Long Phù

Chương 152: Chương 152: Thăm dò võ công (2)




Lâu Bái Nguyệt cực kỳ tán thưởng:

- Nếu như bước vào Đạo cảnh, chỉ sợ chiến lực sẽ tăng lên lần nữa.

- Tu vi của ngươi đã đến Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt?

Cổ Trần Sa hỏi thăm.

- Còn chưa, nhưng tùy thời có thể đột phá.

Lâu Bái Nguyệt nở nụ cười:

- Ta lại không muốn đột phá nhanh như vậy, đây không phải chuyện tốt, tích súc một thời gian ngắn, nước chảy thành sông, đạo đầy tự tràn, cảnh giới này ngươi chưa hẳn hiểu được.

- Nguyên lai Lâu Bái Nguyệt cũng sờ đến cảnh giới này.

Cổ Trần Sa cảm giác mình thật đúng là xem thường người thiên hạ, cho rằng chỉ có mình mới hiểu đạo lý đạo đầy tự tràn.

- Được rồi, võ công của ngươi ta đã hiểu rõ.

Lâu Bái Nguyệt nói:

- Việc cấp bách là chiêu binh mãi mã tăng lên thế lực, hoàng thượng ủy nhiệm ngươi toàn quyền xử lý sự tình chiêu an Bảo Ngọc Quốc, ta cảm thấy ngươi có thể liên hệ Thất công chúa của Bảo Ngọc Quốc cùng nhau chinh chiến. Võ công của nàng tuyệt luân không nói, thế lực còn hùng hồn, nếu như đạt được nàng trợ giúp, lần này cơ hội thành công không nhỏ.

- Việc cấp bách đích thật là liên lạc hết thảy cao thủ có thể liên lạc.

Cổ Trần Sa gật đầu, cầm tư liệu lên:

- Đã như vầy, ta trở về chuẩn bị.

Hắn mang theo Tam Hương trở lại dịch quán của mình.

Nghĩa Minh đang chỉ điểm năm người Lưu Vũ luyện công.

Năm người kiếm pháp tinh diệu, nhân kiếm hợp nhất, tinh huyết dần dần đưa vào trong kiếm, năm thanh cổ kiếm tựa hồ có hương vị khôi phục phong thái ngày xưa.

- Ân?

Cổ Trần Sa nhớ tới một việc.

- Lưu Vũ, các ngươi tới.

- Vâng!

Năm người thân hình di động, đã đến trước mặt.

- Cùng ta tiến vào phòng.

Lúc này, Tam Hương cũng muốn đi theo Cổ Trần Sa vào, lại bị Nghĩa Minh ngăn lại.

Sắc mặt Tư Hương biến hóa, thò tay khẽ đẩy, nhưng Nghĩa Minh không chút sứt mẻ, lực lượng như có như không khiến cho tam nữ không cách nào vượt qua lôi trì nửa bước.

Tam Hương đều biết hàng, biết rõ gặp được cao thủ, song phương trao đổi ánh mắt, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Nghĩa Minh, các nàng là người Nguyệt Phù quận chúa phái tới phụ tá ta, không phải người hầu, dựa theo đãi ngộ khách khanh.

Cổ Trần Sa biết tam nữ này tuyệt đối là tâm phúc của Lâu Bái Nguyệt, không có khả năng đối đãi các nàng như thị nữ.

- Ba vị, thật ngượng ngùng.

Nghĩa Minh vội vàng dẫn đường:

- Ta giúp ba vị cô nương an bài gian phòng, đồng thời thương thảo đại sự.

- Làm phiền.

Sắc mặt Tam Hương hòa hoãn, đi theo Nghĩa Minh.

Trong phòng, năm người Lưu Vũ đứng thẳng một hàng:

- Vương gia, triệu kiến chúng ta là có chuyện gì sao?

Năm người này trải qua thời gian dài huấn luyện, đã có trung tâm, Cổ Trần Sa và Nghĩa Minh đều âm thầm quan sát, cảm thấy tính cách của bọn hắn rất chân thành, lại được thượng cổ kỳ ngộ, tương lai nói không chừng ở trong tối tăm có khí vận gì đó đối ứng ở trên người, cho nên Cổ Trần Sa cảm thấy có thể tài bồi.

Bất quá tu vi của năm người đã tới bình cảnh, không thích hợp nuông chiều cho hư.

Cổ Trần Sa chứng kiến năm người luyện kiếm, cảm thấy năm thanh cổ kiếm kia và tinh huyết của bọn họ phù hợp, đã không sai biệt lắm nhất thể, nếu như dùng Thiên Lộ tăng lên, phản hồi cho bọn hắn, sẽ có thay đổi gì?

- Các ngươi đặt kiếm lên bàn.

Cổ Trần Sa phân phó.

- Vâng.

Năm người không chút do dự, song song để kiếm lên.

Cổ Trần Sa lấy ra một cái hồ lô lớn, theo thứ tự nhỏ lên năm thanh kiếm một giọt Thiên Lộ.

Vừa mới nhỏ lên, kiếm tựa như có linh tính phát ra minh hưởng thanh thúy, cực kỳ vui sướng, trên thân kiếm xuất hiện hoa văn, hấp thu Thiên Lộ vào, qua một hồi mới khôi phục, bình tĩnh im ắng.

Chủy thủ bình thường nhỏ vào Thiên Lộ, cũng trở nên sắc bén cứng cỏi, trở thành lợi khí. Huống chi đây là năm thanh thượng cổ kỳ binh, chỉ bởi vì niên đại quá lâu, mất đi linh tính, tạp chất thẩm thấu thân kiếm, dần dần trở nên giống như phàm vật, phải hấp thu linh khí lần nữa mới có thể hiện ra thần diệu.

Một giọt Thiên Lộ tương đương với ở trong Tụ Linh Trận dưỡng dục mấy chục năm.

Cổ Trần Sa liên tiếp nhỏ hai mươi lăm giọt, mỗi thanh kiếm năm giọt.

Trong chớp mắt, năm thanh đại phóng hào quang, như linh xà hoạt động, có hô hấp phun ra nuốt vào, thành Tinh rồi.

Hắn thấy qua Phá Pháp Tiên Kiếm lợi hại, cho nên đối với năm thanh kiếm này chấn động cũng không thèm để ý, chỉ âm thầm quan sát biến hóa.

Nhưng qua một lát, năm thanh kiếm lại ngừng nhúc nhích, yên tĩnh xuống.

- Vẫn không hấp thu đủ?

Cổ Trần Sa khẽ cắn răng, nhỏ lên mỗi thanh kiếm mười giọt Thiên Lộ, tiêu hao 50 giọt, nhìn xem kiếm này đến cùng sẽ phát sinh biến hóa gì...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.