Tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, từ Phàm cảnh đến Đạo cảnh là một lạch trời, sau khi bước qua biến hóa to lớn, không phải ngoại nhân có khả năng tưởng tượng.
- Chủ nhân, hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?
Nghĩa Minh nói:
- Ta thấy từ khi năm thanh kiếm của đám người Lưu Vũ lột xác, tu vi tăng vọt, chỉ sợ rất nhanh sẽ bước vào Đạo cảnh, trong cơ thể bọn họ có huyết mạch của Ngũ Quý Thần, Xuân Thần, Hạ Thần, Viêm Thần, Thu Thần, Đông Thần. Ngũ đại huyết mạch rục rịch, chính là hậu duệ chính thức của Thần Linh. Lần này chủ nhân nhặt được bảo rồi.
- Việc này tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Cổ Trần Sa ngẫm lại, Ngũ Quý Thần thượng cổ trợ giúp Thiên Tử quản lý thiên hạ, trước mắt mình đạt được Tế Thiên Phù Chiếu, lại gặp được người có huyết mạch Ngũ Quý Thần, khả năng ở trong tối tăm đã có rất nhiều an bài cũng nói không chừng:
- Trước mắt ta có thể làm đều đã làm, hiện tại nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi xuất chinh.
Mười ngày chói mắt đã qua.
Mới sáng sớm, kèn lệnh thổi lên, Lâu Bái Nguyệt đã phái người tới gọi.
Cổ Trần Sa sớm biết hôm nay là ngày xuất chinh, trời chưa sáng đã bài binh bố trận, đi vào quảng trường của Thừa Thiên Quan chờ đợi.
Theo sắc trời dần sang, bốn phía rõ ràng có thể thấy được, đội ngũ của các hoàng tử cũng lục tục đi vào trên quảng trường.
- Đội ngũ của những hoàng tử này đều mặc Giác Giao Khải!
Cổ Trần Sa đã nhìn thấy, Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa dẫn theo tiểu đội 500 người, rõ ràng đều mặc Giác Giao Khải, hắn thì mặc khôi giáp khác, màu bích lục, phía trên khắp nơi đều là phù văn, hơi chút hành động, sẽ phát ra thanh âm xì xì.
- Vương gia, Thập điện hạ thương lượng với Thiên Công Viện, tốn hao rất nhiều tiền tài và bảo bối, mới đổi được 500 bộ Giác Giao Khải, áo giáp trên người hắn tên Phá Lôi Giáp, chính là bảo bối tổ truyền của Lôi gia, do hắn mượn tới, hiệu quả không dưới Ly Long Khải, thậm chí nếu địch nhân đánh trúng hắn, còn có thể phóng ra Lôi Điện.
Mai Hương cũng mặc Giác Giao Khải, ở bên cạnh giải thích.
- Trang bị của hoàng tử cũng cần mua sắm? Không phải lão Thập xin triều đình sao?
Cổ Trần Sa có chút kỳ quái.
- Thiên Công Viện làm sao có thể cho không.
Tư Hương cười:
- Nó là cơ cấu độc lập, ở bên ngoài triều đình, chỉ nghe lệnh hoàng thượng, lục bộ không quản hạt đến, thậm chí vào cũng không vào được. Từ Thiên Phù năm thứ tư, hoàng thượng ở ngoài Thiên Công Viện dựng cự bia, phía trên viết, văn võ đại thần, vương công quý tộc, đệ tử hoàng thất… không có ý chỉ không được bước vào Thiên Công Viện nửa bước, người vi phạm giết không tha. Thiên Công Viện mới thật là địa phương tàng long ngọa hổ, lấy tu vi của viện trưởng, tiêu diệt Lôi gia cũng không phải việc khó, làm sao sẽ cho lão Thập mặt mũi? Ngay cả lão Thất cũng vậy, muốn Giác Giao Khải, ngoan ngoãn lấy tiền mua, cầm bảo bối linh dược đổi.
- Đúng là như thế.
Cổ Trần Sa gật đầu.
- Địa phương thần bí nhất, trọng yếu nhất của triều đình chính là Thiên Công Viện, ta nhớ ở Thiên Phù năm thứ năm, Vũ hoàng thúc cũng bởi vì tự tiện xông vào Thiên Công Viện, mà bị phụ hoàng ban chết.
Triều đình có quy củ của triều đình, dù là hoàng tử cũng không thể muốn làm gì thì làm.
- Cũng không biết Thiên Công Viện nghiên cứu ra vật phẩm mới lạ gì, hiện tại ta có tiền, có lẽ có thể từ trong đó mua được đồ vật mình cần.
Cổ Trần Sa vừa nghĩ, đã nhìn thấy các hoàng tử đều tụ tập ở chỗ này:
- Lão Thập Tứ, lão Thập Bát cũng đến, thực lực của bọn hắn như thế nào, lại thấy không rõ?
Thập Tứ hoàng tử Cổ Vân Sa, Thập Bát hoàng tử Cổ Hồng Sa cũng đều mang binh đến, riêng phần mình dẫn theo đội ngũ trăm người, cũng mặc Giác Giao Khải. Trong đội ngũ có vài người khí tức thần thần bí bí, cũng không biết tu vi như thế nào, hoặc là lão ngoan đồng gì cũng chưa biết chừng.
Bọn hắn đến đây cũng không chào hỏi Cổ Trần Sa, mà lẫn nhau châu đầu ghé tai.
- Lão Thất đến rồi.
Các hoàng tử trên quảng trường xao động, bởi vì trông thấy bầu trời hạ xuống một người.
Trên người hắn không mặc áo giáp, mà cẩm y ngọc quan, tay cầm trường kiếm, thời điểm đáp xuống khí lưu phiên cổn, mặt đất trầm xuống, giống như Thiên Thần hạ phàm.
- Chủ nhân, Thất hoàng tử đã dùng Tam Muội Chân Hỏa luyện não, đi khắp toàn thân, vượt qua một cửa hung hiểm nhất, đã thành công bước vào Đạo cảnh thập biến Lưu Ly Ngọc Thân.
Nghĩa Minh vội vàng dùng thanh âm không thể phát giác nhắc nhở:
- Ta và hắn kém ba biến, nếu như hắn muốn giết ta, là cực kỳ dễ dàng.
- Vương gia, trên tay Thất hoàng tử chính là Đoạn Pháp Tiên Kiếm, xem ra hắn mượn nhờ lực lượng Pháp gia tẩy luyện thành công, nói như vậy, ở trong Pháp gia có cao thủ vượt qua Thái Sư Văn Hồng?
Tư Hương mở miệng, nàng là người của Lâu Bái Nguyệt, tin tức linh thông, những lời này lại bao hàm thâm ý.
- Đoạn Pháp Tiên Kiếm! Lưu Ly Ngọc Thân.
Cổ Trần Sa biết kiếm này là di vật của mẫu thân, lại lưu lạc đến trong tay Thất hoàng tử, mặc dù hắn muốn cầm lại, nhưng biết sẽ cực kỳ gian nan.
Phá Pháp Tiên Kiếm lợi hại sớm đã biết, Đoạn Pháp Tiên Kiếm còn ở trên nó.
Từ Đạo cảnh bát biến Tam Muội Chân Hỏa đến cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân là cực kỳ hung hiểm, từ xưa đến nay, tu sĩ vượt qua quan phượng mao lân giác. Nhất là chân hỏa luyện não, chỉ cần có chút sai lầm tinh thần sẽ sụp đổ, tẩu hỏa nhập ma là nhẹ, biến thành ngu ngốc, hoặc nổ tung, toàn thân tự cháy hóa thành tro tàn cũng không hiếm.
Thất hoàng tử lại vượt qua cửa này, cái kia đại biểu tu hành bước vào cảnh giới hoàn toàn mới, vượt qua cửa ải hung hiểm nhất, về sau con đường thông suốt, tiền đồ bừng sáng.
Các hoàng tử đều phát hiện Thất hoàng tử biến hóa, nội tâm đều nặng trịch nói không ra lời.