Long Phù

Chương 311: Chương 311: Cực độ nguy hiểm (1)




- Lâu Bái Nguyệt này ẩn chứa bí mật kinh thiên, bằng không thì luyện không thành Đại Đồ Thần Pháp.

Thanh niên tên Lệ Vãng Sinh nói:

- Nàng được Thiên Phù Đại Đế ưu ái, nếu như bắt nàng, Thiên Phù Đại Đế nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Hừ!

Viên Sát Sinh nói:

- Thiên Phù Đại Đế đang bế quan, hắn bị Thiên Đạo bất dung, cần dùng tu vi áp chế Thiên Đạo, không để Thiên Đạo vận chuyển, đồng thời cũng áp chế Thiên Mệnh chi tử chính thức xuất hiện, chín thành chín thực lực cũng không thể vận dụng, tại sao Vạn Long Sào các ngươi lại sợ hắn như vậy?

Nghe hai người nói chuyện, Hằng Bất Động chỉ quan sát bốn phía, không nói cái gì.

- Hỗn Thế Ma Viên Thần các ngươi có hạ xuống thần dụ không? Thiên Mệnh chi tử rút cuộc là ai?

Lệ Vãng Sinh nói.

- Trước mắt còn không có manh mối gì.

Viên Sát Sinh lắc đầu.

- Pháp Vô Tiên thì sao?

Lệ Vãng Sinh nói:

- Người này rất bất phàm, đợi một thời gian, chỉ sợ sẽ có thực lực chống lại lão quái vật mấy nghìn năm, toàn bộ Thánh Nhân thế gia, ta chỉ xem trọng người này.

- Pháp Vô Tiên rất mạnh mẽ, nhưng không có dấu hiệu của Thiên Mệnh chi tử, Tế Thiên Phù Chiếu chưa hiện thế.

Viên Sát Sinh suy tính:

- Nếu ai đạt được vật ấy, mới là Thiên Mệnh chi tử chính thức, vốn tính toán Văn Hồng trước kia là Thiên Mệnh chi tử, nhưng hắn thủy chung không được, như vậy cũng không phải hắn.

- Đáng tiếc, Thiên Phù Đại Đế điên đảo thiên cơ, cho dù là phụ thân cũng nhìn không ra đến cùng ai là Thiên Mệnh chi tử.

Lệ Vãng Sinh nhíu mày.

- Lệnh tôn Lệ Vạn Long chính là Yêu Thánh, tu vi đuổi theo Thánh Nhân, thậm chí còn trên Chư Thần.

Viên Sát Sinh nói:

- Lần này hẳn đã nhìn ra một ít manh mối.

- Phụ thân xâm nhập hư không vô tận, tìm được manh mối của Hồng Hoang Long Môn, nếu như có thể lấy được Hồng Hoang Long Môn, kia là tồn tại vĩ đại hơn Tế Thiên Phù Chiếu, có lẽ lúc kia, sẽ chống lại được Thiên Phù Đại Đế, nếu Thiên Phù Đại Đế bị Thiên Đạo vứt bỏ, chúng ta có thể triệt để trấn áp hắn, giết chết.

Lệ Vãng Sinh nói.

- Lệ đại nhân lại tìm được manh mối của Hồng Hoang Long Môn?

Toàn thân Viên Sát Sinh chấn động.

- Đây không phải thật có cơ hội siêu việt tam thập lục biến, nhảy ra ngoài Tam Giới, không ở trong ngũ hành sao?

- Mai Cốt chi địa này đã có biến hóa.

Lệ Vãng Sinh không nói chủ đề Hồng Hoang Long Môn nữa.

- Nơi đây vốn có năng lực trói buộc rất mạnh, khiến cho tà khí không cách nào tản mát ra, đây là Thiên Đạo của Vô Tận Đại Lục trói buộc, nhưng bây giờ bởi vì Thiên Phù Đại Đế ảnh hưởng, Thiên Đạo trói buộc trở nên yếu đi, nhân cơ hội này, có thể phóng thích ma quỷ hơn mấy vạn năm tích tụ, đảo loạn thiên hạ, khiến cho triều đình tan rã, khi đó đối với nhân tâm sẽ có đả kích rất lớn.

- Nếu ta đoán không sai, Ma vật ở dưới đáy Nghiệt Hải cũng xuẩn xuẩn dục động rồi.

Lúc này Hằng Bất Động mới nói chen vào.

- Vô Tận Nghiệt Hải từ xưa đến nay chính là địa phương oan nghiệt tụ tập, câu thông lấy một thế giới khác, Thiên Phù Đại Đế thật lợi hại, gọt thiên sơn san bằng Nghiệt Hải, phong ấn được nó. Nhưng khiến cho khí tức oan nghiệt không cách nào thổ lộ, tương lai bạo phát sẽ càng thêm mãnh liệt.

Lệ Vãng Sinh lắc đầu, sau đó mắt dọc ở mi tâm của hắn đột nhiên kích xạ ra hào quang.

Đùng đùng!

Ở cách đó không xa, khí lưu không ngừng nổ tung, có bóng người hiện ra, đúng là Lâu Bái Nguyệt.

Nàng vốn che giấu rất khá, nhưng bị Lệ Vãng Sinh bắt lấy sơ hở, không biết thi triển yêu pháp gì, rõ ràng đánh tan phương pháp che giấu, hiện ra hình thể.

- Nguyệt Phù Quận Chúa, hữu lễ.

Lệ Vãng Sinh cũng không động thủ, mà khẽ khom người, nhìn rất lễ nghi.

- Không hổ là thiên chi kiêu tử của Vạn Long Sào, lại có thể phát hiện ta.

Lâu Bái Nguyệt bị phá phương pháp ẩn thân, cũng không có kinh ngạc, chẳng qua ánh mắt hơi đảo quanh, nhưng không có phát hiện Cổ Trần Sa, trong lòng rất nghi hoặc.

- Không xong!

Lúc này Cổ Trần Sa ở trong Nhật Nguyệt Tế Đàn, quan sát hết thảy trước mắt, tuy an toàn, nhưng Lâu Bái Nguyệt lại bị đối phương bức ra, đã biết không ổn.

Tuy tu vi của Lâu Bái Nguyệt rất mạnh, nhưng khẳng định không phải đối thủ của ba hung thần ác sát kia.

Đối phó Hằng Bất Động còn được, nhưng đánh với Viên Sát Sinh nhất định sẽ thua, chớ nói chi là còn có Lệ Vãng Sinh.

Nhìn khí thế, Lệ Vãng Sinh cơ hồ là nhân vật tương đương với Pháp Vô Tiên.

Hắn đang cân nhắc, rút cuộc phải làm sao mới có thể giải cứu Lâu Bái Nguyệt, lại không bại lộ Nhật Nguyệt Tế Đàn của mình, nhưng cái này rất khó, Viên Sát Sinh và Lệ Vãng Sinh, bất kỳ ai cũng có thể lập tức giết chết mình.

Cho dù là Hằng Bất Động mới vừa rồi không thể làm gì được mình, nhưng nếu toàn lực ra tay, sử dụng đòn sát thủ, mình cũng sẽ chết không có chỗ chôn.

- Nguyệt Phù Quận Chúa, ta mời ngươi đi Vạn Long Sào làm khách một thời gian được không?

Lệ Vãng Sinh ngữ khí nhu hòa.

- Ngươi thật đúng là gan lớn.

Lâu Bái Nguyệt nói:

- Ngươi biết rất rõ ta là Nguyệt Phù Quận Chúa của triều đình, còn ở nơi này ra tay với ta, chẳng lẽ không sợ triều đình?

- Triều đình?

Lệ Vãng Sinh nở nụ cười:

- Vạn Long Sào chúng ta từ xưa đến nay chính là thánh địa Yêu tộc, thống lĩnh vô số Yêu Ma, Cổ Thiên Tử và Cổ Thánh Nhân cũng không dám đắc tội chúng ta, tuy triều đình rất mạnh, nhưng không làm gì được chúng ta, lại nói, trước mắt Thiên Phù Đại Đế ốc còn không mang nổi mình ốc, lần này hắn làm hơi quá đáng, lại muốn tất cả Tiên đạo quy về triều đình, không cho Tiên đạo thu nạp đệ tử ở dân gian, đây không phải đoạn tuyệt căn cơ của Tiên đạo sao? Có mấy lão quái vật đã bị kinh động, ví dụ như Nguyên Cổ Thiên Tôn, Bồ Đà Thiên Tôn, Đấu Thắng Thiên Tôn… những người này đều muốn trở về Vô Tận Đại Lục. Đến lúc đó, các tông môn có nghe theo mệnh lệnh của Thiên Phù Đại Đế hay không, còn nói không nhất định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.