Long Phù

Chương 153: Chương 153: Năm kiếm biến hóa (1)




Răng rắc!

Lần này năm kiếm phát ra thanh âm phá kén thành bướm.

Ở trên thân kiếm toát ra rất nhiều hắc khí, dơ bẩn không chịu nổi, là tạp chất rất nhiều năm tích súc tróc ra, trở nên thuần túy như lưu ly.

Chúng tự động bay lên, rơi vào trong tay năm người Lưu Vũ.

Năm người Lưu Vũ cầm, chỉ cảm thấy năm kiếm giống như vật sống, từng ngụm từng ngụm rút ra linh khí, đưa vào thân thể của mình, kiếm ý và kiếm thuật cao siêu hơn từ trong thân kiếm truyền vào trong óc.

- Được rồi!

Cổ Trần Sa vỗ tay:

- Năm thanh kiếm này có thể tự động hấp thu linh khí, hơn nữa phun ra nuốt vào viễn siêu Đạo cảnh nhất biến, quả thực là kỳ tích, ngay cả Phá Pháp Tiên Kiếm cũng không có loại năng lực này.

- Vương gia, chúng ta cảm giác kiếm không ngừng hấp thu linh khí, đưa vào trong cơ thể chúng ta, rèn luyện toàn thân.

Năm người Lưu Vũ nhao nhao nói ra cảm giác của mình.

- Chủ nhân, cái này chỉ sợ là đồ vật của Thần Linh thời ngũ quý còn sót lại.

Nghĩa Minh dàn xếp xong Tam Hương trở lại, chứng kiến tình huống như vậy thì nói:

- Xuân, hạ, viêm, thu, đông này, ở thượng cổ chỉ có Thần nắm giữ, trợ giúp Thiên Tử, duy trì Thiên Đạo vận chuyển, khiến cho sinh linh có năng lực sinh sôi nảy nở. Ta xem trong cơ thể đám người Lưu Vũ có lẽ có huyết mạch của Ngũ Quý Thần.

- Cho ta xem kiếm một chút?

Cổ Trần Sa như có điều suy nghĩ.

Lưu Vũ đưa kiếm cho hắn, hắn cầm kiếm, kiếm kia đình chỉ hấp thu linh khí, căn bản không để ý tới hắn, bởi vậy có thể thấy được, kiếm này đã nhận chủ.

- Năm thanh kiếm này được chủ nhân nhỏ vào nhiều Thiên Lộ như vậy, đã rửa sạch tạp chất, kích hoạt linh tính, về sau dù năm người này không đột phá Đạo cảnh, cũng có kiếm thời thời khắc khắc đưa linh khí vào trong cơ thể.

Nghĩa Minh hơi có chút hâm mộ:

- Huyết mạch Ngũ Quý Thần trong cơ thể các ngươi có khả năng đã kích hoạt, đến lúc đó chỉ sợ sẽ siêu việt rất nhiều thiên tài.

- Quả thật như thế?

Năm người Lưu Vũ nhìn nhau, sắc mặt vui mừng, bọn hắn cũng thấy trong cơ thể tinh lực cuồn cuộn, cùng kiếm có cảm giác huyết nhục tương liên, thực lực tối thiểu tăng lên gấp đôi, bước vào Đạo cảnh hẳn không phải quá khó.

Nếu như bọn hắn trực tiếp dùng Thiên Lộ, sẽ có cực hạn, không cách nào tăng lên, dược lực của Thiên Lộ tích súc trong người, còn sẽ chậm rãi tiết ra ngoài, nhưng năm thanh kiếm lại như không có cực hạn, có thể hấp thu càng nhiều Thiên Lộ.

Bảo kiếm trong tay có thể tự động hấp thu linh khí, còn phản hồi vào trong cơ thể chủ nhân, lời này nói ra căn bản không có mấy người tin tưởng.

Phá Pháp Tiên Kiếm còn cần không ngừng quán thâu linh khí, tự mình không thể hấp thu, nếu như linh khí tiêu hao hầu như không còn, sẽ lâm vào ngủ say.

- Chủ nhân, trước mắt năm thanh kiếm đã kích hoạt linh tính, không cần nhỏ Thiên Lộ nữa.

Nghĩa Minh nói:

- Kiếm hấp thu linh khí sẽ càng ngày càng mạnh, tuy nhỏ Thiên Lộ vào có thể làm cho bọn nó càng mạnh hơn nữa, lại không thể lãng phí. Chúng ta sắp chinh chiến Man Hoang, về sau Thiên Lộ còn có tác dụng to lớn.

- Nói cũng phải.

Cổ Trần Sa từ trong túi lấy ra rất nhiều tư liệu tác chiến, còn có địa đồ.

- Nghĩa Minh, ngươi quen thuộc tình huống ở Man Hoang, nói cho ta nghe một chút, tình huống cụ thể như thế nào?

Hắn từ lộ tuyến hành quân, còn có bộ lạc Man tộc trên đường đi qua, trong đó có cao thủ gì… đều hỏi Nghĩa Minh, nhìn xem có đúng với trên tư liệu hay không.

Dù sao Nghĩa Minh cũng là cao tầng của Man tộc, biết rõ vô số bí mật.

- Chủ nhân, chuyện này không phải chuyện đùa, lộ tuyến hành quân của ngài trải qua những bộ lạc này, ít thì mấy vạn người đến mấy chục vạn người, nhiều thì trăm vạn người, còn nữa, tòa Thần Miếu cuối cùng ngài muốn chiếm cứ kia tên Ma Viên Thần Miếu, Chủ Thần là Hỗn Thế Ma Viên, xung quanh mấy chục bộ lạc lớn nhỏ, đều thờ phụng thần này, cũng chính là Viên Man.

Nghĩa Minh chỉ điểm địa đồ kỹ càng.

- Trong này có cao thủ gì, người mạnh nhất là ai.

Cổ Trần Sa hỏi, hắn biết, Man tộc ở Man Hoang chi địa, bộ lạc thiên thiên vạn vạn, thờ phụng Thần Linh bất đồng, có thờ Lang Thần, có thờ Xà Thần, có thờ Viên Thần... Bất quá những Tà Thần này có một Thần Vương chung, chính là Ma Ha Thần.

- Viên Ma Thần Miếu cực kỳ to lớn, tồn tại ước chừng 5000 năm, đời đời thế thế được các bộ lạc ở xung quanh cung phụng, cao thủ tầng tầng lớp lớp, trước mắt sứ giả chủ trì Thần Miếu tên Viên Sát Sinh, không phải Man nhân, mà là nhân sĩ trong quan, ở sáu mươi năm trước quy thuận Man tộc, thờ phụng Hỗn Thế Ma Viên Thần, lại rất được ưu ái, một đường thăng tiến, trở thành đại chủ giáo chủ trì Thần Miếu.

Nghĩa Minh nói:

- Thực lực của người này rất mạnh, chỉ sợ còn trên ta, tu vi cụ thể ta cũng không biết. Chỉ biết hắn rất có thủ đoạn, mượn thần dụ của Viên Thần, liên lạc bộ lạc bốn phía, ủng lập Man Vương, đoàn kết tứ phương, mấy chục năm qua khiến cho bộ lạc xung quanh cực kỳ thịnh vượng, cao thủ xuất hiện lớp lớp, không chỉ như thế, người này còn từ bốn phương thu nạp cao thủ đối nghịch triều đình, còn có tà ma, Yêu tộc. Đều tụ tập ở trong Thần Miếu, thế lực khó có thể cân nhắc, chủ nhân phải cẩn thận.

- Ở đây cũng có tư liệu về Viên Sát Sinh.

Cổ Trần Sa lật xem tin tức mà Lâu Bái Nguyệt đưa:

- Người này đích thật là kiêu hùng, có dã tâm thống nhất các bộ lạc Man tộc, hắn không phải thổ dân Man tộc, ánh mắt lâu dài, lần này ta đối kháng với hắn, chiếm Thần Miếu của hắn, chỉ sợ là sự tình gần như không có khả năng hoàn thành.

- Dựa theo đạo lý, đúng là không có khả năng.

Nghĩa Minh cũng không coi trọng:

- Không nói võ công của Viên Sát Sinh, còn có các cao thủ hắn mời chào, trong Viên Ma Thần Miếu cũng có cường giả Man tộc trước kia tích súc xuống, các loại Tế Tự, Đại Tế Tự… Trừ lần đó ra, từng bộ lạc cũng có thống lĩnh cấp Nguyên Soái, bộ lạc và bộ lạc có một liên minh, minh chủ là Man Vương. Man Vương kia tên Khiếu Lỗ Khắc, mặc dù thực lực không bằng Tạp La, nhưng chỉ sợ cũng tương đương ta, thậm chí vượt qua ta cũng nói không chừng, mặt khác các bộ lạc thờ phụng Hỗn Thế Ma Viên còn có một thủ đoạn lợi hại, chính là nuôi dưỡng Đại Lực Ma Viên.

- Cái này ta đã sớm biết.

Cổ Trần Sa xem qua sách, chỗ lợi hại của Man tộc là có thể nuôi dưỡng dã thú tác chiến, Viên Man mạnh nhất, nuôi dưỡng Đại Lực Ma Viên trời sinh lực lớn vô tận, thậm chí có thể giết voi, hơn nữa tinh thông võ đạo, hiểu được tu hành. Quý tộc trong Man tộc thường xuyên nuôi dưỡng, thay mình đi săn, giết người, tu kiến phòng ốc, một con Đại Lực Ma Viên còn hơn trăm nhân công.

Ở trong cổ sử, yêu quái lợi hại nhất, có trí tuệ nhất đúng là yêu vượn.

Đại Lực Ma Viên từ nhỏ đã được nuôi dưỡng, tu hành võ đạo, sau khi thành niên sẽ cực kỳ đáng sợ, đừng nói Tông Sư không phải đối thủ, Đạo cảnh nhất biến nhị biến cũng phải nhượng bộ lui binh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.