Long Phù

Chương 56: Chương 56: Ngồi chung một thuyền (2)




Xi tiên sinh ngồi xuống, say sưa diễn giải:

- Mà bây giờ, ta cảm thấy tương lai sắp mở ra, hiện tại kết thúc, bởi vì ý nghĩ của Thiên Phù Đại Đế, để cho ta cảm thấy khủng bố, hắn có khả năng chính là nhân vật then chốt mở ra tương lai, đến lúc đó, nhân nghĩa đạo đức lễ pháp tan vỡ, toàn bộ thế gian nghênh đón biến hóa nghiêng trời lệch đất, Thiên Đạo bước vào tương lai. Còn đến tột cùng là cái gì, ta lại không biết rõ. Tu vi của Thiên Phù Đại Đế hơn xa ta, thậm chí muốn phá hủy toàn bộ Vu Đạo tàn lưu lại cũng không tính là gì.

- Thiên Đạo quá khứ, chính là Vu Đạo nhược nhục cường thực, máu chảy đầm đìa, Thiên Đạo hiện tại chính là nhân nghĩa đạo đức lễ pháp. Tương lai là cái gì đây? Lẽ nào chính là thứ phụ hoàng mong muốn sao?

Đột nhiên Cổ Chấn Sa phát hiện bản thân căn bản không hiểu gì về cha hắn, Thiên Phù Đại Đế:

- Bất kể như thế nào, sự tình này cũng không tới phiên ta nghĩ, trước trùng kích Đạo cảnh, thuận tiện để cho tiểu tử Cổ Trần Sa kia vạn kiếp bất phục!



Trần Quốc Công Phủ.

Cổ Trần Sa và Long Vũ Vân đang thương lượng đại sự.

- Nghĩ không ra, Thiên Phù Đại Đế nhanh như vậy đã để ngươi ban sai, lần này là cơ hội lớn, Hiến triều chi địa cao thủ đông đảo, đều một lòng phục quốc, ngươi là huyết mạch của hoàng thất Hiến triều, còn kích hoạt được huyết mạch Cự Linh Thần, có lẽ đến lúc đó sẽ có rất nhiều cao thủ quy phụ ngươi, cánh chim của ngươi chẳng mấy chốc sẽ đầy đặn.

Long Vũ Vân như bắt được cơ hội gì.

- Cũng chưa chắc là chuyện tốt, những hạng người có dã tâm đều muốn lợi dụng ta, đến lúc đó phiền phức quấn thân, thân bất do kỷ.

Cổ Trần Sa cũng không nhận ra là cơ hội.

- Không có phiền phức sao có thành tựu? Phiêu lưu càng lớn hồi báo càng lớn.

Long Vũ Vân nói:

- Lâu Bái Nguyệt nói ngày mai đi đường thủy, đã như vậy, ta chuẩn bị cho ngươi thuyền lớn, Võ Sĩ của Long Kiếm Đảo ta trở thành thân binh của ngươi, như vậy sẽ có uy thế một chút.

- Tuyệt đối không thể.

Cổ Trần Sa vội vàng cự tuyệt:

- Ta ngồi Thiết Giáp Chiến Hạm của Lâu Bái Nguyệt sẽ tương đối an toàn hơn, ta vừa mới khai phủ kiến nha, liền làm ra trận thế lớn như vậy, những gia hỏa kia còn không lập tức công kích ta, như vậy đi, ngươi muốn cùng ta làm thành đại sự, trước dẫn người đi Hiến Châu hỏi thăm các loại tình báo, đến lúc đó chúng ta lại liên lạc?

- Ngươi làm việc thật đúng là cẩn thận chặt chẽ, bất quá xuất môn ban sai như vậy, mình không có thế lực, sợ là không thể dựng lên uy tín, hơn nữa khắp nơi hạn chế. Mọi cử động của ngươi đều ở trong tầm mắt của Lâu Bái Nguyệt, như vậy cũng không tiện.

Long Vũ Vân cũng nhìn ra rất nhiều tai hại.

Nếu là trước đây, Tế Thiên Phù Chiếu ở trong người, đánh chết Cổ Trần Sa cũng sẽ không ngồi thuyền của Lâu Bái Nguyệt, nhưng bây giờ Tế Thiên Phù Chiếu hóa thành không gian tế đàn giấu ở trong não hải, toàn thân không có bất kỳ bí mật, lại có thể giả heo ăn thịt hổ lần nữa.

- Chuyện này ta tự có chủ trương.

Cổ Trần Sa đương nhiên sẽ không tiết lộ quá nhiều bí mật cho Long Vũ Vân, đối phương cũng không phải người lương thiện, bây giờ mọi người hợp tác, tối đa chỉ có thể tín nhiệm ba phần.

- Tốt lắm, ta sẽ mang cao thủ tới Hiến Châu bố cục.

Trên mặt Long Vũ Vân hiện ra nụ cười nghiền ngẫm:

- Đại chiến nổi lên, Hiến Châu là nơi hỗn loạn, Long Kiếm Đảo ta cũng có thể ở trong đó tìm kiếm được rất nhiều cơ hội.

Sáng sớm, sương mù trên kênh đào còn chưa tan đi.

Một chiếc Thiết Giáp Chiến Hạm đỗ ở trên bến tàu, đen như nước sơn, rất nhiều giáp sĩ vận chuyển vật tư lên thuyền, những giáp sĩ kia toàn thân bao phủ ở trong giáp da, giáp da tựa hồ sẽ theo màu sắc hoàn cảnh mà thay đổi, hoàn mỹ dung hợp vào xung quanh.

Ở trong khoang thuyền, Lâu Bái Nguyệt nghe thuộc hạ báo cáo.

- Quận chúa, đều chuẩn bị thỏa đáng, cao thủ trong phủ đều mặc Huyễn Xà Giáp, chuẩn bị vũ khí bí mật mà Thiên Công Viện chế tạo, còn có Hỏa Phù Thương, hơn mười người cùng nhau khai hoả, cho dù là Đạo cảnh nhất biến cũng phải chết ở dưới Hỏa Phù Thương, Thiên Công Viện mới chế tạo, còn chưa lưu truyền, thuộc về bí mật tuyệt đối.

Thuộc hạ kia là đại hán mặt sẹo, toàn thân có tinh lực vô cùng vô tận, rõ ràng là Tông Sư, lại quỳ ở trước mặt Lâu Bái Nguyệt, tất cung tất kính.

- Đao Nô, ngươi ở Lâu gia ta cũng hơn hai mươi năm a.

Lâu Bái Nguyệt hỏi.

- Vâng, quận chúa, hai mươi năm trước ta là chưởng môn của Hoành Đao Môn trên giang hồ, làm việc không hợp pháp, bị triều đình chém đầu, là Quốc Công cứu ta, từ đó về sau, cam nguyện làm nô, tuyệt đối không hai lòng.

Đao Nô quỳ xuống không dám ngẩng đầu.

- Ngươi trung tâm ta biết, năm đó Hoành Đao Môn ngươi ở Hiến Châu ngược có chút khí hậu, lần này mang theo ngươi chủ yếu là quen việc dễ làm.

Lâu Bái Nguyệt nói:

- Ngươi nên biết nên làm như thế nào chứ?

- Nô tài sớm có sắp xếp.

Đao Nô lui xuống.

Lúc này, có nam tử cao gầy tiến đến cũng quỳ xuống:

- Quận chúa, Kiếm Nô có chuyện bẩm báo, Thập Cửu điện hạ tới rồi, lẻ loi một mình, không mang theo tùy tùng.

- Nga?

Lâu Bái Nguyệt hơi kinh ngạc:

- Hắn ngay cả tiểu thái giám thân cận cũng không mang? Mời hắn lên đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.