Long Phù

Chương 334: Chương 334: Bất Chu chi đạo (2)




Cổ Trần Sa giống như keo dán, căn bản bỏ không ra, đánh không nát, cứ dính vào xung quanh hắn, Lệ Vãng Sinh bị Lâu Bái Nguyệt kiềm chế, nên không làm gì được.

Hắn còn thỉnh thoảng châm chọc khiêu khích.

- Lệ Vãng Sinh, ngươi bất quá cũng chỉ như vậy, công kích của ngươi đều bị ta luyện hóa, ngược lại trở thành chất dinh dưỡng, bất quá nói đi cũng phải nói lại, tiên thiên cương khí của ngươi là đại bổ.

Cổ Trần Sa du tẩu ở biên giới, phát ra thanh âm trào phúng làm cho Lệ Vãng Sinh giận dữ.

Ở trong mắt Lệ Vãng Sinh, Cổ Trần Sa chính là con bọ ngựa nhảy nhót ở trước mặt xe ngựa, nhưng hết lần này tới lần khác bánh xe lại không đè chết được.

Lâu Bái Nguyệt vừa công kích vừa nhìn Cổ Trần Sa khen ngợi.

- Làm tốt lắm.

- Đáng chết!

Lệ Vãng Sinh bạo phát, trên người hắn xuất hiện rất nhiều con rắn, những con rắn này du tẩu bốn phía, trên người kích xạ ra các loại màu sắc rực rỡ, đến chỗ nào, chỗ đó sẽ sản sinh nổ tung, trong chớp mắt, phạm vi hơn mười dặm biến thành hải dương cương khí, không người có thể lẫn trốn.

Hơn nữa dùng hắn làm trung tâm, vòng xoáy tiên thiên cương khí hình thành, muốn hấp thu bốn phía tới.

Nhưng trong nháy mắt, Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt đồng thời không thấy.

Hai người phối hợp cực kỳ tốt, ngay khi Lệ Vãng Sinh bộc phát đã ẩn núp.

Nói cách khác, chiêu này của Lệ Vãng Sinh chỉ đánh vào không khí.

Sau khi bộc phát, Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt lại xuất hiện.

Lâu Bái Nguyệt cười nói:

- Lệ Vãng Sinh, chiêu này của ngươi hẳn là Yêu Diệt Nhân Gian, không thể tưởng được cũng có mấy thành hỏa hầu, nếu ta cứng rắn va chạm, chỉ sợ có thể đánh bại Đồ Thần Cương Khí, dù sao cảnh giới của ta không bằng ngươi, nhưng ta có pháp bảo có thể đứng ở thế bất bại, cho dù là Lệ Vạn Long đến, cũng chưa hẳn có thể phá kiện pháp bảo kia của ta, Yêu Diệt Nhân Gian tiêu hao rất nhiều tiên thiên cương khí, ta xem ngươi thi triển một kích này, tối thiểu tiêu hao một nửa tiên thiên cương khí trong cơ thể.

- Lâu Bái Nguyệt, không thể tưởng được ngươi cũng mượn nhờ món bảo bối đó.

Lệ Vãng Sinh nhíu mày, vừa rồi hắn công kích rất khủng bố, Yêu Diệt Nhân Gian chính là một kích hủy diệt tính, nếu không phải đối phương ẩn núp, chỉ sợ sẽ thân tử đạo tiêu.

- Món bảo bối kia của ngươi đến tột cùng là vật gì?

- Cái này phải cần ngươi đi đoán.

Cổ Trần Sa lại chui ra, nhìn Lệ Vãng Sinh:

- Người giao thủ với chúng ta, thua không nghi ngờ, bất luận công kích gì của ngươi đều không phá được pháp bảo của chúng ta.

Lâu Bái Nguyệt không nói thêm gì nữa, năm ngón tay mở ra, triển khai một kích.

Trong nháy mắt, nàng lại cùng Lệ Vãng Sinh đại chiến.

Lần này khí tức của Lệ Vãng Sinh suy yếu hơn rất nhiều, không còn lăng lệ ác liệt như vừa rồi, giao thủ ba bốn chiêu, đột nhiên hắn gào to, hóa thành một đoàn hào quang lập loè, biến mất không còn thấy gì nữa.

Lâu Bái Nguyệt cũng không có truy kích.

- Lệ Vãng Sinh lại chạy?

Cổ Trần Sa cũng dự đoán được loại kết cục này:

- Bây giờ chúng ta lập tức thăm dò Bất Chu Cung đi?

- Vừa rồi Lệ Vãng Sinh thi triển Yêu Diệt Nhân Gian không đánh trúng chúng ta, tiên thiên cương khí tiêu hao rất lớn.

Lâu Bái Nguyệt nói:

- Huống hồ chúng ta có thể trốn vào trong pháp bảo, vô ảnh vô hình, hắn căn bản không có biện pháp nào, không đi ở lại chỗ này làm gì?

- Lần này ta hấp thu dư ba chiến đấu của các ngươi, dùng Hóa Long Tháp cô đọng, lấy được ích lợi không nhỏ.

Cổ Trần Sa nói:

- Nhưng tiếp đó ta không giúp đỡ được cái gì, phải nhìn ngươi rồi.

- Ngươi xem Bất Chu Cung này phong thủy như thế nào?

Lâu Bái Nguyệt bay lên nhìn bốn phía.

Cổ Trần Sa đứng sóng vai với nàng, đưa mắt nhìn đi, nơi đây cung điện ngàn vạn, rõ ràng nhìn không tới cuối, kéo dài ít nhất cũng vài ngàn dặm?

Cũng chỉ có Cổ Thiên Tử pháp lực siêu việt Thần Linh, mới có thể luyện chế ra cung điện bao la hùng vĩ như vậy.

- Kỳ thật cung điện này đã tự thành không gian, bây giờ chúng ta đang ở trong không gian của cung điện.

Cổ Trần Sa nói:

- Cung điện này tầng tầng lớp lớp, vô số trận pháp vờn quanh, tuy rất nhiều nơi tổn hại, nhưng kiến tạo bố cục lại không phải chuyện đùa, ta tối thiểu nhìn thấy mấy chục vạn trận pháp đan xen, lẫn nhau hấp dẫn, lẫn nhau vận chuyển, quả thực rất khó lường, ngươi xem bên kia, là Tứ Tượng Hóa Tiên Trận, bên kia là Bát Quái Động Thiên Trận, bên này là Cửu Khí Tạo Long Mạch...

Cổ Trần Sa khổ đọc điển tịch phong thủy trận pháp, hiện tại xem như tri thức phong phú, sau khi xem xét cẩn thận, kết hợp với tri thức mình học được, lập tức có thu hoạch.

Hắn cảm thấy bảo tàng lớn nhất ở nơi đây, chính là để cho hắn nhìn được rất nhiều phong thủy bố cục vận chuyển.

Ánh mắt của hắn vờn quanh, ghi nhớ rất nhiều đồ hình của Bất Chu Cung vào đầu, sau đó phân tích suy nghĩ.

- Cái này là Bất Chu chi đạo...

Trong chớp mắt, tựa hồ hắn lĩnh ngộ được bí quyết mấu chốt nào đó.

Cung điện này là Cổ Thiên Tử Chu thành lập, Thiên Tử Chu cũng tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, hắn cô đọng Bất Chu Cung, tự nhiên cũng sẽ ẩn chứa huyền bí của Thiên Tử Phong Thần Thuật.

Cổ Trần Sa đã nhìn ra chút ít manh mối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.