Long Phù

Chương 161: Chương 161: Trong Man Hoang (1)




- Nếu không phải chúng ta mặc Giác Giao Khải, chỉ sợ sớm đã chết ở dưới độc trùng chướng khí rồi.

Giả Lượng tùy ý lay động, run rớt mấy con rết và bò cạp:

- Trước đây chúng ta cũng không dám thâm nhập Man Hoang như thế, chỉ ở biên giới săn thú, chưa từng tao ngộ hung hiểm như vậy.

Mặt đất là cành khô lá úa mục nát không biết tích lũy bao nhiêu năm, hóa thành bùn nhão, chân đạp vào lún sâu không nói, còn có rất nhiều khí thể hủ bại phát ra.

Những khí thể này đều là kịch độc.

Nhưng Giác Giao Khải có công năng loại bỏ độc khí, hô hấp ở trong áo giáp, toàn bộ đều là không khí mát mẻ.

Đây cũng là chỗ huyền diệu nhất của giáp này, là địa phương rất nhiều áo giáp không thể so được.

- Vương gia, nghe nói ngươi liên lạc Long Vũ Vân, còn có Ngọc Hàn Lộ, không biết hiện tại các nàng ở phương nào?

Tư Hương, Mai Hương, Tuyết Hương cũng mặc áo giáp đi theo bên cạnh Cổ Trần Sa.

Ánh mắt các nàng cổ quái, nhìn Cổ Trần Sa người mặc Đại Long Khải, đã biết nó huyền diệu.

Đại Long Khải là vô số lân phiến giống như vảy rồng tạo thành, mỗi viên lớn như đồng tiền, nhúc nhích tổ hợp, như cùng máu thịt sinh trưởng, chính là một chỉnh thể, càng kỳ diệu là, giáp này lại có thể ở sau lưng hóa thành cánh. Trừ lần đó ra, Cổ Trần Sa đang hành động, gặp phải công kích, những lân phiến kia có thể nhanh chóng xoay tròn, các loại đồ vật đều bị cắt nát bấy.

Trừ lần đó ra, những lân phiến kia lại có thể ly khai thân thể bay ra ngoài, ở trong trăm bước giết địch.

Trong lân phiến là một tầng màng rắn chắc, bảo hộ Cổ Trần Sa chặt chẽ, cho dù lân phiến bay ra ngoài, hắn cũng có năng lực bảo vệ cực mạnh.

- Đây là áo giáp gì, còn mạnh mẽ hơn Hàn Li Khải của quận chúa, nghe nói Cự Thạch Hầu đưa hắn Ly Long Giáp, nhưng không bằng áo giáp của quận chúa. Đó là Ly Long Khải phổ thông, trên Hàn Li Khải của quận chúa có hàn khí vạn năm, có thể tùy tâm ý phát ra, đóng băng vật thể đến gần. Nhưng giáp này thoạt nhìn lại không phải Ly Long Khải phổ thông.

Tam Hương nơi nào biết, Cổ Trần Sa dùng rất nhiều Thiên Lộ cộng thêm Nhật Nguyệt Luyện, để Ly Long Khải tiến hóa.

Có giáp này, Đạo cảnh lục biến cũng không làm gì được hắn.

- Kế hoạch lần này của ta là bắt giặc phải bắt vua trước.

Cổ Trần Sa nói:

- Bản đồ các ngươi cũng đều nhìn rồi, tuyến đường hành quân của ta, mục đích cuối cùng là Thần Miếu của Hỗn Thế Ma Viên, chỉ cần đánh xuống Thần Miếu này, làm cứ điểm cố thủ, có thể mời chào vô số người tới, sau cùng đánh tan bộ lạc Man tộc ở xung quanh. Nên Long Vũ Vân và Ngọc Hàn Lộ từ một bên khác đi tới, chúng ta tận lực đi núi sâu rừng rậm, không tiếp xúc bộ lạc của Man tộc, tiềm phục vào rừng sâu cách Viên Ma Thần Miếu không xa, tùy thời hành động.

- Chúng ta ít người, cũng chỉ có thể như vậy.

Tam Hương gật đầu:

- Dọc theo đường đi lớn nhỏ không biết bao nhiêu bộ lạc, không có khả năng từng cái càn quét qua. Chỉ cần chúng ta càn quét một bộ lạc, chỉ sợ sẽ kinh động mấy chục bộ lạc khác, phái cao thủ đến vây quét, làm chúng ta bộc lộ mục tiêu.

- Bây giờ chúng ta đã đến nơi này, lại tới trước là cứ điểm của bộ lạc Man tộc, bộ lạc này có mấy trăm ngàn người, rất đông đúc.

Đội ngũ xuyên qua rừng cây, đến một mảnh đất trống, mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi, bên cạnh có dòng suối nhỏ, có thể tẩy trừ sạch sẽ vết bẩn trên áo giáp, Cổ Trần Sa lấy bản đồ ra:

- Bất quá ta muốn vòng qua bộ lạc kia, từ phương hướng này đi tới, đi rừng cây không đường, sau cùng đến nơi đây.

Tay hắn từng tấc từng tấc di động trên địa đồ:

- Sau khi đến nơi đây, chúng ta có thể triệt để nghỉ ngơi và hồi phục, hội hợp với Long Vũ Vân và Ngọc Hàn Lộ. Lại thương lượng làm sao tấn công Thần Miếu của Hỗn Thế Ma Viên.

Trên bản đồ, ở địa phương rất xa, trong quần sơn có một Thần Miếu, đó chính là Thần Miếu của Hỗn Thế Ma Viên, kế hoạch của Cổ Trần Sa là hội hợp ở trong núi cách Thần Miếu không xa, tụ tập lực lượng, dụ cao thủ trong đó ra để giết.

Chuyện này cũng không phải không có khả năng.

Có Nghĩa Minh, cộng thêm Long Vũ Vân, Ngọc Hàn Lộ, liên thủ chưa hẳn không có hi vọng.

- Dựa theo tốc độ hành quân của chúng ta bây giờ, còn phải một tháng mới có thể đến quần sơn sát Thần Miếu.

Lưu Vũ nhìn bản đồ.

- Chúng ta ở trong một tháng thời gian có cần làm gì không.

- Không cần.

Cổ Trần Sa khoát tay, vẻ mặt cười lạnh:

- Chúng ta biết rõ tin tức của Man tộc như lòng bàn tay, trong Man tộc cũng có cao nhân, làm sao không biết tin tức của chúng ta. Ta ở trong các hoàng tử thế lực yếu nhất, khả năng sẽ có cao thủ Man tộc chủ động tìm tới đuổi giết chúng ta, đến lúc đó chính là cơ hội chúng ta luyện binh tốt nhất, ở trong rừng rậm, Man tộc chỉ có thể phái cao thủ đến, không có khả năng phái đại quân vây quét quy mô lớn. Cái này sẽ cho chúng ta cơ hội, tới bao nhiêu, giết bao nhiêu.

Man tộc lý giải hắn, cũng chỉ giới hạn ở hắn giết chết bốn lão ma đầu, lại không biết lá bài tẩy lớn nhất của hắn là Nghĩa Minh.

Hơn nữa muốn vào rừng rậm giết người, không sợ độc trùng chướng khí, chỉ có tu vi Đồng Bì Thiết Cốt là không được, nhất thiết phải tới tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch.

Bởi vì tam biến có thể ngăn chặn độc trùng cắn xé, lại không đỡ được chướng khí.

Chỉ có tứ biến, lục phủ ngũ tạng như lò luyện, hòa tan kim thạch, mới không để ý độc khí.

Đạo cảnh nhất biến nhị biến vẫn là thân thể máu thịt, ngoại trừ không ăn khói lửa nhân gian, lực lượng lớn chút, ít sinh bệnh, thọ nguyên dài chút, già yếu chậm một chút ra, thì biến hóa khác không quá lớn.

Mà tam biến tứ biến thì bắt đầu thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.