Long Phù

Chương 357: Chương 357: Ma Sát Thái Tử (1)




- Quy thuận triều đình, chuyện này nói như thế nào?

La Tu lẩm bẩm:

- Ta là người trong Tiên đạo, cao cao tại thượng, cho dù là đệ tử đi vào thế tục, Hoàng Đế cũng phải cung kính gọi tiên trưởng, nhớ hai trăm năm trước, ta còn là Đạo cảnh thất biến, từng vào thế tục rèn luyện, rất nhiều Hoàng Đế trông thấy ta đều phải hành lễ, vì sao thế sự biến hóa nhanh như vậy?

- Này nhất thời, kia nhất thời. Bằng không vì sao lại có thiên địa đại biến, hắc khí phệ nhật, thiên địa dao động, Yêu Tinh đến thế gian.

Kim Tùy Ba nhìn nhìn bốn phía:

- Trước mắt triều đình chính là miếng thịt mỡ, Thiên Phù Đại Đế có thể sẽ ở cuối cùng điên cuồng làm một lần, sau đó tan vỡ, chúng ta ẩn núp trong đó, tùy thời mà động, nắm lấy cơ hội, thời điểm thiên địa đại kiếp đến, trổ hết tài năng, thành thánh thành tổ, chẳng phải đại thiện sao?

- Kim huynh, ngươi nói rất có đạo lý, ở trước mặt đại thế, Thất Thập Nhị Huyền Môn cũng khó chỉ lo thân mình, huống hồ tông môn nhị lưu như ta?

La Tu rút cuộc nghĩ thông suốt.

- Không sai.

Kim Tùy Ba nói:

- Kỳ thật ngươi nộp thuế, cũng chưa chắc không có lợi, tối thiểu có thể được triều đình bảo hộ, ta biết ngươi có rất nhiều địch nhân mạnh mẽ, lần này ngươi rời núi, một là tuổi thọ sắp hết, muốn tìm kiếm thể xác tốt đoạt xá chuyển thân, tốt nhất là kỳ tài cái thế, mới có thể đền bù hồn phách tổn thất. Thứ hai là cảm ứng được thiên địa đại biến, muốn ra ngoài tìm kiếm pháp bảo, tăng cường thực lực, đối phó mấy cừu nhân kia, ví dụ như Quan lão nhi ở Thiên Khôi Quán, còn có Thi lão nhi của Thạch Mộ Phái, nhưng một khi quy thuận triều đình, hai cừu nhân và môn phái kia đều có thể giải quyết dễ dàng, triều đình có rất nhiều đan dược gia tăng tuổi thọ, sao ngươi không lấy tích góp trong môn phái đổi lấy.

- Nói như thế, ta nhẫn nhục sống tạm bợ, lại có thể đổi về nghìn năm cơ nghiệp, còn có thể thừa thế xông lên.

La Tu thở dài:

- Kim huynh, kế hoạch của ngươi thật chu toàn, về sau xin giúp ta bày mưu tính kế.

- Này là tự nhiên, chúng ta liên thủ, đánh ra một phần cơ nghiệp.

Kim Tùy Ba cười ha ha:

- Đi, lần này Mai Cốt chi địa cũng ra biến hóa lớn, Bất Chu Cung trấn áp nơi sắp xuất thế, cũng không biết ai sẽ đạt được.

Hai người nói xong, cũng xâm nhập vào Mai Cốt chi địa.

Lúc này Cổ Trần Sa, lão Tứ, Lâu Bái Nguyệt đã tới trước vết rách có Bất Chu Cung.

Bọn hắn vừa đến, liền phát hiện vết rách lớn hơn rất nhiều, khiến cho toàn bộ Bất Chu Cung hiện ra ở trong Mai Cốt chi địa, tuy tàn phá, nhưng muôn hình vạn trạng, tràn đầy uy nghiêm của Thiên Tử Chu.

Sau Chu, không còn Thiên Tử, chỉ có Hoàng Đế.

Có thể nói, Bất Chu Cung này là hành cung cuối cùng của Thiên Tử.

Có lẽ có thể từ trong đó tìm được bí mật Thiên Tử chi đạo kết thúc.

- Thật nhiều cao thủ.

Lâu Bái Nguyệt nhìn xung quanh, liên tục có cao thủ đến, trực tiếp bay vào trong Bất Chu Cung, công kích bốn phía, ý đồ đạt được bảo bối, có người còn ở trong đó đánh nhau.

Cao thủ của Tiên Ma Yêu Man đều đuổi đến, ai cũng muốn đạt được Bất Chu Cung, coi như không chiếm được cung này, có thể ở trong hỗn loạn đạt được đan dược pháp bảo… cũng không tệ.

Cổ Trần Sa đọc rất nhiều điển tịch, trong lịch sử cũng từng ghi lại, mỗi lần có bảo tàng xuất thế, đều khiến cho Tiên Ma Yêu Man đại chiến, gần năm trăm năm qua, Thần Châu xuất hiện mấy lần bảo tàng hiện thế, mỗi lần đều giết đến gió tanh mưa máu.

Lần gần nhất là sáu mươi năm trước, ở Hồng Châu, có động phủ của Tiên Nhân xuất thế, kết quả cao thủ Tiên đạo, Ma đạo tụ tập, đánh cho long trời lở đất, làm tất cả thành trấn của Hồng Châu bị san thành bình địa, tử thương vô số dân chúng.

Tiên Ma lưỡng đạo vì cướp đoạt pháp bảo, há sẽ cố kỵ dân chúng bình thường?

Sưu sưu…

Vài đạo hào quang hạ xuống, chào hỏi ba người:

- Nguyệt Phù Quận Chúa, Trần Vương Gia, Hoa Thân Vương.

Cổ Trần Sa nhìn nhìn, lại là Bảo Minh Nhi, Lạc Vũ, Mục Dã Tiếu, Âm Tuyền, Hoàng Phủ Phong Vân. Năm người này theo thứ tự là đệ tử kiệt xuất của năm huyền môn chính tông, Bảo Minh Nhi, Lạc Vũ ở thời điểm thiên địa đại biến phản hồi sơn môn, hiện tại lại đi ra.

Vốn hắn và Bảo Minh Nhi, Lạc Vũ là tỷ đệ tương xứng, bất quá ở trước mặt ngoại nhân, Bảo Minh Nhi và Lạc Vũ đều không hẹn mà lựa chọn xưng hô Trần Vương Gia.

- Mấy vị, đi tới Mai Cốt chi địa cũng là vì bảo tàng của Bất Chu Cung sao?

Lâu Bái Nguyệt biết rõ Cổ Trần Sa mời chào Bảo Minh Nhi và Lạc Vũ, đồng thời biết Bảo Minh Nhi là người của Đại Uy Vương Triều, nhưng nàng bất động thanh sắc.

- Bảo tàng xuất thế, Tiên Ma tranh đoạt, đây vốn là sự tình bình thường.

Ngữ khí của Mục Dã Tiếu có chút lạnh:

- Nghe nói triều đình thành lập Tĩnh Tiên Ti, Nguyệt Phù Quận Chúa và hai vị Vương gia chính là Ti Chủ, muốn thu thuế của Tiên đạo huyền môn, thật là mới nghe lần đầu, từ xưa đến nay chưa từng có.

- Mục Dã huynh là đệ tử của Đại Thiên Huyền Môn, không biết Đại Thiên Huyền Môn nhìn nhận sự tình triều đình thu thuế như thế nào?

Lâu Bái Nguyệt biết trong lòng những đệ tử Tiên đạo này rất tức giận.

- Trong thiên hạ tất cả đều là vương thổ, Tiên đạo huyền môn cũng là thần tử, những Thánh Nhân thế gia kia hàng năm đều nộp thuế, Tiên đạo huyền môn tự nhiên cũng không ngoại lệ.

- Được, chỉ cần Thiên Địa Huyền Môn nộp thuế, Đại Thiên Huyền Môn chúng ta không có lời gì để nói.

Mục Dã Tiếu nói chuyện rất khéo đưa đẩy, hắn không muốn chính diện đối kháng triều đình, ngày đó trông thấy Thiên Phù Đại Đế từ trong Xích Tiêu Huyền Môn bắt Vong Cơ trưởng lão ra, phàm là đệ tử Tiên đạo có chút đầu óc đều sẽ không lựa chọn cứng đối cứng với triều đình.

- Đây là chính sách của triều đình, Thiên Vũ Huyền Môn chúng ta tự nhiên sẽ ủng hộ.

Lạc Vũ tỏ thái độ:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.