- Nguyệt Phù Quận Chúa, mấy ngày nữa ta sẽ đi Tĩnh Tiên Ti, thương lượng sự tình nộp thuế, hợp tác với triều đình, Thiên Vũ Huyền Môn chúng ta đã tổ chức hội nghị, hết thảy ủng hộ triều đình. Bất quá là tông môn đầu tiên hưởng ứng triều đình hiệu triệu, triều đình nên cho chút ưu đãi mới phải.
- Tự nhiên sẽ có ưu đãi.
Lâu Bái Nguyệt mỉm cười:
- Tĩnh Tiên Ti vừa mới thành lập, nếu được Thiên Vũ Huyền Môn tương trợ, đó là sự tình cùng có lợi.
Trông thấy Lạc Vũ tỏ thái độ, Bảo Minh Nhi không nói lời nào, tuy nàng là đệ tử kiệt xuất của Đa Bảo Huyền Môn, nhưng không có quyền quyết định loại đại sự này, môn phái càng sẽ không đồng ý nộp thuế cho triều đình.
Về phần đệ tử khác, Mục Dã Tiếu, Âm Tuyền, Hoàng Phủ Phong Vân thì trầm mặc, địch ý của môn phái với triều đình cực sâu, lần này đi ra, là để cho bọn hắn phá hư bố cục của triều đình, phụ tá Thiên Mệnh chi tử mới xuất thế.
- Cao thủ Man tộc đến.
Lúc này Lạc Vũ chỉ phía trước.
Từ đằng xa bay đến một đám Man tộc, mỗi tên cao lớn uy mãnh, dáng người như gấu, bọc lấy hắc khí, tu vi cực cao.
Đương nhiên, Man tộc tu vi thấp tới đây cũng vô dụng.
Bất Chu Cung trọng yếu như thế, cho dù là Nghĩa Minh còn ở Man tộc, cũng không có tư cách đến đây. Có thể đến nơi này đều là Man Vương, thậm chí Man Hoàng, Giáo Tông như Viên Sát Sinh.
- Người đến là Thái Tử của bộ lạc Ma Sát.
Bảo Minh Nhi chỉ vào đám Man tộc kia, chính giữa có một Man tộc trẻ tuổi, không phải mặc da thú, mà là y phục tơ lụa, đầu rối tung, trên mũi, lỗ tai đeo đầy vòng vàng, hai mắt xanh biếc mang theo huyết hồng, toàn thân tràn ra khói đen nhè nhẹ, như hỏa diễm quấn quanh.
Thái Tử của bộ lạc Ma Sát xuất hiện, ánh mắt đảo qua.
Mọi người chỉ cảm thấy gió lạnh từng trận, quỷ khóc thần gào.
- Giết đám người kia cho ta.
Thái Tử Man tộc ra lệnh, là Man ngữ, bất quá mọi người ở đây đều nghe hiểu.
Man tộc và nhân loại không đội trời chung, gặp mặt sẽ chém giết, Thái Tử Man tộc trông thấy đám người Cổ Trần Sa, đã biết là quan viên triều đình, càng muốn giết chết mới giải mối hận trong lòng.
Ầm ầm…
Bên người Thái Tử Man tộc cũng có cao thủ.
Bảy tám cường giả Man tộc bay tới, bọn hắn mặc da thú, không có áo giáp, không có binh khí, tay không tấc sắt, nhưng quyền thuật mãnh liệt, thời điểm đánh giết đến, còn cách mấy nghìn bước, đã đồng thời ra quyền.
Tiên thiên cương khí như bài sơn đảo hải tuôn ra.
Những người này, mỗi cái đều là Đạo cảnh thất bát biến, cương khí hùng hồn vượt xa đệ tử Tiên đạo. Thân hình Man tộc khôi ngô cao lớn, giống nhau cự nhân, kinh mạch và huyệt khiếu trong cơ thể dung nạp được càng nhiều tiên thiên cương khí.
Bình thường tiềm năng của Man tộc là gấp hai ba lần nhân loại.
Chính bởi vì thế, vài vạn năm qua, nhân loại luôn bị Man tộc khi nhục, còn chưa bao giờ chính thức phản kích được, một binh sĩ Man tộc bình thường có thể lấy một địch năm binh sĩ nhân loại, này làm sao đánh.
Cổ Trần Sa nghênh đón tiếp lấy.
Thân hình hắn cực nhanh, thân pháp lập loè, rõ ràng biến thành mấy cái bóng, những tiên thiên cương khí đánh đến kia đều bị hấp thu.
Mọi người chỉ nhìn thấy tiên thiên cương khí như bài sơn đảo hải kéo tới, nhưng Cổ Trần Sa khẽ động, mấy cái bóng dáng lắc lư, tất cả cương khí tiếp xúc đến thân thể của hắn, đều bị vòng xoáy hấp thu, hóa thành vô hình.
- Tốc độ của lão Thập Cửu thật nhanh.
Lão Tứ có chút kinh ngạc.
- Hắn đã tìm hiểu ra Vạn Lý Phi Vân Độn, thúc giục thân pháp này, mới có tốc độ nhanh như thế, tăng thêm Vương Long Khải có năng lực phi hành, dung nhập tâm huyết, trở thành một phần thân thể của hắn, làm cho hắn như hổ thêm cánh.
Lâu Bái Nguyệt nói xong, sau lưng hiện ra một cây cung cực lớn.
Trên trường cung treo hai mũi tên.
Nàng tìm hiểu ra bí pháp trong Vạn Lý Phi Vân Kỳ, truyền thụ cho Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa hấp thu tiên thiên cương khí của La Tu, ngưng tụ thành một giọt Hóa Long Nội Đan, tăng tư chất lên tới thượng đẳng, tư chất tăng, liền tìm hiểu ra Vạn Lý Phi Vân Độn, ngay cả Thiên Tử Phong Thần Thuật, Đại Đồ Thần Pháp, Chuyết Quyền… cũng nhận được đột phá.
Lẫn nhau tìm hiểu, thực lực tăng lên rất nhanh.
Bồng bồng…
Thời điểm hắn hấp thu những tiên thiên cương khí kia, dây cung của Lâu Bái Nguyệt vang lên, hai mũi tên thẳng tắp, tựa hồ xuyên qua thời không, đi thẳng tới trước mặt Thái Tử Man tộc.
Lâu Bái Nguyệt đã từng lấy chiêu này giết Lệ Vãng Sinh chật vật không chịu nổi, hiện tại tu vi của nàng đâu chỉ tăng lên gấp mấy lần, Đại Đồ Thần Pháp diễn biến thành Giải Thoát Cung, uy lực của Thường Tiễn và Vô Thường Tiễn cực lớn, tầm bắn rất xa, Thái Tử Man tộc không thể tránh né, trơ mắt nhìn mũi tên đến trước ngực, lúc này mới phản ứng được.
Rống…
Thái Tử Man tộc dù sao cũng là cao thủ, theo bản năng thúc giục thần công, hỏa diễm sôi trào, biến thành tấm thuẫn, muốn ngăn cản hai mũi tên.
Nhưng thế tới của hai mũi tên cực nhanh, uy lực không phải thần thông bình thường có thể ngăn cản, dễ dàng xuyên qua tấm thuẫn, trực tiếp xuyên thủng thân hình của Thái Tử Man tộc.
Sau khi hai mũi tên xuyên qua thân thể Thái Tử Man tộc, cả người Thái Tử Man tộc biến mất, hòa tan vào trong hai mũi tên.
Ngay cả cốt cách cũng không để lại, chỉ còn bụi bặm theo gió phiêu lãng.
Hai mũi tên giết chết Thái Tử Man tộc xong, lại khẽ quấn, xuyên thủng tất cả cao thủ Man tộc ở đây, sau đó hóa thành tro bụi.
Hai mũi tên bay trở về, sắp đặt ở trên cung, sau đó chui vào thân thể của Lâu Bái Nguyệt.