Long Phù

Chương 93: Chương 93: Lực địch ngàn quân (1)




- Yên tâm, ta hợp tác với ngươi là vì đại cục sau này, Long Kiếm Đảo ta trăm nghìn năm tích góp cũng không phải một bộ lệnh kỳ như vậy có thể so sánh, ngươi muốn bồi dưỡng tiểu thái giám kia, ta bảo chứng chờ ngươi trở về, công lực của hắn sẽ tiến nhanh.

Long Vũ Vân dùng đồ vật bao vây mười tám cây lệnh kỳ lại, đang định từ trên người Cổ Trần Sa thám thính thêm chút bí mật, đột nhiên trên bầu trời đáp xuống một con diều hâu, trảo như móc thép, trên đầu có mào, lông vũ toàn thân màu lam nhạt giống như bầu trời, bay lượn lên căn bản sẽ không bị phát hiện, thẳng tắp như tiễn rơi xuống, không một tiếng động.

Long Vũ Vân ngoắc ngoắc, con diều hâu kia đậu lên bả vai của nàng, lạnh lùng quan sát mọi người, thần thái cao ngạo như cao thủ, hơi lay động lông vũ, giống như đao kiếm leng keng, cực kỳ uy mãnh.

- Đây là Lam Sí Hải Bằng?

Cổ Trần Sa hơi kinh hãi:

- Chim này trí tuệ gần người, thượng cổ kỳ chủng, lực lớn có thể xé cá mập, chuyên lấy cự thú trong biển làm thức ăn, chỉ có Tiên Nhân thượng cổ mới có thể thuần phục, ngươi lại có được.

- Dòng chính của Long Kiếm Đảo ta là huyết mạch của Long Thần và Hải Thần kết hợp, chỉ cần lấy máu nuôi nấng chim này, chim này có thể thoát thai hoán cốt, trung tâm một lòng với ngươi.

Long Vũ Vân vỗ vỗ Lam Sí Hải Bằng:

- Đây là ấu điểu, sau khi lớn lên, to lớn như nhà, có thể bắt cá mập bay lên bầu trời mà không tốn sức chút nào.

Cạc cạc, cạc cạc!

Lam Sí Hải Bằng phát ra âm thanh, là tiếng chim.

Long Vũ Vân nghe rất chú ý, đột nhiên sắc mặt đại biến.

- Xảy ra chuyện gì?

Cổ Trần Sa cảm thấy không ổn.

- Đại quân của Tà Giáo và Man tộc đã xuất động, phối hợp cao thủ, muốn triệt để đánh tan Bá Nam Tỉnh, bắt toàn bộ bách tính tế tự Tà Thần, thu được lực lượng càng lớn.

Long Vũ Vân nhìn bốn phía:

- Cái trấn này không giữ được, nửa ngày sau sẽ hóa thành tro tàn, Man tộc và những Tà Ma kia sẽ không bỏ qua cho cái đinh trong mắt này. Hơn nữa nơi này cũng là con đường phải trải qua khi đến Bá Nam Tỉnh, đại quân sẽ đi qua từ nơi này.

- Cái gì?

Năm người Lưu Vũ nghe xong, sắc mặt trắng bệch:

- Đây chẳng phải thôn trấn thật không giữ được?

- Không sao cả, không nên hốt hoảng, hiện tại lập tức hành động!

Cổ Trần Sa hạ lệnh:

- Lập tức thông tri trưởng trấn và quản sự, để cho người già yếu, hài tử, nữ nhân đi trước, lưu lại thanh niên tráng niên biết võ nghệ ở chỗ này ngăn chặn đại quân, kéo dài thời gian, không có chúng ta kéo dài, bọn hắn trốn không thoát.

- Ngươi muốn bằng vài người như thế này, chống cự đại quân của Tà Giáo và Man tộc?

Long Vũ Vân lắc đầu:

- Ta vẫn là trước đi, các ngươi tự nghĩ biện pháp đi.

Sưu!

Thân thể nàng lắc lư, trực tiếp nhảy đi, Lam Sí Hải Bằng xông lên vân tiêu, giúp nàng giám sát mặt đất, phân tích tình báo.

- Nội tình của Long Kiếm Đảo thật phong phú, ta muốn thành lập được những thứ này, không có vài chục năm là không có khả năng.

Cổ Trần Sa biết Long Vũ Vân nhất định sẽ bảo tồn thực lực, quyết không mạo hiểm, cái này cũng không có gì đáng trách.

Toàn bộ thôn trấn lòng người bàng hoàng, ở dưới sự dẫn dắt của trưởng trấn, mang theo chút ít vật dụng chạy trối chết, có vài người thì chết cũng không chịu đi, muốn lưu ở trong trấn, không đến thời khắc mấu chốt, ai sẽ bỏ rơi kim ngân tài bảo trong nhà, đời đời dựng lên gia nghiệp đào tẩu chứ?

Cổ Trần Sa cũng chỉ có thể làm như vậy, hắn để cho năm người Lưu Vũ dẫn dắt thanh niên cường tráng ở xung quanh bố trí phòng ngự, tăng mạnh công sự, đồng thời sắp đặt vũ khí, cung tiễn đúng chỗ, sau đó đi ra thôn trấn, chạy tới Đào Huyện.

Hắn chỉ đi một mình, nhìn xem đại quân lúc nào đến, có thể kéo dài một lát tính một lát.

Đi không sai biệt lắm trăm dặm, phía trước sát khí ồn ào náo động, tinh kỳ phấp phới, quả nhiên có đại quân ở phía trước, thậm chí còn có thể nghe được tiếng vó ngựa.

- Kỵ binh? Ngựa từ đâu tới?

Cổ Trần Sa nhảy lên một ngọn núi nhỏ, nhìn nơi xa, phát hiện ở trên đường quả nhiên có đại quân tiến tới.

Trước nhất đều là kỵ binh, Man Mã cường tráng, còn có Man tộc mặc giáp da, trường đao sáng như tuyết, phân phối cung nỏ, thậm chí hắn thấy có kỵ binh phân phối hỏa thương, tự nhiên không phải Hỏa Phù Thương, mà là hỏa thương bình thường, này đã rất khủng bố, Man tộc trước giờ chỉ dùng đao cung, bởi vì bọn hắn không có công nghệ chế tạo hỏa thương.

- Nhiều binh mã Man tộc như vậy, từ đâu tới đây? Lẽ nào Cự Thạch Hầu xảy ra vấn đề? Hắn trấn thủ Vạn Lý Trường Thành, ngăn chặn Man tộc, lác đác cao thủ tiến đến không gì đáng trách, nhưng vì sao có quân đội tiến vào! Còn nữa, những hỏa thương kia từ đâu chiếm được? Lẽ nào trong triều đình có gian tế, lén bán hỏa thương cho Man tộc? Đây chính là tội tru di cửu tộc a.

Cổ Trần Sa trăm nghĩ vẫn không thể lý giải, những đại quân Man tộc là làm sao đến, Vạn Lý Trường Thành dài chừng vạn dặm, trên phòng tuyến có đại quân thủ hộ, pháo đài như rừng, không có khả năng để cho một chi đại quân Man tộc lớn như vậy tiến quân thần tốc.

Tà Giáo làm loạn thì thôi, chỉ là đầu độc bách tính, rất dễ tiêu diệt, nhưng đại quân Man tộc lại không giống, nghiêm chỉnh huấn luyện, quanh năm tác chiến với ác thú, kinh nghiệm chém giết phong phú, then chốt là thân thể mỗi người cường tráng, lực lớn tấn mãnh, luận võ nghệ và thể lực thì người bình thường căn bản không phải đối thủ.

Đồng dạng là một tiểu đội trăm người, binh sĩ Man tộc có thể giết chết mấy nghìn bách tính tráng niên.

Vốn Cổ Trần Sa cho rằng chỉ có giáo đồ Tà Giáo, như vậy áp lực còn nhẹ chút, nhưng binh sĩ Man tộc, còn là kỵ binh, vậy thì chính là ác mộng.

Man Mã cao lớn cường tráng, thể lực tràn đầy, dã tính mười phần, là Chúa Tể Giả trên chiến trường, cho dù là quân đội của Đại Vĩnh Vương Triều cũng khó chống cự, nên mới xây dựng Vạn Lý Trường Thành, ngăn chặn những kỵ binh vô khổng bất nhập kia.

Kỵ binh có tính cơ động mạnh, hôm nay cướp ở chỗ này, ngày mai sẽ xuất hiện ở ngoài ngàn dặm, căn bản không có cách bắt.

Xuất hiện kỵ binh Man tộc, hơn vạn bách tính ở trong trấn, coi như đào tẩu cũng bị đuổi theo.

Kỵ binh Man tộc kinh khủng nhất không phải như vậy, mà là bọn hắn không cần bổ sung, đến chỗ nào, không có ăn uống, liền giết người hiến tế cho Tà Thần, như vậy thì có tà lực, bảo trì mấy ngày không ăn không uống còn có sinh mệnh lực rừng rực, hơn nữa giết người hiến tế càng nhiều, người và ngựa Man tộc lực lượng lại càng mạnh.

Nên từ xưa đến nay, Man tộc đều muốn liều mạng xâm lấn, sau lưng chính là Tà Thần đang quấy phá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.