Long Phù

Chương 378: Chương 378: Mượn bảo (2)




Thời điểm Văn Hồng thúc dục Vạn Tinh Phi Tiên Thuật, muốn thu đi Bất Chu Cung, đột nhiên ở phương đông, một luồng ánh kiếm chém tới.

Ánh kiếm này mênh mông cuồn cuộn, dài tới mấy vạn dặm, muốn một kiếm chém chết Văn Hồng, thậm chí hủy diệt cả Mai Cốt chi địa.

- Chưởng giáo của Cửu Kiếm Huyền Môn ra tay!

Mi Quốc Công Tịch Sầu nói.

Bùm bùm!

Cùng lúc đó, ở một nơi khác, có áng lửa không kém gì ánh kiếm kia, cũng muốn phá hủy Văn Hồng.

- Chưởng giáo của Xích Tiêu Huyền Môn!

Quỷ khóc thần gào!

Phương tây xuất hiện một đạo hắc khí, trong hắc khí có ma trảo, che kín bầu trời, lớn như núi cao, muốn thu Bất Chu Cung và Văn Hồng đi!

- Nhân vật trong lợi hại Man tộc cũng ra tay.

Mi Quốc Công Tịch Sầu khiếp sợ.

- Vạn Tinh Tụ Thần.

Văn Hồng không thèm nhìn, trong chớp mắt, trên đầu hắn xuất hiện một vị Cổ Thần to lớn, Cổ Thần này do vô số ánh sao ngưng tụ, ba đầu sáu tay.

Ầm ầm!

Sáu tay của Cổ Thần dùng sức ném mạnh, tay cầm tinh cầu đập ra ngoài.

Ba viên tinh cầu công kích tới, kiếm khí, hỏa vân, hắc trảo vỡ nát, đồng thời xa xa truyền đến ba tiếng kêu rên.

Văn Hồng đánh tan ba đạo công kích, thu hồi Cổ Thần, ánh sáng ngôi sao càng thêm dày đặc, nhấn chìm cả Bất Chu Cung.

- Vạn tinh hóa tiên, nhật nguyệt tụ linh, Thiên Đạo duy ta, tạo hóa duy thân!

Hình tượng của hắn cực kỳ uy mãnh, không hào hoa phong nhã giống như vừa nãy, mà thành Đạo Tổ Tinh Vương.

Rất nhiều trận pháp trong Bất Chu Cung bị hắn kích hoạt.

Cả cung điện liên tục thu nhỏ lại.

Đến cuối cùng, giống như mô hình xuất hiện ở trong bàn tay của hắn.

Bất Chu Cung biến mất, trung ương Mai Cốt Chi Địa xuất hiện hố sâu to lớn, đen kịt nặng nề, chu vi mấy trăm dặm, không biết bên trong chứa cái gì, âm phong gào thét thổi ra, tựa hồ dẫn tới một Ma Vực không biết tên nào đó.

- Rốt cục thu được Bất Chu Cung.

Văn Hồng nhìn Bất Chu Cung trên tay, đưa Hạo Thiên Kính cho Lâu Bái Nguyệt:

- Lâu cô nương, Hạo Thiên Kính được ta lấy diệu pháp cô đọng, kích hoạt rất nhiều phong ấn, chính ngươi tìm hiểu đi, nhất định sẽ có không ít chỗ tốt, mặt khác, trong quá trình ta thu Bất Chu Cung, lấy được kinh nghiệm võ học của Thiên Tử Chu, còn có bí mật của Chu Thiên Nghi, đều truyền thụ cho các ngươi.

Trong khi nói chuyện, Cổ Trần Sa cảm thấy một luồng ý niệm truyền tới, nhất thời trong óc xuất hiện rất nhiều phù văn đồ hình, còn có kinh nghiệm võ học.

Những thứ này cần thời gian dài tiêu hóa.

- Thu lấy Bất Chu Cung, thông đạo trấn áp Ma Vực cũng mở, sau này sẽ có rất nhiều ma quỷ từ trong đó bay ra, nhưng cái này cũng không phải đại sự gì, vừa vặn có thể để các ngươi rèn luyện.

Thân thể Văn Hồng hơi động, đã rời khỏi nơi này.

Lâu Bái Nguyệt, Cổ Trần Sa, Lão Tứ, còn có Mi Quốc Công nhìn thông đạo Ma Vực dưới chân, vội vã bay khỏi nơi đây.

Mấy người cũng mặc kệ kẻ khác, bay ra ngoài Mai Cốt Chi Địa.

- Không nghĩ tới, thực lực của Văn Hồng còn trên ta tưởng tượng, ngay cả chưởng giáo của Xích Tiêu Huyền Môn, chưởng giáo của Cửu Kiếm Huyền Môn, còn có Man Đế trong Man tộc ra tay, cũng không làm gì được hắn. Ta vốn cho rằng thực lực của hắn, chỉ tương đương chưởng giáo của Thất Thập Nhị Huyền Môn, không ngờ còn mạnh hơn, chẳng trách Lệ Vạn Long cũng không muốn giao thủ với hắn.

Mi Quốc Công Tịch Sầu thở dài:

- Việc này ta phải về bố cục sắp xếp, hai vị Vương gia, quận chúa, cáo từ.

- Bảo trọng.

Ba người không dám thất lễ, vội vàng đáp lễ.

Nhìn Tịch Sầu rời đi, Lâu Bái Nguyệt thưởng thức Hạo Thiên Kính trong tay, lắc đầu nói:

- Hôm nay xem như mở mang tầm mắt, thủ đoạn của chúng ta, ở trước mặt những nhân vật kia, không đáng nhắc tới.

- Không cần nản chí, chúng ta mới tu hành bao nhiêu năm? Chỉ hơn mười năm mà thôi.

Lão Tứ không thèm quan tâm:

- Tiêu Viêm kia tu hành mấy trăm năm, ta không nói cái khác, lại tu hành mấy chục năm, sẽ đánh cho hắn ngay cả mẹ cũng không nhận ra.

- Tứ ca nói rất có lý.

Cổ Trần Sa nói:

- Chúng ta chịu thiệt ở thời gian tu hành quá ngắn, nhưng lần này ta được Văn Hồng truyền thụ, còn chưa tiêu hóa, không bằng ba người chúng ta tìm một chỗ tìm hiểu.

- Ta quen một người suy nghĩ, hai người các ngươi tìm hiểu đi.

Lão Tứ cười ha ha:

- Nếu có chuyện gì, đi thái ấp của ta thông báo là được.

Hắn cũng được Văn Hồng truyền thụ Bất Chu Đạo, bí mật của Chu Thiên Nghi, vội vã trở lại bế quan.

- Bái Nguyệt, tới thái ấp ta bế quan tìm hiểu đi.

Cổ Trần Sa nhìn thấy Lão Tứ rời đi, lập tức mời:

- Trong thái ấp có Huyền Vũ Bảo Bảo trấn thủ, sẽ rất an toàn, hơn nữa mấu chốt là ta đã tu thành Nhật Nguyệt Long Cương, có thể giúp Huyền Vũ Bảo Bảo ấp trứng nhanh hơn, trước mắt thời buổi rối loạn, nếu có thể ấp ra một con Thần Thú, sẽ rất có lợi.

- Không sai, ngươi và ta liên thủ tu hành, sẽ nhanh hơn đơn độc tu hành trăm lần, ta mượn Nhật Nguyệt Long Cương của ngươi bổ dưỡng thân thể, ngươi mượn Đồ Thần Cương Khí của ta rèn luyện bản thân, một phong thần, một đồ thần, lẫn nhau thôi thúc, chính phản bổ sung, này mới là ý tứ chân chính của hoàng thượng.

Trong lòng Lâu Bái Nguyệt đã rõ ràng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.