Long Phù

Chương 292: Chương 292: Bảo Minh Nhi (2)




Cổ Trần Sa nghĩ nếu như bị người nhìn thấu, cũng chỉ có thể nhận.

- Lạc Vũ, ngươi thiết kế bố cục Tam Tiên Luyện Đan, Cửu Tinh Phi Hồng thật không tệ.

Mục Dã Tiếu nhìn cung điện dưới núi:

- Kỳ thật ở trong Man Hoang, ở thời đại hồng hoang là nơi vô cùng tốt, vô số Thái Cổ Thần Thú, Tiên Linh dị chủng cư trú, nhưng về sau Tà Thần chiếm cứ truyền bá giáo phái, khiến cho địa mạch lây dính tà khí, không cách nào khu trừ, dần dà biến thành vùng khỉ ho cò gáy. Ta quan sát thật lâu, phát hiện Thiên Phù Đại Đế xây dựng thành trì ở các nơi, cuối cùng bày ra bố cục cổ quái, từ trên địa lý mà nói, là muốn Đại Vĩnh Vương Triều thôn phệ địa mạch của Man Hoang, cuối cùng dẫn động các quốc gia Tà Thần, cùng nhau thôn phệ, bố cục này to lớn, quả thực đáng sợ.

Cổ Trần Sa lẳng lặng nghe, hắn đã sớm cảm giác Thiên Phù Đại Đế xây dựng các nơi, mở kênh đào, tu trường thành, lấp nghiệt hải, gọt thiên sơn... cải thiện dân sinh là một mặt, nhưng tuyệt đối sẽ không nông cạn như thế.

- Những đại sự này chúng ta cũng không rõ ràng, phải nhìn thiên ý.

Lạc Vũ nói:

- Nếu chúng ta có thể sống sót ở trong bàn cờ này, chưa hẳn không phải là cơ duyên, thời đại cũ đi, thời đại mới hàng lâm. Chúng Thần cũ vẫn lạc, tân Thần sẽ từ từ bay lên. Từ xưa đến nay ai cũng như thế, loạn thế xuất anh hào, thiên địa rung chuyển có Thánh Nhân ra.

Nghe Lạc Vũ nói, mọi người đều nghiêm nghị.

Mục Dã Tiếu nhìn bầu trời, vốn mặt trời rực rỡ cao chiếu, đột nhiên mây đen bao phủ, mưa to mãnh liệt hạ xuống:

- Nhất niệm nổi lên, thiên biến mãnh liệt như thế.

Hắn cười ha ha, đột nhiên vung tay, tiên thiên cương khí rơi xuống, hóa thành từng con linh xà, quét sạch mây đen.

Bảo Minh Nhi há miệng, có rất nhiều vầng sáng bay ra, rơi xuống đất trở thành vô số quang nhân lui tới, vận chuyển lấy cái gì đó.

Thiên Âm Huyền Môn Âm Tuyền và Tâm Ý Huyền Môn Hoàng Phủ Phong Vân một người lấy ra cái bình, một người lấy ra hồ lô, trong bình phun ra hạt cát màu vàng, trong hồ lô thì là hỏa diễm.

Hỏa diễm hỗn hợp với hạt cát, cuối cùng biến thành thác nước màu vàng hạ xuống, tràn ngập trong núi, xuyên toa ở trong cung điện.

- Quả nhiên là thủ đoạn của thần tiên.

Cổ Trần Sa nhìn một màn trước mắt, trong nội tâm cảm thán, những thủ đoạn này căn bản không phải hắn có khả năng so sánh, thậm chí ngay cả đó là cái gì cũng không rõ ràng, đối với Tiên đạo huyền môn, hắn có loại cảm giác biết càng nhiều, lại càng vô tri.

Bất quá lần này lại để cho hắn mở rộng tầm mắt.

Cân nhắc thủ đoạn của những người trong Tiên đạo, hắn phỏng đoán học tập, cũng lấy được rất nhiều ích lợi.

Bốn người này vận chuyển thủ đoạn, riêng phần mình tu kiến cung điện, bố trí trận pháp, thậm chí thả ra hỏa diễm quét ngang núi rừng, luyện nham thạch thành dung nham, cuối cùng đắp nặn ra rất nhiều đồ án.

Qua ba ngày ba đêm, bàn tay của Mục Dã Tiếu chấn động giữa trời.

Sét đánh vang vọng khắp nơi, dãy núi đáp lại.

Cung điện đã xây dựng xong.

Khắp nơi lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, hào quang kích xạ, linh khí ở trên không trung hình thành vòng xoáy, sau đó đáp xuống trong núi ở trung ương.

Sâu trong hạp cốc, hình như có Hỏa Điểu cực lớn được linh khí thoải mái, nhẹ nhàng nhảy múa, ngày đêm không ngừng.

- Trận pháp thật lợi hại.

Cổ Trần Sa tán thưởng.

- Trận pháp này kỳ diệu, đã thành linh địa chính thức, hơn nữa cùng thành trì của ta hô ứng lẫn nhau, linh thành Chu Tước, hỏa vũ diễm dương, Huyền Vũ Xuất Hải Cục, kẻ xướng người hoạ, có thể nói tuyệt phối.

- Đương nhiên là tuyệt phối, Tam Tiên Luyện Đan, Cửu Tinh Phi Hồng, Chu Tước Phiến Hỏa.

Bảo Minh Nhi nhìn thành trì xa xa:

- Cùng Huyền Vũ Xuất Hải Cục của ngươi đương nhiên là tuyệt phối, đáng tiếc trong thành bảo của ngươi có trứng Huyền Vũ trấn áp, mà trong Chu Tước Hỏa Trận lại trống không. Nếu như có thể lấy được trứng Chu Tước thì quá viên mãn, ngay cả rất nhiều tông môn cũng sẽ kém xa.

- Dù như thế, nơi đây cũng không giống người thường rồi.

Lạc Vũ rất vui vẻ:

- Đa tạ chư vị, động phủ tu hành của ta ở trong tông môn cũng kém xa nơi này.

- Mặc dù đệ tử chân truyền chúng ta có cung điện ở trong tông môn, nhưng nơi nào có Thần Thú trấn áp, địa mạch dưới cung điện được Thần Thú chi khí uẫn dưỡng, tu hành sẽ tiến triển cực nhanh, hơn nữa Chu Tước chi trận thuộc hỏa, kết hợp với Huyền Vũ chi trận, nước lửa giao hòa, lẫn nhau thoải mái, càng thêm kỳ diệu.

Bảo Minh Nhi cũng có chút hâm mộ:

- Như thế, ta cũng muốn ở bên cạnh thành lập phân viện, tạo Thanh Long chi trận.

- Vậy thì quá hoan nghênh.

Cổ Trần Sa vội nói.

Bảo Minh Nhi nhìn hắn, cười rất thần bí.

- Lạc Vũ, chúng ta giúp ngươi cô đọng cung điện, tiêu hao quá nhiều, phải hơn tu dưỡng một đoạn thời gian.

Mục Dã Tiếu hạ xuống, tiến vào trong nội cung vừa mới cô đọng tốt, ngồi xuống vận khí.

Hoàng Phủ Phong Vân và Âm Tuyền cũng gật đầu, lần lượt bay xuống, hấp thu Huyền Vũ tiên khí trong địa mạch khôi phục thể năng.

- Cung điện này bắt đầu ngưng tụ, ta còn phải tu bổ một chút.

Lạc Vũ cười dịu dàng nhìn Bảo Minh Nhi:

- Xem ra Minh nhi ngươi còn có lời muốn nói riêng với Vương gia.

- Là có chuyện quan trọng.

Bảo Minh Nhi gật đầu.

- Vậy ta sẽ không quấy rầy.

Lạc Vũ cũng trở về cung điện của mình, bắt đầu xem xét.

- Mời Tiên Tử đến thư phòng của ta.

Cổ Trần Sa thúc giục Vương Long Khải hạ xuống trong thành bảo của mình, đi vào thư phòng. Bảo Minh Nhi đi theo tới, nhìn thấy trứng Huyền Vũ ở trên tế đàn.

- Quả nhiên là Thần Thú Huyền Vũ.

Ánh mắt của Bảo Minh Nhi sáng như tuyết, đi lên nhìn phù văn phía trên:

- Đây là thần văn trời sinh, phòng ngự của Huyền Vũ Thần Thú là thiên hạ nhất tuyệt, nếu ta tham ngộ một ít bí mật, thẩm thấu vào bất luận bảo bối gì, bảo bối kia sẽ ngăn cản được công kích rất mạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.