Kinh thành.
Tầng tầng cung điện, lâm viên xa hoa cấu thành hoàng cung.
Địa phương cường đại nhất thiên hạ hôm nay, cũng là địa phương đáng sợ nhất, mặc dù không nguy nga trang nghiêm bằng rất nhiều tông môn tiên đạo, nhưng ở trong bình thường thai nghén lấy lực lượng thay đổi Thiên Đạo.
Núi không cần cao, có Tiên sẽ linh, nước không cần sâu, có Long liền quý. Hoàng cung không cần thần thánh, có Thiên Phù là định.
Trong hậu cung.
Khinh la phiêu đãng, bách hoa nở rộ, xuân ý dạt dào.
Tỳ nữ mặc cung trang đi tới đi lui, cùng xuân ý phối hợp lẫn nhau, sinh cơ càng đậm.
Ở trong hoa viên, có hai nữ tử xinh đẹp đánh cờ, hương trà phiêu đãng, tựa hồ ngay cả Hồ Điệp trong hoa viên cũng say.
- Phạm tỷ tỷ, nghe nói con của ngươi gần đây đột phá Đạo cảnh ngũ biến, thành tựu lục biến, luyện thành tiên thiên cương khí.
Có một nữ tử niên kỷ nhỏ hơn mở miệng.
- Có tác dụng gì chứ?
Nữ tử được xưng là Phạm tỷ tỷ thở dài:
- Hắn tư chất bình thường, nhận được nhiều thiên tài địa bảo như vậy mới khó khăn lắm tu thành Đạo cảnh lục biến, làm sao đảm đương đại sự? Không nói thiên hạ này, coi như gia tộc, hắn cũng không đảm đương nổi. Lôi muội muội, nghe nói con của ngươi và Vu đạo đi rất gần, phải cẩn thận.
- Đứa con kia ta hông có biện pháp quản.
Nữ tử Lôi muội muội nhíu mày:
- Mặc cho hắn đi, gia tộc cũng có phê bình kín đáo với hắn. Lần trước hắn lại cưỡng ép mượn Lôi Long Trượng, Tộc trưởng đã rất bất mãn, hắn lại mạnh mẽ cướp đoạt, phá hư rất nhiều quy củ của gia tộc, nếu không phải nể mặt mũi của hoàng thượng, hắn đã bị gia tộc xử tử rồi.
Hai vị này, là mẫu thân của Tam hoàng tử Cổ Phạm Sa và Thập hoàng tử Cổ Chấn Sa.
Là Hoàng quý phi trong hoàng cung, địa vị gần với Hoàng Hậu.
Bộ dáng của hai vị này đều rất trẻ tuổi, thoạt nhìn giống như thiếu nữ, hiển nhiên có thuật trú nhan, hơn nữa trên người linh tính mười phần, tuyệt đối không phải hạng người bình thường có thể so sánh.
- Nhớ năm đó, chúng ta đều là thế hệ nổi tiếng trong gia tộc.
Phạm Phi chậm rãi châm trà, tia nước rất nhỏ, giống như tơ nhện, có một loại hương vị tiêu sái xuất trần:
- Dựa theo con đường nhân sinh của chúng ta, sẽ tiến vào tông môn, truy cầu tiên đạo, tiêu diêu tự tại, không biết so với cuộc sống bây giờ thì như thế nào?
- Trong tông môn tiên đạo cũng lục đục với nhau, hơn nữa còn không thanh nhàn, phải đối kháng các loại Yêu Ma, còn phải tranh hùng với môn phái khác, nơi nào có tiêu dao tự tại?
Lôi Phi nhẹ nhàng hạ cờ:
- Mà hôm nay, Thất Thập Nhị Tiên Đạo cũng phải đến nịnh bợ chúng ta, thậm chí còn đưa lễ vật? Nghe nói hoàng thượng đã hạ lệnh, để cho Quỷ Phủ tiên sinh và Thần Công tiên sinh đi thông tri bảy mươi hai tông, thời điểm dời đô, nhất định phải tỏ ý thần phục, ngay cả Yêu tộc Vạn Long Sào cũng phái Khổng Tước tới chúc mừng.
- Thất Thập Nhị Tiên Đạo sẽ không đáp ứng.
Phạm Phi giống như đã sớm biết tin tức này:
- Những người kia từ thời Tiên Ma đại chiến đến nay, liền cao cao tại thượng, cho dù là Cổ Thiên Tử, cũng chỉ có thể mời bọn hắn rời núi trợ giúp, muốn bọn hắn thần phục, cũng muôn vàn khó khăn. Chớ nói chi vạn năm chưa xuất hiện qua Thiên Tử, mấy ngàn năm nay, bọn hắn càng cao cao tại thượng, thao túng xã tắc, thao túng càn khôn, cho dù là đệ tử ngoại môn đi vào nhân gian, Hoàng Đế cũng phải cung kính tiếp đãi, gọi là Tiên Sư, ở đâu như hiện tại?
- Mặc dù võ công của Cổ Thiên Tử cao, nhưng toàn bộ đều đến từ Tế Thiên Phù Chiếu.
Lôi Phi nhẹ nhàng vẫy tay, một con Hồ Điệp nhẹ nhàng vờn quanh ở đầu ngón tay nàng, sau đó vỗ cánh bay đi:
- Không có Tế Thiên Phù Chiếu, võ công của hắn sẽ hoàn toàn biến mất, thậm chí Thiên Tử Phong Thần Thuật khổ luyện nhiều năm cũng bị phù chiếu lấy đi, Thiên Tử biến thành người bình thường, đánh rớt phàm trần, Thiên Đạo cho ngươi, cũng có thể thu hồi. Cho nên rất nhiều Cổ Thiên Tử đều tự nghĩ ra võ công tu hành, không thuận theo Thiên Tử Phong Thần Thuật. Cho nên Thất Thập Nhị Tiên Đạo biểu hiện ra tôn trọng với Cổ Thiên Tử, trên thực tế lại không cho rằng hắn có năng lực gì, tôn trọng của bọn hắn, là kính sợ với Thiên Đạo mà thôi. Hiện tại hoàng thượng không có phù chiếu, lại quét ngang bát hoang lục hợp, thậm chí lực áp Chư Thần, bọn hắn không thần phục cũng không được, nếu không hoàng thượng sẽ không để ý mấy tông môn biến mất. Vô Cực Thiên Tông đã biến mất, những người này còn chưa tỉnh ngộ sao?
- Người Thiên Vũ Huyền Môn đã tới.
Phạm Phi nhẹ nhàng nói:
- Phái đệ tử kiệt xuất nhất, ta xem ý đồ đến cũng không đơn giản, năm đó Cơ Khinh Vũ cùng hoàng thượng đánh cuộc, nói chỉ cần hoàng thượng xem Táng Thần Vũ của nàng mà tâm thần không loạn, sẽ thần phục. Kết quả hoàng thượng thắng, nhưng nàng không thực hiện lời hứa, hoàng thượng cũng không so đo, chi tiết trong đó đã làm cho người suy ngẫm.
- Những cái này không phải chúng ta có thể quản.
Lôi Phi nhẹ giọng nói:
- Năm nay hoàng thượng cũng không tế thiên, Phạm tỷ tỷ ngươi thấy thế nào?
- Đây cũng là ta lo lắng.
Phạm Phi biến sắc:
- Đại sự như dời đô, nhất định phải tế thiên, nếu không các đại thế gia đều có ý tưởng, nhưng tế thiên sẽ phát sinh cái gì, chúng ta không biết, chẳng lẽ thật giống như tin đồn? Hoàng thượng bất dung thiên?
- Ta không biết.
Trên mặt Lôi Phi cũng xuất hiện thần sắc lo lắng:
- Tuy những năm này hoàng thượng thành lập công lao sự nghiệp thiên thu, nhưng đứng càng cao, rơi xuống lại càng trầm trọng. Một khi hoàng thượng có vấn đề gì, chúng ta bị nhân quả liên lụy, sợ rằng cũng phải chết không có chỗ chôn.
- Đây cũng là địa phương ta lo lắng.
Phạm Phi nói:
- Nếu tỷ muội chúng ta đồng lòng, ngược lại có thể ở lúc mấu chốt viện thủ, đáng tiếc Hoàng Hậu, còn có mấy quý phi khác chưa chắc sẽ suy nghĩ như chúng ta.
- Riêng phần mình đều có ý định mà thôi, Pháp gia của Hoàng Hậu đang cùng một ít tông môn cấu kết làm bậy.
Lôi Phi cười khổ:
- Bọn nhỏ cũng không ngừng tranh đấu, chúng ta khuyên như thế nào cũng không nghe, bọn nó có ý nghĩ của mình, nhưng vẫn không thấy rõ thế cục, bây giờ bọn hắn tôn quý, đều thành lập ở trên cơ sở hoàng thượng vẫn còn, nếu có biến số gì, chút tu vi và thế lực kia của bọn hắn, phút chốc sẽ sụp đổ, đến vài đệ tử tông môn tiên đạo, hoặc Yêu Ma hơi lợi hại, sẽ lập tức vẫn lạc.
- Ta nghe nói gần đây hoàng thượng rất ưu ái Thập Cửu.