Long Phù

Chương 281: Chương 281: Khổ tâm nghiên cứu (1)




- Đây là cái gì? Tác đậu thành binh?

Cổ Trần Sa trông thấy những cự hán kia phá núi nhổ cây, cự thạch vạn cân nâng nhẹ như bông, hai tay chọc vào đất, mảng lớn bùn đất bị đào ra, mặc dù tốc độ xây dựng không bằng Đại Lực Thiên Công Quỷ Thần, nhưng tuyệt đối không phải sức người bình thường có khả năng so sánh.

- Những thứ này là môn phái chúng ta luyện chế Huyền Kim Khôi Lỗi, dùng để kiến tạo phân viện, cải tạo sông núi, là dùng Huyền Kim chi khí, trải qua rất nhiều năm rèn luyện.

Lạc Vũ nói.

- Bình thường Huyền Kim chi khí hóa thành hạt đậu cất ở trong hồ lô, dùng linh khí nuôi nấng, đợi thời điểm dùng thì lấy ra, bất quá bọn chúng còn kém Đại Lực Quỷ Thần của Thiên Công Viện, bản thân Đại Lực Quỷ Thần có thể hấp thu linh khí, tự mình tu hành, đã là sinh linh, mà những Huyền Kim Khôi Lỗi này chỉ là pháp bảo mà thôi.

- Đúng là như thế.

Cổ Trần Sa xem qua Đại Lực Quỷ Thần kiến tạo, căn bản chính là vô ảnh vô hình, núi rừng vỡ ra, đại địa xuất hiện hố sâu, vô số tài liệu kiến trúc bay loạn trên trời, trong khoảng khắc đã hoàn thành.

Mà những Huyền Kim Khôi Lỗi này còn phải tự mình vận chuyển, mặc dù nhanh hơn người bình thường gấp trăm lần, nhưng không kỳ tích bằng Đại Lực Quỷ Thần.

- Chớ xem thường những Huyền Kim Khôi Lỗi này, ngay cả ta cũng luyện chế không ra, nhất định phải do Đạo cảnh thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu mới có thể dùng tinh thần lực luyện chế.

Lạc Vũ nhẹ nhàng thở dài.

Đạo cảnh thập biến Nhất Tâm Thiên Dụng, thập nhất biến Linh Hồn Xúc Tu, thập nhị biến Nhiếp Hồn Đoạt Phách, thập tam biến Thôn Ma Thực Quỷ, thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu.

Cổ Trần Sa đọc rất nhiều sách, biết tam thập lục biến có rất nhiều năng lực biến hóa.

Nếu tu luyện tới Nguyên Thần Xuất Khiếu, ly thể du tẩu, vậy thì biến hóa thất thường, đã chính thức là người trong Tiên đạo.

- Tiên Tử cũng không sai biệt lắm nha.

Cổ Trần Sa muốn tìm kiếm chút ít bí mật.

- Thực không dám giấu giếm, ta đã tu luyện tới thập tam biến Thôn Ma Thực Quỷ, có thể minh tưởng, từ trong thiên địa hấp thu tinh hồn dị chủng lớn mạnh linh hồn của mình, chỉ kém một bước cuối cùng là có thể linh hồn tụ thành nguyên thần, ly thể du tẩu. Vốn cần năm ba năm nữa, nhưng ngươi cho ta Thất Thánh Luyện Tâm Đan, linh hồn của ta đã lột xác, trong vài ngày là có thể viên mãn, nếu Pháp Vô Tiên kia tới muộn vài ngày, ta chưa chắc sẽ bị hắn áp chế triệt để như vậy.

Lạc Vũ cũng không giấu giếm:

- Công pháp của Thiên Vũ Huyền Môn chúng ta, Nguyên Thần Xuất Khiếu là một bình cảnh, một khi vượt qua, vũ kỹ sẽ có lực lượng thẩm thấu nguyên thần mê loạn đạo tâm, uy lực sẽ tăng gấp mười lần.

- Vậy Pháp Vô Tiên đến tột cùng tới cảnh giới gì?

Tuy Cổ Trần Sa bị Pháp Vô Tiên đến nhà khi dễ, căn bản không phải đối thủ, nhưng hắn không hề chán ngán thất vọng, mà từng chút từng chút hấp thu tri thức, củng cố tu vi, tranh thủ càng tiến một bước, đây là thói quen từ nhỏ đã tu dưỡng thành của hắn, dù ở trong hoàn cảnh hèn mọn, cũng ôm lấy hy vọng, không buông bỏ, vĩnh viễn tranh thủ.

Có đôi khi hắn suy nghĩ, nếu mình từ nhỏ đạt được Cự Linh Thần Giới, các loại tài nguyên, chưa chắc sẽ dưỡng thành loại phẩm chất quý giá này.

Hắn cảm thấy, mình từ nhỏ tôi luyện ra tính cách mới là vật trân quý nhất, thậm chí còn hơn cả Tế Thiên Phù Chiếu.

- Cảnh giới của hắn ta không thấy rõ lắm.

Lạc Vũ nói:

- Người này tương lai sẽ quấy thiên địa đại thế, võ công của hắn cực kỳ huyền diệu, là đồ vật tự mình lĩnh ngộ ra.

- Lần này giao thủ, tuy ta bị hắn đánh bại, nhưng sau khi tĩnh tâm suy nghĩ, cũng lấy được rất nhiều ích lợi.

Cổ Trần Sa tự hỏi:

- Để cho ta thấy được anh hùng trong thiên hạ.

- Ngươi rất bất phàm, không nản chí, không ủ rũ, thậm chí tìm không ra vẻ uể oải, vẫn tỉnh táo tự nhiên, siêng năng học tập.

Lạc Vũ phát hiện sở trường của Cổ Trần Sa.

- Ta từ nhỏ bị khi dễ tới lớn, khuất nhục gì chưa nếm qua, chút thiệt thòi nho nhỏ này tính là gì?

Cổ Trần Sa cười cười:

- Những ngày này ta ngược lại muốn cùng Tiên Tử học tập chút võ học, cuối cùng có một ngày, tảng đá trên mặt đất cũng có thể biến thành ngôi sao trên bầu trời.

- Nói rất hay.

Lạc Vũ nhìn Huyền Kim Khôi Lỗi xây dựng, cũng không đi quản nó:

- Những Huyền Kim Khôi Lỗi này sẽ tự động mở núi phá đá, đả thông địa mạch, tạo đường, chặt cây, xây dựng ra dàn giáo của cung điện. Bất quá có vài tài liệu kiến trúc quý trọng, ta còn phải tìm Vương gia mua. Ví dụ như Ngọc Thạch, sắt thép....

- Cái này không thành vấn đề, ta sẽ cung cấp.

Cổ Trần Sa nói:

- Hiện tại Thất công chúa của Bảo Ngọc Quốc là người của ta, Long Vũ Vân ở trên biển đã đả thông thương lộ, có thể không ngừng vận chuyển các loại Ngọc Thạch từ Bảo Ngọc Quốc đến đây.

- Vậy thì đa tạ.

Lạc Vũ cũng không khách khí.

Hai người ly khai, lần nữa trở lại thành trì, Cổ Trần Sa phân phó Nghĩa Minh thông tri Long Vũ Vân và Ngọc Hàn Lộ, mua sắm Ngọc Thạch cùng tài liệu xây dựng, mình thì đi theo Lạc Vũ học tập.

Hắn muốn biết Thất Thập Nhị Huyền Môn là bồi dưỡng đệ tử như thế nào, mình dựa theo phương pháp mà Tiên đạo chính tông huấn luyện đệ tử luyện lại một lần, triệt để vững chắc căn cơ.

- Đệ tử Tiên đạo nhập môn, trước dùng thuốc bồi nguyên toàn thân, khơi thông kinh mạch, kích thích bách huyệt, lại dưỡng đạo tâm, hành phàm khí...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.