- Đại Đồ Thần Pháp và Đại Thôn Thần Pháp kết hợp lại, có thể quét ngang bất luận kỳ tài cái thế và Thánh Nhân trời sinh nào, thậm chí là Thiên Mệnh chi tử.
Lâu Bái Nguyệt cảm khái:
- Đáng tiếc hoàng thượng nói phương pháp này chỉ ta mới có thể tu luyện, những người khác không thích hợp, hoặc nói ta là vật thí nghiệm, không biết có thể thành công hay thất bại. Nếu ta thành công, như vậy người trong thiên hạ đều có thể tu luyện, nếu ta không thể thành công, vậy thì sinh tử đạo tiêu.
- Nàng lại có dũng khí như vậy.
Cổ Trần Sa nghe được lời này giống như lần thứ nhất nhận thức Lâu Bái Nguyệt:
- Ta ngược lại muốn tìm cơ hội đọ sức với ngươi, nhìn xem phương pháp này có chỗ nào tinh diệu.
Hắn tự nghĩ ra Chuyết Quyền, hiện tại đang cần các loại chiến đấu phong phú mình.
- Công pháp này uy lực cực lớn, động thì muốn mạng người, ta cũng khống chế không nổi, nếu có thể thu phóng tự nhiên rồi nói sau.
Lâu Bái Nguyệt lắc đầu.
- Được rồi.
Cổ Trần Sa đã nhìn ra Đại Đồ Thần Pháp giết chóc vô địch, thật đúng là không dễ ngăn cản.
- Đa tạ ngươi đưa tặng Thất Thánh Luyện Tâm Đan, cũng giống như Hổ Lang Đan lần trước, ta tổng cộng thiếu ngươi hai phần nhân tình.
Lâu Bái Nguyệt giống như cười mà không phải cười:
- Lần trước ngươi tặng Hổ Lang Đan, ta một mực không đáp lễ, ngươi có cảm thấy ta lòng tham vô đáy hay không?
- Ngươi suy nghĩ quá nhiều.
Cổ Trần Sa nhịn không được cười lên:
- Hổ Lang Đan đối với ta mà nói không phải vật hi hãn gì, tặng thì tặng, nếu các ngươi cần, ta còn có thể cung cấp một nhóm lớn.
- Ngươi đến cùng đã nhận được kỳ ngộ gì?
Lâu Bái Nguyệt cũng có chút kinh ngạc, nhưng không hỏi nhiều:
- Đã như vậy, ta đúng là cần rất nhiều Hổ Lang Đan, nhưng sẽ không lấy không của ngươi, đây là hai miếng Long Lân, có thể dung nhập vào kiếm và khải của ngươi, tăng lên năng lực của áo giáp và kiếm.
Trong lúc nói chuyện, Lâu Bái Nguyệt nhẹ nhàng ma sát, trên tay xuất hiện hai mảnh lân phiến.
Lân phiến nặng trịch, phía trên khắc rất nhiều phù văn, một cỗ uy năng vô biên vô hạn nhét đầy toàn bộ căn phòng, thân hình của Cổ Trần Sa không khỏi ngã về sau, cảm giác linh hồn nhận lấy áp bách.
- Long Lân, Long cấp bậc gì? Lại có uy áp này.
Cổ Trần Sa kinh hãi.
- Vòng tay của ngươi, là pháp bảo Động Thiên cấp?
- Đây là lân phiến của Vương Long thượng cổ, ta từ trong mộ địa của Cổ Thiên Tử Hư đạt được, hai miếng vừa đủ đổi lấy Hổ Lang Đan và Thất Thánh Luyện Tâm Đan.
Lâu Bái Nguyệt lại ma sát vòng ngọc:
- Cái vòng tay này đích thật là pháp bảo Động Thiên cấp, cũng là ta từ trong mộ địa đạt được, pháp bảo Động Thiên cấp cực kỳ khó được, cho dù là trong Tiên đạo huyền môn cũng ít lại càng ít, mẹ ngươi lưu lại cho ngươi Cự Linh Thần Giới cũng là pháp bảo Động Thiên cấp, trong đó ẩn chứa không gian, đáng tiếc hiện tại rơi vào trong tay con trưởng của lão Đại.
- Cự Linh Thần Giới lại là pháp bảo Động Thiên cấp?
Cổ Trần Sa biết pháp bảo Động Thiên cấp huyền diệu, hắn ra vào các loại hoàn cảnh nguy hiểm, toàn bộ nhờ Nhật Nguyệt Tế Đàn mới không bị phát hiện.
- Bằng không ngươi cho rằng Hiến Triều sẽ cầm đồ vật bình thường làm của hồi môn? Nhẫn này vốn là để lại cho ngươi, để ngươi trổ hết tài năng.
Lâu Bái Nguyệt đưa Long Lân tới.
Cổ Trần Sa tiếp nhận Long Lân, vuốt ve phù văn, trận trận long khí thông qua lỗ chân lông thẩm thấu vào thân thể, cho mình áp lực tinh thần rất lớn.
Hắn nhẹ nhàng khẽ động, để cho Đại Long Khải bao vây lại, chờ sau khi trở về lại luyện hóa dung nhập.
- Ly Long Khải lại biến thành Vương Long Khải, không biết ngươi luyện chế như thế nào.
Lâu Bái Nguyệt có chút hâm mộ:
- Hàn Băng Ly Long Khải của ta, trải qua nhiều lần Thiên Lộ rèn luyện, cũng chỉ tới Đại Long Khải, có thể phi hành, nhưng kém xa Vương Long Khải, ngươi dựa vào khải này, Đạo cảnh cửu biến cũng không làm gì được ngươi.
- Bái Nguyệt, ngươi có phát hiện không, Vương Long Khải đã xảy ra biến hóa mới, rõ ràng có thể tự mình hấp thu linh khí.
Cổ Hoa Sa nói:
- Đây là đã ngưng tụ nguyên linh, ở đâu là Vương Long Khải có khả năng bằng được?
- Ta đã sớm phát giác, thanh kiếm kia cũng như thế.
Lâu Bái Nguyệt gật đầu:
- Bất quá đây là bí mật của ngươi, ta không hỏi nhiều.
- Ta từ trong Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu nhận được chút ít kỳ ngộ.
Cổ Trần Sa nói:
- Bất quá chuyện này cực kỳ nguy hiểm, chắc hẳn giấu diếm không được bao lâu, cao thủ của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu tùy thời sẽ đến tiến công, khi đó hi vọng các ngươi đến giúp ta một chút.
- Cái này không có vấn đề.
Cổ Hoa Sa cũng đã có đất phong:
- Ba người chúng ta liên thủ, thực lực sẽ tăng nhiều.
- Vậy thì dễ nói.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa yên ổn, có Lâu Bái Nguyệt và lão Tứ trợ giúp, lại lung lạc Thiên Vũ Huyền Môn, đã không sai biệt lắm.
Ba người lại thương lượng sự tình hợp tác, thẳng đến tối mịt mới rời đi.