Long Phù

Chương 160: Chương 160: Thiên Địa Huyền Môn (2)




- Hả?

Nữ tử như lâm đại địch, trên mặt xuất hiện vẻ khẩn trương, như biết người tới là ai.

- Lệ Vạn Long, ngươi lại xuất quan.

Răng rắc!

Giữa không trung, một khối không gian nứt ra, từ bên trong đi ra một người, tướng mạo trẻ tuổi, mái tóc tung bay, người mặc kim bào, thân hình cao lớn thẳng tắp, dáng như Ma Thần.

- Ngươi chính là chủ nhân của Vạn Long Sào, Lệ Vạn Long?

Thanh niên của Thiên Địa Huyền Môn bước về phía trước một bước:

- Ta nghe qua uy danh của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn phế bỏ ước định, ở trước Chủng Tử Chi Chiến muốn xuống tay với ta?

- Ngươi? Trẻ con, ngươi còn không có tư cách để cho ta xuất thủ.

Lệ Vạn Long cười khẩy:

- Thanh Dao, Chủng Tử Chi Chiến năm đó, Thiên Địa Huyền Môn các ngươi có Cổ Đạp Tiên, bằng vào một người, chém giết hơn nghìn hạt giống nổi tiếng của Yêu tộc Vạn Long Sào chúng ta. Lần này hạt giống của các ngươi chỉ có trình độ như vậy, chỉ sợ sẽ phải tuyệt tự.

- Ngươi…

Thanh niên nam tử sát cơ tầng tầng lớp lớp, nhưng không dám động thủ.

- Lệ Vạn Long, năm đó ngươi bởi vì chuyện này, trái với ước định đuổi giết Cổ Đạp Tiên, lại bị hắn chạy thoát, về sau hắn tu vi đại thành, tới Vạn Long Sào giết ngươi, ngươi bị hắn đánh bại, nếu không phải con gái ngươi Khổng Tước cầu tình, chỉ sợ ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết.

Thanh Dao nói ra sự thật.

- Nhi tử của chưởng giáo Thiên Địa Huyền Môn các ngươi, cũng chết ở trong tay Cổ Đạp Tiên, tựa hồ tổn thất còn lớn hơn ta.

Lệ Vạn Long lại không tức giận:

- Chưởng giáo của các ngươi cũng chỉ im hơi lặng tiếng, không dám trả thù.

- Lệ Vạn Long, ngươi dùng hóa thân tới tìm ta, không phải là vì bóc vết sẹo của nhau đó chứ.

Thanh Dao không kiên trì nói nữa:

- Có phải muốn cùng Thiên Địa Huyền Môn chúng ta liên thủ đối phó Cổ Đạp Tiên không? Như vậy thì không cần nói, chính tà bất lưỡng lập. Ngươi là Yêu, chúng ta là Tiên, từ xưa đến nay sẽ không có khả năng hợp tác.

- Ta là tới nói cho ngươi, Thiên Địa Huyền Môn các ngươi muốn nâng đỡ hoàng tử, Yêu tộc chúng ta cũng đã bắt đầu nâng đỡ. Chúng ta ước định trước, không nên chính diện giao phong, miễn cho bị Cổ Đạp Tiên đánh tan từng cái. Cũng không cần tiến hành Chủng Tử Chi Chiến nữa, mọi người bảo tồn nguyên khí, như thế nào?

Lệ Vạn Long nói.

- Chuyện này quan hệ trọng đại, Chủng Tử Chi Chiến là Tiên Yêu hai đạo chúng ta định ra quy củ vài ngàn năm.

Thanh Dao suy nghĩ một chút nói:

- Về chuyện này, ta phải bẩm báo chưởng giáo.

- Tốt, ta chờ tin tức của ngươi.

Thân thể Lệ Vạn Long nổ tung, hóa thành đốm sáng, tán lạc như mưa.

- Sư tỷ, tu vi của Yêu này đạt tới cảnh giới gì?

Nam tử sát cơ không tan.

- Không nên hỏi nhiều.

Giọng nói của Thanh Dao trở nên lạnh lẽo:

- Lần này để ngươi đi ra lịch lãm, chúng ta chọn được hoàng tử tin cậy, ngươi sẽ lưu lại ở bên cạnh hắn, ngươi là hạt giống xuất chúng nhất của môn phái chúng ta gần mười năm qua, lẽ nào ngươi không muốn kề vai với Cổ Đạp Tiên? Thật chẳng lẽ như Lệ Vạn Long nói, ngươi kém Cổ Đạp Tiên vạn lần?

- Sư tỷ yên tâm.

Thanh niên nam tử phát thệ:

- Ta phát thệ, nhất định phải siêu việt Cổ Đạp Tiên, bắt người này lại, giao cho môn phái xử trí.

- Rất tốt, ngươi có mục tiêu rộng lớn như vậy, cũng chính là động lực trưởng thành.

Thanh Dao lấy ra một cuốn sách:

- Phía trên là tư liệu mới nhất của các hoàng tử, ta tới kiểm tra sức phán đoán của ngươi, hoàng tử nào thích hợp chúng ta nhất. Đạo lí đối nhân xử thế cũng là một loại tu hành, Cổ Đạp Tiên có thể ở trong thời gian ngắn tu luyện đến trình độ như vậy, là vì ở nhân gian tìm hiểu ra rất nhiều đạo lý.

- Ta đến xem.

Nam tử mở sách, ngón tay di động, sau cùng chỉ ở trên hình ảnh của một hoàng tử...

Rừng cây mênh mông, đã không còn đường, đội ngũ hơn hai trăm người ghé qua ở trong rừng rậm.

Ào ào!

Lưu Vũ đi ở phía trước tựa hồ đụng phải vật gì, trên rừng cây rậm rạp có đồ vật giống như giọt mưa rớt xuống, dính vào trên áo giáp.

Nguyên lai đó là Hấp Huyết Sắt.

Những thứ này chỉ lớn chừng hạt gạo, chúng tận dụng mọi khả năng có thể, chỉ cần có một khe hở là chui vào, chui vào trong máu thịt con người, sau đó hung hăng hút máu. Hơn nữa truyền bá bệnh tật, rất nhiều cao thủ là chết ở trong tay những con bọ này.

Đáng tiếc, Giác Giao Khải không có khe hở, ngay cả hơi ẩm còn không vào được, người mặc áo giáp, bách độc bất xâm, thủy hỏa không thấm, cho dù Hấp Huyết Sắt nhỏ gấp mười lần, cũng không chui vào lọt.

Thân thể Lưu Vũ lay động, toàn bộ Hấp Huyết Sắt bị áo giáp chân bay.

Động tác này của hắn biên độ hơi lớn, ở trong rừng cây xung quanh, rất nhiều bò cạp, con rết, con nhện, thậm chí độc xà không ngừng lao vào trong đội ngũ.

Loại tình huống này, cho dù trong đội ngũ toàn bộ đều là cao thủ Đạo cảnh cũng sẽ bị làm cho chân tay lúng túng, nhưng mọi người mặc Giác Giao Khải lại không bị thương chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.