện răng rắc, từ từ mở ra.
- Khá lắm, ta lại có thể mở được Phụng Tiên Điện!
Lâu Bái Nguyệt không có xâm nhập vào, mà dùng hào quang chiếu xạ, nhìn rõ ràng trong điện rốt cuộc là cái gì, sẽ không tùy tiện xâm nhập.
Nhìn một lát, nàng mới phát hiện cung điện kia là đại điện mà Thiên Tử Chu dùng để cung phụng Thiên Tử Hư… Phụng Tiên Điện.
Chế độ của Cổ Thiên Tử là nhường ngôi, Hư Thiên Tử nhượng vị cho Chu, dựa theo lễ nghi, Chu nhất định phải cung phụng Hư là tổ tiên.
Mà Hạo Thiên Kính trên tay Lâu Bái Nguyệt, là bảo bối của Cổ Thiên Tử Hư, cộng thêm Lâu Bái Nguyệt tu luyện Hư Không Đại La Đạo, xem như truyền nhân của Cổ Thiên Tử Hư, vì vậy Phụng Tiên Điện bị nàng mở ra.
- Chân khí hóa hình.
Thân hình của Lâu Bái Nguyệt khẽ động, một hình người giống như nàng xuất hiện, là tiên thiên cương khí ngưng kết, vẻ ngoài giống nàng như đúc.
Tiên thiên cương khí hóa thành nhân hình, tối thiểu cũng phải Đạo cảnh thập biến, thậm chí thập nhất biến, thập nhị biến mới có thể thi triển ra được.
Tiên thiên cương khí hình người như vậy, cần lực khống chế tinh diệu, còn có tinh thần cường đại.
Đạo cảnh cửu biến căn bản không làm được, nhưng Lâu Bái Nguyệt lại dễ dàng làm ra.
Nhân hình nhảy vào trong Phụng Tiên Điện, trong cung điện tựa hồ có rất nhiều trận pháp đang lóe sáng, rực rỡ tươi đẹp lại nguy hiểm, khiến cho nhân hình hủy diệt.
Nếu là người khác, cho dù là Pháp Vô Tiên, nếu tiên thiên cương khí toàn thân hóa thành nhân hình, lại bị ma diệt, thì sẽ tiêu hao rất lớn, nhưng Lâu Bái Nguyệt luyện thành Đại Đồ Thần Pháp lại giống như không có chuyện gì, tâm niệm khẽ động, tiên thiên cương khí hình người mới ngưng tụ ra.
Nhân hình nhảy vào Phụng Tiên Điện, qua một lát, lại bị trận pháp tiêu diệt.
Cứ như vậy, Lâu Bái Nguyệt liên tiếp ngưng tụ ra nhân hình, không ngừng nhảy vào trong đó.
Tựa hồ xác minh Đại Đồ Thần Pháp vô địch, nàng liên tục ngưng tụ mấy trăm nhân hình cương khí, rốt cục nắm rõ ràng kết cấu trận pháp trong Phụng Tiên Điện.
- Nhất mạch vi tam.
Lâu Bái Nguyệt bước cương đạp đấu, thi triển Đại Đồ Thần Pháp, lần này hóa ra ba hình người cương khí bất đồng, đều là chính nàng, một người biểu lộ lãnh ngạo vô tình, một người mỉm cười từ bi, một người cao thâm mạt trắc.
Ba cái “mình” đồng thời bay vào, tìm một lát, lại thấy cả ba bay trở lại, mang về vài đồ vật. Là một lệnh kỳ, một cái thuyền rồng cỡ lòng bàn tay, phía trên không biết khắc bao nhiêu phù văn, thuyền rồng rung rung, tựa hồ tùy thời đón gió bay đi. Trừ lần đó ra, còn có một cái hồ lô lớn màu tím, cao chừng ba thước, không biết bên trong chứa vật gì.
- Bảo bối nha.
Lâu Bái Nguyệt nở nụ cười:
- Đều là Tiên Khí thượng cổ, lệnh kỳ này tên Vạn Lý Phi Vân, thúc dục nó, dựa theo tu vi cao thấp, tốc độ có thể tăng lên vài chục lần đến trăm ngàn lần. Mà thuyền rồng kia, tên Huyền Hạo Long Chu, cực kỳ lợi hại, có thể hóa thành Thần Chu phiêu nổi giữa không trung, chính là tọa giá mà Cổ Thiên Tử vi hành thiên hạ, dùng tiên thiên cương khí của ta căn bản không cách nào thúc dục, hồ lô màu tím lại Không Gian Pháp Khí, gọi Tái Hải Hồ Lô, bên trong cũng tự thành không gian, tuy không có khả năng chứa cả hải dương, nhưng chứa đựng mấy hồ nước lại dễ dàng.
Sau đó nàng mở hồ lô, bên trong mùi thơm ngát xông vào mũi:
- Khá lắm, quả nhiên là Thiên Lộ, Cổ Thiên Tử đều thích trữ Thiên Lộ, Thiên Lộ trong này tối thiểu cũng hơn vạn cân.
Cổ Trần Sa đều nghe rõ ràng, lại không trả lời, mà tiếp tục trầm tư, hắn tìm hiểu chỉnh thể của cung điện, ở trong óc không ngừng phác hoạ, dần dần hình thành bộ dáng của Bất Chu Cung.
Ầm ầm!
Nhìn tới cực hạn, đột nhiên hình ảnh Bất Chu Cung ở trong đầu nổ tung.
Thiên Tử Phong Thần Thuật nhanh chóng vận chuyển, trên người phát ra ánh sáng ngũ sắc, giống như Cổ Thiên Tử.
Khí tức Thiên Tử Phong Thần Thuật của hắn lan đến cực hạn, lập tức dẫn động khí tức của toàn bộ Bất Chu Cung.
Ở chính giữa cung điện, lại xuất hiện một đạo thần mang.
Thần mang kích xạ vào trong óc của Cổ Trần Sa.
Trong đầu hắn xuất hiện một bóng người, người này mặt mũi hiền lành, khí chất uy nghiêm, thống soái thiên hạ, mặc dù không bằng Thiên Phù Đại Đế, nhưng lại có một loại phong độ khác.
- Cổ Thiên Tử Chu!
Cổ Trần Sa nhận ra.
Cổ Thiên Tử hiện ra ở trong đầu hắn, thi triển một bộ võ học, các loại khẩu quyết tâm pháp chảy xuôi ở trong nội tâm.
- Bất Chu Thần Quyền!
Một bộ thần quyền lực bạt sơn hà khí cứ như vậy truyền thụ cho hắn.
Đây là tuyệt học của Thiên Tử Chu, Bất Chu Thần Quyền.
Truyền thụ Bất Chu Thần Quyền xong, quang ảnh kia cũng biến mất, tới nhanh, đi càng nhanh.
Lúc này Cổ Trần Sa mới mở mắt.
- Ngươi lại được di chí của hu Thiên Tử truyền thụ?
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Xem ra ngươi học được Bất Chu Chi Đạo?