- Ta và lão Thất chênh lệch quá lớn.
Cổ Trần Sa biết, tuy mình được Tế Thiên Phù Chiếu, một đường kỳ ngộ liên tục, nhưng không phải vô địch, thượng cổ có rất nhiều Thiên Tử được chiếu này, nhưng cũng không thể chân chính vô địch, cuối cùng vẫn lạc. Ngược lại có một số Thần Linh, tuyên cổ trường tồn đến bây giờ, như Man tộc Ma Ha Thần, không biết chứng kiến bao nhiêu Thiên Tử vẫn lạc.
Chân chính cường đại là mình, mà không phải Tế Thiên Phù Chiếu.
Hắn sớm đã minh bạch đạo lý này.
Sắc trời sáng choang, mặt trời mọc lên ở phương đông, trên quảng trường ngoại trừ Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử không đến, thì đều tụ tập đầy đủ hết.
- Thánh chỉ đến, chư vị hoàng tử tiếp chỉ.
Lâu Bái Nguyệt xuất hiện, tay cầm thánh chỉ.
Tất cả hoàng tử, cho dù là Thất hoàng tử tu thành Lưu Ly Ngọc Thân cũng quỳ xuống.
- Chỉ dụ: hôm nay các ngươi xuất quan, tấn công Man tộc, vì bách tính báo huyết cừu vạn năm, nếu hoàn thành, công đức bất khả hạn lượng. Trẫm ân chuẩn, ai đánh xuống cương vực lớn bao nhiêu, kia chính là đất phong của người đó, các ngươi có tuyến đường hành quân riêng của mình, không được tranh đấu lẫn nhau.
Thánh chỉ cực kỳ đơn giản, là bút tích của Thiên Phù Đại Đế không lẫn vào đâu được.
Thu thánh chỉ lại, Lâu Bái Nguyệt vung tay:
- Chư vị, lên đường đi.
Tức khắc, quân đội của các vị hoàng tử như trường long ra khỏi Thừa Thiên Quan, sau đó phân tán, tiến quân về bốn phương tám hướng, thâm nhập Man Hoang mênh mông, tấm màn lớn đến đây kéo ra.
Cùng lúc đó, sâu trong Man Hoang, cách Thừa Thiên Quan mấy ngàn dặm, trên một ngọn núi cao, có một đôi nam nữ hết tầm mắt trông về phía xa, lại có thể cách mấy ngàn dặm, nhìn thấy tình huống ở Thừa Thiên Quan rõ ràng.
- Sư tỷ, Cổ Đạp Tiên thật để cho các nhi tử mình xuất quan chinh chiến Man tộc, cao thủ Man tộc nhiều như mây, lại có Yêu tộc tương trợ, hắn không sợ nhi tử của mình hao tổn.
Nam tử kia trang phục cổ lão, lại có chút trẻ tuổi, bộ dạng chỉ tầm hai mươi tuổi.
- Hắn là muốn bức ra các thế lực sau lưng nhi tử, mấy năm nay hắn mặc kệ hoàng tử kết đảng, liên lạc trong ngoài, hoàng tử nào cũng tạo thế lực to lớn, rắc rối khó gỡ, không mượn cơ hội này lôi ra, trong ngoài triều đình nhất định bất an, thủ đoạn của hắn, ta đã sớm biết, đây mới chỉ là tiểu kế mà thôi.
Nữ tử mặc váy trắng, dưới chân có mây mù trôi nổi, lại phù không đứng thẳng, vô luận cuồng phong mãnh liệt cỡ nào, cũng không thể làm váy áo nàng tung bay.
- Sư tỷ, mấy chục năm trước, Cổ Đạp Tiên từng đi Đông Hoang, tới Thiên Địa Huyền Môn ta học nghệ, lúc ấy tu vi của hắn còn rất nông cạn, vì sao ngắn ngủi mấy chục năm, đã tới trình độ cao như vậy?
Nam tử đùa bỡn ngọc bội trong tay.
- Thiên Địa Huyền Môn ta chấp chưởng tiên đạo vạn năm, truyền thừa từ thái cổ, mỗi cách ba mươi sáu năm sẽ đến thế tục tìm kiếm rất nhiều đệ tử có số mệnh, tư chất cực tốt tiến vào trong núi làm tạp dịch, chậm rãi tấn thăng.
Nữ tử như đang nhớ lại:
- Cổ Đạp Tiên chính là khi đó tiến vào tông môn, năm thứ nhất hắn liền trổ hết tài năng, trở thành đệ tử ngoại môn, năm thứ hai thành đệ tử nội môn, năm thứ ba trở thành đệ tử chân truyền, tốc độ cực nhanh, cổ kim hiếm thấy, đến năm thứ tư, hắn đã tu thành Đạo cảnh thập tam biến Nguyên Thần Xuất Khiếu, trở thành người nổi bật trong hàng đệ tử chân truyền, năm thứ năm, hắn có thể so tay với các trưởng lão. Khi đó được khen là đệ nhất thiên tài từ cổ chí kim của Thiên Địa Huyền Môn ta, năm thứ sáu, hắn tiến bộ càng nhanh, thành tựu Bất Tử Chi Thân.
- Hắn tu hành sáu năm, lại bằng các Yêu Ma thượng cổ tu hành sáu nghìn năm.
Nam tử run sợ:
- Sư tỷ, năm đó Cổ Đạp Tiên ở dưới môn hạ của ngươi học qua, hắn rốt cuộc là được kỳ ngộ gì? Cho dù hậu duệ dòng chính của Thần, cũng không có khả năng tu luyện đến loại cảnh giới này.
- Ta hiểu về hắn cũng khá sâu.
Ánh mắt nữ tử hoảng hốt, khí tức trên người lại càng ác liệt:
- Nhưng việc hắn muốn làm, lại sẽ lật đổ pháp tắc của tiên đạo chúng ta, muốn những phàm phu tục tử kia ngang hàng với những Tiên Nhân chúng ta, nhân gian có hiền ngu bất tài, có đế hoàng thần tử, là này nghiệp duyên sở định, cũng là quy củ của Thiên Đạo, nếu lật đổ, hậu quả khó mà lường được. Lúc này hắn phải đối kháng với Man tộc và Tà Thần, không rảnh nhúng tay tiên đạo chúng ta, nếu thu thập xong Man tộc, tiên đạo chúng ta sẽ tới hạo kiếp.
- Thế nhưng Thiên Địa Huyền Môn chúng ta, cộng thêm từ thái cổ hồng hoang lưu truyền xuống Thất Thập Nhị Tiên Môn chính tông, trong đó cao thủ vô số, cũng không làm gì được hắn sao?
Nam tử cau mày.
- Tu vi của hắn đã đến tam thập lục biến đỉnh phong, siêu việt rất nhiều Thần Linh.
Nữ tử nhìn bầu trời.
- Lấy tu vi của hắn, làm minh chủ của Thất Thập Nhị Tiên Môn cũng chưa chắc không có khả năng, nhưng lại chọn ở thế gian làm Hoàng Đế, cũng không biết là suy tính thế nào, vô luận là môn chủ của Thất Thập Nhị Tiên Môn nào, cũng cao quý hơn Đế Vương thế gian gấp trăm ngàn lần, trước đây đệ tử trong môn phái tiến vào triều đình thế tục, đều sẽ được coi như Tiên Nhân, lễ ngộ cực cao.
- Những thứ này đều là chuyện cũ.
Nam tử nói:
- Sư tỷ, lần này chúng ta đi ra, môn phái ý tứ là muốn ngăn cản Cổ Đạp Tiên mở rộng thế lực, nhưng hiện tại hắn phái hoàng tử chinh chiến Man tộc, nắm giữ đại nghĩa, tiên đạo môn phái chúng ta trảm yêu trừ ma, đối lập Tà Thần, thân là chính đạo, chúng ta tuyệt đối không có khả năng giúp đỡ Yêu Ma Tà Thần ngăn chặn đại quân thế tục.
- Chúng ta tự nhiên không thể giúp đỡ Tà Thần, ý tứ của môn phái là muốn chúng ta ở trong các hoàng tử lựa chọn một người, để hắn trở thành người của chúng ta, bồi dưỡng hắn trở thành người phát ngôn của chúng ta ở trong thế tục, đối kháng với Cổ Đạp Tiên.
Nữ tử nói:
- Người nọ nhất định phải có lý niệm nhất trí với tiên đạo chúng ta.
- Chúng ta chọn ai?
Nam tử hỏi:
- Các hoàng tử đều tâm tư thâm trầm, không nên chọn trúng một bạch nhãn lang mới tốt. Chuyện này tất cả do sư tỷ làm chủ. Ta tiến vào sơn môn mới mười năm, thời gian còn ngắn, cũng không ra khỏi núi, lần này sư tỷ mang ta đi ra, ta dùng sư tỷ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
- Ngươi ngược lại rất tuân thủ môn quy, không hề ngang ngược, trầm ổn hơn hắn năm đó rất nhiều.
Nữ tử gật đầu.
- Này chính là hạt giống trẻ tuổi của Thiên Địa Huyền Môn các ngươi? Dường như so với Thiên Phù, là chênh lệch vạn lần nha.
Thời điểm hai người trao đổi, âm thanh thong thả truyền đến:
- Thanh Dao, ngươi thân là trưởng lão truyền kinh của Thiên Địa Huyền Môn mấy trăm năm, tìm hạt giống sao lại kém như vậy?