Long Phù

Chương 46: Chương 46: Bái Nguyệt đoạt giải nhất (2)




- Phụ hoàng, ta có lời muốn nói.

Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa quỳ xuống.

- Nga? Ngươi có chuyện gì?

Thiên Phù Đại Đế ra hiệu.

- Nửa năm trước võ công của Thập Cửu đệ còn qua quýt bình bình, tại sao lại tiến cảnh nhanh như thế? Chỉ là tu luyện Cự Linh Thần Công, tuyệt đối không thể giải thích được, dựa theo quy củ của hoàng thất, mọi cử động của hoàng tử đều phải báo cáo cho Tông Nhân Phủ, ta cảm thấy Thập Cửu đệ tuyệt đối có bí mật không thể cho ai biết, bụng dạ khó lường, hi vọng phụ hoàng trước giao Thập Cửu đệ cho Tông Nhân Phủ, thẩm tra tinh tường, nói rõ nguồn gốc của võ công.

Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa cúi đầu, ánh mắt âm độc.

Chỉ cần Cổ Trần Sa bị Tông Nhân Phủ thẩm tra, thì có thể ở bên trong thao tác, vu oan hãm hại, Tông Nhân Phủ đều là người của chư vị hoàng tử, đùa thủ đoạn là quá đơn giản rồi.

- Lão Thập thật âm hiểm.

Cổ Trần Sa âm thầm cười lạnh:

- Lúc này còn không phỏng đoán ra tâm tư của phụ hoàng, phụ hoàng nói rõ là muốn trọng dụng ta, hắn lại còn nghĩ tác quái?

- Nga?

Thiên Phù Đại Đế nghe lời này, ngược lại trầm mặc xuống.

Bầu không khí bỗng nhiên khẩn trương.

Tất cả mọi người nhìn Cổ Trần Sa, xem hắn ứng phó như thế nào, hắn lại thần sắc như thường, không hề giải thích.

- Bái Nguyệt, ngươi cảm thấy thế nào?

Sau một hồi lâu, Thiên Phù Đại Đế mới hỏi Lâu Bái Nguyệt.

Lâu Bái Nguyệt không ngờ Thiên Phù Đại Đế lại vứt vấn đề này cho mình, mặc dù chỉ hỏi vu vơ, nhưng trong đó ẩn chứa rất nhiều tin tức, là đang nhìn thái độ của Lâu gia.

Trong khoảnh khắc, Lâu Bái Nguyệt liền có phản ứng, nàng quỳ xuống nói:

- Hoàng thượng, Cự Linh Thần Công là ta giao cho Thập Cửu điện hạ, tin tưởng không có vấn đề gì, Thập Cửu điện hạ tu hành như vậy, tất nhiên là vì kích hoạt huyết mạch Cự Linh Thần, từ đó thu được huyết thống Chân Thần thượng cổ, chuyện này phải chúc mừng hoàng thượng, sau này ở trong chinh chiến với Man tộc, Thập Cửu điện hạ nhất định có thể lập xuống chiến công.

Lời này là tỏ rõ lập trường, quyết bảo vệ Cổ Trần Sa.

Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa nghe lời này, ánh mắt liếc nhìn Lâu Trùng Tiêu.

Lâu Trùng Tiêu đã nhận ra hàn ý, tâm thần không khỏi tập trung cao độ:

- Ánh mắt của Thất hoàng tử biểu lộ, là sau này phân rõ giới hạn với Lâu gia, lúc này Bái Nguyệt bỏ đá xuống giếng, công kích Cổ Trần Sa, như vậy sẽ được đến Thất hoàng tử ưu ái. Nhưng lại sẽ mất điểm ở trong lòng hoàng thượng, hoàng thượng ban thưởng Cổ Trần Sa Quốc Công, để cho hắn mở phủ làm việc, Bái Nguyệt đương nhiên phải tôn trọng ý tứ của hoàng thượng, bảo vệ Cổ Trần Sa, nếu lần này công kích, như vậy chỉ sợ Lâu gia cũng xong đời.

- Tiểu Thập, lời của Bái Nguyệt ngươi có nghe rõ không?

Thiên Phù Đại Đế mỉm cười:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Phụ hoàng...

Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa còn muốn nói gì nữa.

Lúc này Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa mở miệng:

- Lão Thập, không được hoang đường, thả xuống được mới là chân hán tử, Thập Cửu tu luyện thành công, ngươi nên cao hứng mới phải, quốc gia lại thêm anh tài.

Lúc này Cổ Chấn Sa mới cảm giác được không đúng, lập tức cải biến giọng nói:

- Thất ca nói phải.

- Tiểu Thập Cửu, lần này biểu hiện không tệ, cố gắng tu hành, ngày sau ta còn có việc phải giao cho ngươi đi làm.

Thiên Phù Đại Đế khuyến khích, giọng nói ôn tồn, để cho rất nhiều quý tộc hiểu ra, Cổ Trần Sa được trọng dụng rồi.

Hoạt động săn thú tiến hành hai ngày, sau khi các hoàng tử so tài, chính là đám đệ tử vương công quý tộc diễn võ, cũng có chút đặc sắc, quý tộc ở Đại Vĩnh Vương Triều cực kỳ coi trọng giáo dục, hầu như mỗi đệ tử quý tộc đều văn võ song toàn, rất ít xuất hiện hoàn khố.

Hai ngày sau Thiên Phù Đại Đế hồi triều, lúc này mặt trời xuất hiện, giang sơn tươi sáng.

Lúc đầu sau khi Cổ Trần Sa ra phong mang, liền hành quân lặng lẽ, không có làm sự tình chấn động gì, cùng Đại Đế hồi triều, sau đó hắn theo mấy thái giám của Phủ Nội Vụ đi xem phủ đệ mà hoàng thượng ban thưởng.

Lần này Phủ Nội Vụ không giám phá rối, hết thảy đều quy củ.

- Thập Cửu gia, phủ đệ ở nơi này.

Một thái giám ở phía trước dẫn đường, giới thiệu:

- Năm đó hoàng thượng xây dựng kênh đào, liền ở bờ sông phân chia thổ địa, để con em tông thất kiến tạo phủ đệ.

Cổ Trần Sa nhìn phủ đệ của mình, không hề hoa lệ, nhưng cũng được tầm mười mẫu. Trước mặt là kênh đào, đường đi rộng lớn, thậm chí còn có bến tàu tư nhân, có thể chèo thuyền du ngoạn trên kênh đào, ngoài phủ đệ còn có vườn trái cây, đồng ruộng phì nhiêu.

- Thập Cửu gia, bên ngoài phủ đệ này có ba trăm mẫu vườn trái cây, một nghìn mẫu ruộng, đều là thổ địa màu mỡ khi mở kênh đào tạo thành, tất cả quy về phủ đệ, trừ hết thuế phí chi tiêu, mỗi năm thu nhập khoảng chừng năm vạn nguyên.

Thái giám chỉ vào vườn trái cây và đồng ruộng nơi xa.

Một phủ đệ, người hầu nô bộc ít thì trên trăm, nhiều thì mấy trăm, thậm chí hơn nghìn, còn có các phòng thê thiếp, mỗi năm chi tiêu đều là con số không nhỏ, dựa vào chút bổng lộc này là thiếu rất nhiều, còn phải tự mình kinh doanh sản nghiệp.

Cho dù là Thân Vương, bổng lộc một năm cũng chỉ mấy vạn nguyên, mà phủ Thân Vương, mỗi năm chi tiêu tối thiểu cần năm vạn đến mười vạn. Đây chỉ là phỏng đoán bảo thủ, muốn cử hành yến hội, ban thưởng thuộc hạ, mời chào quan viên, kết bè kết cánh, vậy thì cần càng nhiều tiền.

- Tiểu Nghĩa Tử, lát nữa ngươi đi kiểm kê sản nghiệp của phủ đệ, tính toán tinh tường, đồng thời tụ tập người ở trong phủ lại, hiện tại ngươi chính là Đại tổng quản của ta.

Cổ Trần Sa nhìn Tiểu Nghĩa Tử nói.

- Vâng, điện hạ!

Tiểu Nghĩa Tử vui vẻ ra mặt, rốt cục tới ngày khổ tận cam lai rồi.

Hắn vốn là một tiểu thái giám ở trong cung, đi theo Cổ Trần Sa bị khi dễ, mỗi ngày ăn rau xanh đậu hũ, chưa qua một ngày tốt lành, hiện tại biến hóa nhanh chóng, trở thành Đại tổng quản của Trần Quốc Công Phủ, tối thiểu có thể quản trên dưới một trăm người, trở thành người trên người.

Nhưng hắn chỉ cao hứng một chút, sau đó liền thâm trầm xuống.

- Thích công công, những sổ sách mà Phủ Nội Vụ đưa xuống, giao hết cho chúng ta đi.

Thích công công ngây cả người, thầm nghĩ:

- Sao Tiểu Nghĩa Tử này lại biến thành người khác vậy? Khí độ thâm trầm, hơn nữa thực lực không tầm thường, mọi người đều nghĩ Thập Cửu hoàng tử là người ngu, lại không biết hắn nội tình thâm trầm, ngay cả thái giám cũng điều giáo ra như vậy.

- Xem ra Tiểu Nghĩa Tử tu luyện thành công, cũng dưỡng ra khí thế rồi.

Cổ Trần Sa gật đầu:

- Ta tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, hiến tế thượng thiên, sau này phải nghiên cứu một chút, xem có thể lấy ra đan dược gì, giúp hắn tu đến Tông Sư cảnh.

Đã khai phủ kiến nha, tốt nhất cần thủ hạ tin cậy, mạng lưới giao thiệp của Cổ Trần Sa đơn bạc, phải từ từ bồi đắp.

Hắn có thể khẳng định, trong phủ đệ mình được ban thưởng này, rất nhiều quản sự đều là thủ hạ của hoàng tử khác, đến lúc đó nhất cử nhất động của mình, toàn bộ đều ở trong giám sát, xử lý công việc sẽ không thuận tiện như lúc trước.

Nên sau khi mở phủ, chuyện thứ nhất chính là thanh tẩy, thành lập căn cơ của mình, tìm một nhóm thuộc hạ trung thành và tận tâm, lông cánh đầy đủ mới có thể đối kháng hoàng tử khác, không đến mức bị người ám toán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.