- Nói thật hay.
Thiên Phù Đại Đế khen ngợi:
- Trẫm một đời truy cầu, chính là chúng sinh đều thành thánh hiền, khai sáng thịnh thế trước đó chưa từng có, vì thiên địa thành lập đại công đức, quốc gia tiến vào thời đại hoàng kim, ai có thể cùng chí hướng, ngày sau tất có Thần vị, nếu như làm trái ý chí này, vạn kiếp bất phục.
- Vâng!
Tất cả mọi người dập đầu.
Ầm ầm!
Lúc này Lâu Bái Nguyệt đã tiến hành công kích quái vật Man tộc kia.
Chỉ có một mình nàng dám lên, những người khác đều nhượng bộ lui binh, Man tộc trải qua huyết tế, kỳ thực đã chiếm được lực lượng của Tà thần, lực lớn vô tận, càng hung ác tàn nhẫn, lại có Tà Thần truyền lại kinh nghiệm chiến đấu, đã vượt qua Tông Sư, sức chiến đấu có thể so với Đạo cảnh nhất biến, thậm chí nhị biến.
Các hoàng tử ở đây biết lợi hại, cái nào dám lên?
Thập Tứ hoàng tử Cổ Vân Sa thấy tình hình này, trong lòng kinh hãi:
- Chẳng lẽ Lâu Bái Nguyệt không biết Man tộc sau khi huyết tế lợi hại.
Hắn ở biên quan chinh chiến qua, từng chém giết Đại Tướng Man tộc, gặp qua Man tộc huyết tế bản thân tăng cường đồng bạn, trong khoảng thời gian ngắn thu được lực lượng sát lục, thậm chí mới vào Đạo cảnh cũng có thể giết chết.
Bởi vì đây là lực lượng của Tà Thần.
Bất quá loại lực lượng sát lục này sẽ tiêu hao Sinh Mệnh Bản Nguyên, sau khi bạo phát, Đại Tướng Man tộc cũng sẽ dầu hết đèn tắt.
Nên gặp phải loại Man tộc này, phải nhanh chóng tránh lui, để cho hắn tự nhiên tử vong.
- Giết!
Lâu Bái Nguyệt vận chuyển Hư Không Pháp Ấn, tâm linh trầm tĩnh, thân pháp lập loè, hai tay huy động, như thiên thủ thiên tí, tầng tầng bức bách qua.
Cuồng tiêu nổi lên, phảng phất như sóng lớn ngập trời, biển gầm bôn tẩu, khí thế bàng bạc.
Quái vật Man tộc kia phát ra tiếng rít tê tâm liệt phế, trên lợi trảo lóe ra ánh sáng kim loại, như muốn bóp nát đầu lâu của Lâu Bái Nguyệt.
Võ học của quái vật Man tộc này bí hiểm âm u, máu tanh tà ác, nhưng chiêu thức thiên chuy bách luyện, ý cảnh của loại võ học này siêu việt Tông Sư.
Trong khoảnh khắc, Lâu Bái Nguyệt như lâm vào trong ảo giác, giữa thiên địa xám tro, khắp nơi đều là bạch cốt thành đống, như bước chân vào địa ngục.
Cổ Trần Sa xa xa quan sát, trong não hải hiện ra một hình ảnh, ở trung ương địa ngục, có Bạch Cốt Vương Tọa cao tới vạn trượng, phía trên ngồi một Ma Thần, Ma Thần này thân người đầu sói, tay cầm lưỡi liềm rất lớn, đôi mắt xanh lục tĩnh mịch, nháy mắt liền phong tỏa cả người, cướp đi linh hồn.
Tinh thần áp bách vô biên vô tận đánh xuống.
Vừa rồi Cổ Chấn Sa dùng Trảm Lôi Thần Công áp bách so sánh với nó, quả thực chính là một giọt nước và biển rộng.
Ý chí võ đạo kia ẩn chứa ý chí của Tà Thần.
Trong khi xuất thủ, có thể kích tan hồn phách của cường giả Đạo cảnh.
- Hư Không Đại La, Pháp Giới Vô Hình!
Lâu Bái Nguyệt sớm dự liệu được điểm ấy, bằng không cũng sẽ không lỗ mãng như thế, nàng lập tức thôi động bí pháp, ở trong cảm ứng của Cổ Trần Sa, nữ nhân này đã không có bất kỳ khí thế võ đạo nào.
Không, không nên nói nàng không có khí thế võ đạo, mà là khí thế võ đạo của nàng là “Không”, là hư không.
Nếu là không, vậy bất kỳ khí thế võ đạo nào áp bách, cũng không thể tạo thành ảnh hưởng với nàng.
Lúc này, lợi trảo kia đã đến đỉnh đầu, tràn ngập nguy cơ.
Thân thể của Lâu Bái Nguyệt ở thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, ngồi chồm hổm xuống, thu nhỏ lại, xoay tròn, tốc độ nhanh như quang diễm, đã đến sau lưng Man tộc, bàn tay thành ấn, hời hợt in lên.
Chiêu này, dùng là Hư Không Đại La Pháp Ấn.
Man tộc kia xoay người, chỉ thấy thiên địa huy hoàng, một bàn tay từ trên trời giáng xuống, phô thiên cái địa, trên bàn tay là hỗn mang hư không.
Đối mặt bàn tay khổng lồ kia, Man tộc kia không có bất kỳ tâm tư phản kháng nào.
Ầm!
Chưởng ấn của Lâu Bái Nguyệt đánh vào ngực Man tộc Yêu Ma, từ phía sau lưng xuyên thấu ra.
Trực tiếp đánh xuyên qua thân thể của hắn.
- Chấn!
Cánh tay xuyên qua lồng ngực đối phương, Lâu Bái Nguyệt không có cho Man tộc cơ hội phản kháng, hổ gầm thét dài, vận dụng lực lượng mạnh mẽ nhất, xé rách chấn động.
Lập tức, Man tộc kia từ giữa nứt ra, chia năm xẻ bảy, cụt tay chân cụt bay tung tóe.
Thời khắc này, nàng đã không phải là nữ tử bình thường, mà là Chiến Thần chém tận yêu ma.
Tất cả vương công quý tộc đều trợn tròn mắt.
Bọn hắn nhìn thấy là Lâu Bái Nguyệt xé rách một Man tộc, trong gió tanh mưa máu, hiện ra hết bản sắc anh hùng.
- Nữ tử này thật lợi hại...
Toàn thân Cổ Trần Sa phát lạnh, càng cẩn thận e dè hơn, bí mật của mình quyết không thể bị nữ tử này phát hiện được.
Đại Tướng Man tộc cuối cùng chết ở trong tay Lâu Bái Nguyệt, lúc này các hoàng tử cũng nhao nhao phản hồi.
Rất nhiều binh sĩ tiến vào rừng, bắt đầu công tác thống kê.
- Khởi bẩm bệ hạ, đã công tác thống kê ra, Lâu Bái Nguyệt giết chết ba mươi hai Đại Tướng Man tộc, xếp thứ nhất.
Đại tổng quản Cao Linh phát ra thanh âm rất nhỏ.
- Không cần phải nói, ban Bách Kiếp Kim Đan cho Bái Nguyệt.
Thiên Phù Đại Đế phân phó.
- Đa tạ hoàng thượng.
Lâu Bái Nguyệt tiến lên nhận, một viên đan dược chứa ở trong bình, nhưng nhìn cực kỳ trầm trọng, sợ là có mấy chục cân, thậm chí trăm cân.
- Phương pháp dùng Bách Kiếp Kim Đan rất cẩn thận, phải dùng hỏa diễm luyện bảy ngày bảy đêm, mới có thể luyện ra một tia kim dịch, sau đó chậm rãi dùng, viên Kim Đan này, phải hơn ba năm mới có thể dùng hết.
Thời điểm Đại tổng quản Cao Linh đưa đan dược, không khỏi dặn dò.
- Cái này ta biết.
Lâu Bái Nguyệt gật đầu:
- Loại đan dược cấp bậc này, trừ khi tu hành đến Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, mới có thể trực tiếp dùng.
Đạo cảnh tứ biến, nuốt kim chảy thạch, đại biểu cho nội tạng cường đại, tạng phủ như lò luyện, có thể tiêu hóa kim thạch, khi đó có thể dùng các loại đan dược.
Rất nhiều đan dược đều ẩn chứa kim thạch, mặc dù ẩn chứa dược lực cực mạnh, nhưng không phải là người bình thường có thể dùng.
Các hoàng tử đều đỏ mắt, lại không có biện pháp.