Bất quá quỷ dị là, nhất cử nhất động của người trẻ tuổi này, đều bắt chước Lỗ Lỗ Cáp, linh hồn của hai người như đúc.
- Quả nhiên.
Lâu Bái Nguyệt nheo mắt.
- Ngươi đã tu luyện đến thập thất biến Liệt Đạo Phân Thần, nếu như ta không đoán sai, người trẻ tuổi này là Lê Diệu Dương, đệ tử kiệt xuất nhất của Trùng Dương Huyền Môn, lại bị ngươi cắn nuốt hồn phách, chiếm thể xác, rót vào nguyên thần thứ hai.
- Đạo cảnh thập thất biến, Liệt Đạo Phân Thần!
Cổ Trần Sa nghe xong, trong lòng không khỏi khẩn trương.
Cái gọi là Liệt Đạo Phân Thần, chính là nguyên thần vận chuyển tới cực hạn, chia ra làm ba, là ba cái “mình” bất đồng. Riêng phần mình cũng có thể đầu thai chuyển thế, hoặc Tá Thi Hoàn Hồn.
Cái này ở trong Ma đạo, gọi là Tam Thi Nguyên Thần, mà ở trong Tiên đạo thì gọi là Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Đến cảnh giới này, mới có thể xưng thần thông quảng đại, rất khó giết chết.
Nhưng biến này là một bình cảnh.
Nguyên thần muốn tách ra là cực kỳ gian nan, cho dù là thời đại thái cổ, cũng rất ít có tu sĩ luyện thành, một ngàn người chỉ sợ chỉ có một người luyện được.
Một khi luyện thành, tu vi sẽ mạnh hơn gấp ba, tương đương với ba cái “mình”, hơn nữa ba cái “mình” tổ hợp trận pháp, lẫn nhau biến hóa, này cũng không phải ba người điệp gia đơn giản như vậy.
Có thể nói, nếu đến cảnh giới này, là thuận theo thiên địa, tương đương với Đạo cảnh bát biến Tam Muội Chân Hỏa.
Đạo cảnh tam thập lục biến, vừa tròn bốn lần chín.
Nói cách khác, cứ cách chín biến hóa, sẽ có đột phá cực lớn.
Đạo cảnh bát biến Tam Muội Chân Hỏa đến Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân, tuổi thọ cơ hồ gia tăng gấp đôi, thân hình thanh tĩnh như lưu ly.
Đạo cảnh thập thất biến Liệt Đạo Phân Thần và thập bát biến Đại Đạo Kim Đan, là biến hóa của hai lần chín, phía trước từ thập biến Nhất Tâm Thiên Dụng đến Tá Thi Hoàn Hồn, toàn bộ đều là làm chăn đệm cho biến này.
- Không hổ là người Thiên Phù Đại Đế xem trọng.
Lỗ Lỗ Cáp dùng Man ngữ cười nói:
- Lê Diệu Dương này tự nhận là kỳ tài cái thế, ngang ngược càn rỡ, trảm yêu trừ ma khắp nơi, nhưng lại không ra hồn, bị ta thiết kế giết chết, nuốt hồn phách của hắn, dùng nguyên thần thứ hai chiếm thể xác, lại trải qua khổ tu, cảnh giới đã giống như ta, không, còn lợi hại hơn ta. Trước mắt ta còn thiếu thể xác thứ ba, vốn định ám toán Pháp Vô Tiên, đáng tiếc hắn quá cảnh giác, nhưng ngươi đã xuất hiện, vậy thì chiếm thể xác của ngươi, nuốt hồn phách. Ta tu thành thập bát biến Đại Đạo Kim Đan đã ở ngay trước mắt.
- Lão Tứ, lão Thập Cửu, người này là Giáo Tông của Ngục Xà Thần Miếu, địa vị tương đương Viên Sát Sinh, giết chết người này, sẽ để cho tất cả người tín ngưỡng Địa Ngục Xà Tà Thần như rắn mất đầu.
Khuôn mặt Lâu Bái Nguyệt bình tĩnh:
- Ta sớm đã biết rõ, lần này Bất Chu Cung xuất thế, là cơ hội tốt để chúng ta đánh chết cao thủ Man tộc, vừa vặn để Tĩnh Tiên Ti dương danh lập vạn.
- Không sai!
Lão Tứ căn bản không quan tâm.
- Đầu lĩnh Thần Miếu Man tộc như thế, phải giết chết hết!
- Ta ngược lại muốn nhìn, ta và cao thủ đứng đầu kém bao nhiêu.
Cổ Trần Sa đã từng giao thủ với Hằng Bất Động, tuy hắn không thể nào là đối thủ của Lỗ Lỗ Cáp, bất quá có lão Tứ và Lâu Bái Nguyệt chia sẻ áp lực, hắn có thể ở bên cạnh hiệp trợ.
Hơn nữa tác dụng của hắn rất lớn, có thể hấp thu tiên thiên cương khí của địch nhân, khiến cho đối phương không cách nào thu hồi, từ đó suy yếu lực lượng của đối phương.
Đại chiến hết sức căng thẳng.
- Ha ha ha ha...
Đúng lúc này, có tiếng cười truyền đến.
Có người nhảy vào trong tràng.
Lâu Bái Nguyệt, Cổ Trần Sa và lão Tứ đồng thời nhướng mày.
Bởi vì người tới lại là Giáo Tông của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, Viên Sát Sinh.
Theo Viên Sát Sinh hạ xuống, Lệ Vãng Sinh cũng xuất hiện, ánh mắt đã tập trung vào Lâu Bái Nguyệt.
Đối phương tăng thêm hai cao thủ, cho dù tu vi của Lâu Bái Nguyệt mạnh mẽ hơn nữa, cũng phải cân nhắc phong hiểm.
Lần trước Viên Sát Sinh không ra tay, nhưng có lẽ người này đã đạt tới Đạo cảnh thập lục biến Tá Thi Hoàn Hồn, Cổ Trần Sa cảm thấy hắn còn khủng bố hơn Lệ Vãng Sinh, chưa hẳn thua Lỗ Lỗ Cáp, phải biết thế lực của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu còn trên Ngục Xà Thần Miếu.
Nếu như nói Lâu Bái Nguyệt, lão Tứ tăng thêm Cổ Trần Sa chống lại Lỗ Lỗ Cáp, thắng bại sẽ năm năm, như vậy thêm Lệ Vãng Sinh và Viên Sát Sinh, thì thua không thể nghi ngờ.
- Lâu Bái Nguyệt, ngươi thật lợi hại, so với lần trước, tu vi của ngươi lại tinh tiến hơn rất nhiều.
Hai mắt Lệ Vãng Sinh lăng lệ ác liệt.
- Nếu để ngươi tiếp tục phát triển, tiếp qua một năm, còn sẽ như thế nào?
Lâu Bái Nguyệt phát triển để cho hắn kinh tâm.
Mới đầu Lâu Bái Nguyệt chỉ là Đạo cảnh thất biến, bị hắn đánh bại, sau đó được cứu đi, ngắn ngủn hơn mười canh giờ, lần nữa xuất hiện ở trước mặt hắn, lại để cho hắn thúc thủ vô sách.
Bây giờ qua ba tháng, Lệ Vãng Sinh phát hiện mình đã không phải là đối thủ của Lâu Bái Nguyệt.
Lúc trước Lâu Bái Nguyệt và Pháp Vô Tiên đại chiến, chỉ là thế hòa.
Lệ Vãng Sinh biết mình cố gắng tu hành như thế nào, cũng không phải đối thủ của Pháp Vô Tiên, nên càng thêm kiêng kị Lâu Bái Nguyệt. Giờ khắc này, hắn đã chân chính động sát tâm.