Tiêu Vô Tận không chút sợ hãi.
- Cái này thì đơn giản.
Thiên Phù Đại Đế nâng bàn tay lên, rạch một cái.
Lập tức, hư không vỡ ra, bên trong xuất hiện dãy núi nguy nga, trong đám mây đứng vững cung điện khổng lồ. Cung điện không biết kèo dài mấy ngàn dặm, xung quanh có vô số phù văn bao bọc, ức vạn đạo hào quang hợp thành xiềng xích màu vàng, một mực khóa ở trong hư không.
Cẩn thận nhìn lại, ở bên ngoài cung điện, còn có rất nhiều dị thú sinh hoạt.
Cung điện này nguy nga hùng tráng, căn bản không phải nhân gian.
- Xích Tiêu Cung của Xích Tiêu Huyền Môn.
Lúc này có đệ tử tiên đạo nhận ra.
Thánh Địa Tiên Đạo, Huyền Môn chính tông, vạn ma bất xâm, muôn đời đứng vững. Từ xưa đến nay Xích Tiêu Huyền Môn không biết ra bao nhiêu Tiên Nhân.
Thiên Phù Đại Đế đưa tay ra ngoài.
Mọi người chứng kiến, một cự chưởng khí phách vô biên liên tục mở rộng, mấy hơi sau, liền bao phủ cả Xích Tiêu Cung. Bàn tay này chính là tay của Thiên Phù Đại Đế, tay của hắn bao trùm cả thiên địa.
Xích Tiêu Cung bị áp bách, phía trên lao ra ức vạn đạo tiên mang.
Nhưng bàn tay này hơi huy động, tất cả tiên mang bị đánh tan.
Sau đó vô số bóng người từ trong Xích Tiêu Cung lao ra, thúc giục pháp bảo, các loại thần thông, nhao nhao công kích bàn tay, giống như diễn dịch tình cảnh Tiên Ma đại chiến.
Đại thủ vung lên, Tiên Nhân như hạt mưa bị quét bay, căn bản không có bất luận công kích gì có thể tạo thành thương tổn.
Ngay lập tức, Xích Tiêu Huyền Môn trong Thất Thập Nhị Huyền Môn như thùng rỗng kêu to, bị đại thủ hoàn toàn công phá, từ chỗ sâu nhất cầm ra một người.
Thiên Phù Đại Đế thu tay về, vết rách hư không cũng biến mất.
Hắn tiện tay ném tới.
Lập tức có một người lăn xuống.
Người này toàn thân xích khí, lông mi như kiếm, hai mắt lăng lệ ác liệt, trên người khí phách đậm đặc, không cần nhìn cũng biết rất cương mãnh, không biết trải qua bao nhiêu lần giết chóc chiến đấu mới dưỡng thành khí thế như vậy.
- Vong Cơ trưởng lão.
Tiêu Vô Tận lập tức nhận ra, đây là trưởng lão mạnh nhất trong môn phái, lại bị Thiên Phù Đại Đế trực tiếp từ trong sơn bắt ra.
Phải biết, sơn môn của Thất Thập Nhị Huyền Môn không biết trải qua bao nhiêu năm tháng ngao luyện, cho dù là Thiên Ma và Tà Thần cũng không làm gì được, bằng không đã sớm diệt môn rồi.
Nhưng hiện tại Thiên Phù Đại Đế tùy ý trảo một cái, rõ ràng không người ngăn cản được.
Toàn bộ sơn môn, truyền thừa vài vạn năm, Tiên Nhân trong thần thoại, ngăn không được một tay.
- Thiết Huyết Hầu.
Thiên Phù Đại Đế phân phó.
- Có vi thần.
Thiết Huyết Hầu sải bước tiến lên.
- Vong Cơ trưởng lão của Xích Tiêu Huyền Môn, bắt cóc hài đồng, xúc phạm pháp luật, theo như luật phải lăng trì xử tử. Nhưng nể tình thân là tông môn tiên đạo, bình thường trảm yêu trừ ma cũng có công tích, liền miễn trừ tử tội, cho lập công chuộc tội.
Thiên Phù Đại Đế truyền ý chỉ:
- Lệnh hắn vì dân gian khai sơn sửa đường, trị bệnh cứu người, khai quặng luyện thiết lao dịch ba năm, mới cho phép tự do.
- Vâng!
Thiết Huyết Hầu nhìn Vong Cơ trưởng lão nói:
- Vong Cơ, lần này là hoàng thượng khai ân, cho ngươi ở dân gian làm việc thiện, đền bù tội nghiệt của ngươi trước kia, ngươi cảm thấy như thế nào.
- Thiên Phù, ngươi làm điều ngang ngược, ắt gặp thiên khiển, ngươi lâu dài không được. Ngươi vũ nhục tiên đạo, còn hơn tà ma, ta xem ngươi có thể kiêu ngạo tới khi nào.
Vong Cơ trưởng lão chửi ầm lên.
- Dẫn đi.
Thiên Phù Đại Đế không cho là đúng:
- Tiên đạo cũng chú ý tích lũy thiện công, trẫm cho ngươi làm nhiều việc thiện, vì dân chúng tạo phúc, lại còn không phục, thật là ngu xuẩn mất linh.
Lúc này, bên ngoài đại điện tiến đến hai binh sĩ, trực tiếp cầm lấy xiềng xích khóa Vong Cơ trưởng lão lại, sau đó lôi xuống.
Các đệ tử tiên đạo đều lặng ngắt như tờ, có chút vội vàng thu liễm sát cơ, Tiêu Vô Tận và Kiếm Thành Không nhìn nhau, chỉ cảm thấy cả người vô lực.
Vốn bọn hắn còn không sợ hãi, nhưng Thiên Phù Đại Đế quá mạnh mẽ, cho dù trốn ở trong sơn môn, cũng không thể đào thoát pháp luật chế tài.
Thời điểm triều đình đánh nát chỗ dựa sau lưng bọn hắn, bọn hắn liền cảm thấy tất cả dũng khí đều biến mất.
- Thiết Huyết Hầu, tiếp tục đọc.
Thiên Phù Đại Đế phất tay.
Thiết Huyết Hầu lập tức đọc ra từng việc, chứng cứ vô cùng xác thực. Các đệ tử tiên đạo ở đây nghe mà hai mặt nhìn nhau, bọn hắn không ngờ triều đình tra được rõ ràng như thế.
Trọn vẹn đọc hai canh giờ, cuối cùng cũng đọc xong.
- Chư vị nghe rõ ràng rồi chứ.
Thiên Phù Đại Đế lẳng lặng nghe xong:
- Tất cả những người có liên quan, hạn trong vòng nửa năm đến nha môn tự thú, có thể xử nhẹ, nếu qua nửa năm còn không đầu thú, vậy không trách được trẫm và triều đình. Các ngươi có thể đi thông tri người phạm án trong môn phái biết rõ, tuy giống như Vong Cơ mắng trẫm, nhưng chỉ cần có thể vì dân làm việc, trẫm cũng không xử phạt.