Trở lại phòng, hắn bảo Nghĩa Minh thủ hộ ở ngoài cửa, nghiêm cấm bất kỳ người nào tiến vào.
Cầm thánh chỉ tiến vào không gian tế đàn.
Hiện tại trong không gian tế đàn khắp nơi đều là rương lớn, hắn cũng không có nhìn, căn bản không có thời gian đi chỉnh lý, chờ dàn xếp xong lại nói.
Ở trên tế đàn, hắn tụ tập hai đạo thánh chỉ và kim thư ngọc sách lại, lần nữa tế tự trời xanh.
- Thương thiên ở trên, thần Cổ Trần Sa lấy Thiên Tử chi khí tế tự...
Nội tâm Cổ Trần Sa mặc niệm, hy vọng có thể câu thông thiên đạo, cảm thụ thiên đạo rốt cuộc là bộ dáng gì, loại tình huống gì? Đây đối với sau này tu hành rất có chỗ tốt.
Nhưng hắn căn bản không nhận thấy được thiên đạo vận chuyển, trừ kim thư ngọc sách, hai đạo thánh chỉ đều bốc cháy, sau đó cả không gian tế đàn lớn ra, phía trên chiếu hình Nhật Nguyệt càng thêm rõ ràng, cái khác thì không có biến hóa thực chất gì.
Bất quá Cổ Trần Sa lại rõ ràng cảm giác được, ở dưới ánh sáng Nhật Nguyệt chiếu rọi, khí huyết hồn phách của hắn đều cực kỳ linh động. Cả người nhẹ nhàng bay bổng, tựa như cùng ánh sáng Nhật Nguyệt tan ra làm một thể, không có sức nặng, tu luyện Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến vận chuyển nhanh chóng, thậm chí thúc dục Nhật Nguyệt Sát cũng không có nguy hiểm kinh mạch gãy lìa.
- Quả nhiên, Nhật Nguyệt Tế Đàn này lại ngưng tụ thêm một phần. Đáng tiếc còn không có hoàn toàn cô đọng thành, Nhật Nguyệt Tế Đàn có thể dùng để luyện công, về phần diệu dụng khác, ta chỉ có đọc cổ thư, từ từ tìm kiếm.
Cổ Trần Sa tinh tế thưởng thức, trong lòng suy đoán.
Ở dưới Nhật Nguyệt Tế Đàn chiếu rọi, Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Sát đều nhanh chóng tăng lên. Đây là ở bên ngoài tu hành không cảm thụ được.
Nếu không có Nhật Nguyệt Tế Đàn phối hợp, coi như ngoại nhân học được Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Sát, cũng chỉ hiểu da lông.
Trong hốt hoảng, Cổ Trần Sa cảm giác mình hóa thân Nhật Nguyệt, tuần du thiên hạ, nắm giữ thiên đạo vận chuyển, bốn mùa biến hóa, ngày đêm luân phiên.
- Thân này không phải thân kia, nhật nguyệt là thân của ta!
Không biết tu luyện bao lâu, trong lòng hắn xuất hiện một câu nói, cả người tỉnh táo lại, nội thị toàn thân, phát hiện từng đường kinh mạch, huyết khí vận chuyển, tạng phủ xương cốt… đều có thể rõ ràng thấy được.
Trong cơ thể đều là huyết nhục tinh khiết, không chút tạp chất và bệnh kín nào.
Hắn tâm niệm lưu chuyển, từ trong không gian tế đàn lui ra, vừa xuất hiện ở trong phòng, quan sát thân thể, phát hiện Nhật Nguyệt Long Lân không có hiện ra ở trên da, mà ở dưới da, tầng lân phiến kia như có màu vàng nhàn nhạt.
Ở trước kia, hắn tu luyện Nhật Nguyệt Biến, lực lượng dư thừa trong cơ thể hóa thành Nhật Nguyệt Long Lân hiện lên bên ngoài da, điều này dẫn đến nếu hắn luyện đầy toàn thân, sẽ trở thành quái nhân, kinh khủng dọa người, mà bây giờ Nhật Nguyệt Long Lân giấu ở dưới da, sẽ không còn lộ dấu vết.
- Nghĩa Minh, vào đi.
- Dạ.
Nghĩa Minh trung thực thủ hộ ở ngoài phòng, nghe gọi lập tức đi vào.
- Chủ nhân, khí tức của ngài tựa như đặt ở trong lò đan luyện hóa, tạp chất không còn, tinh lực cô đọng, như Chân Long ngủ đông, tùy thời có thể bay lên cửu thiên. Nếu như hiện tại chủ nhân xung kích Đạo cảnh, nhất định sẽ thành công.
- Quá khen.
Cổ Trần Sa cũng biết mình được lợi không nhỏ, lại không đắc chí, bây giờ còn phải rèn đạo cơ:
- Hiện tại ta không có ý xung kích Đạo cảnh, mà để nó tự nhiên đột phá.
Hắn ở trên bàn lấy ra hai cái chén, một chén rót đầy nước để cho nước tự nhiên tràn ra:
- Ngươi nhìn, cái chén này chính là ta, để dành đầy, không cần xung kích, nước cũng tự nhiên tràn ra đột phá.
Sau đó hắn rót nước vào chén khác, nhưng không đầy, vỗ bàn một cái, nước trong chén lao ra, làm ướt mặt bàn:
- Mà xung kích Đạo cảnh, chính là do người làm, lấy hết tiềm lực, mặc dù nước tràn ra, nhưng cái chén lại trống không.
- Chủ nhân lại lĩnh ngộ tầng cảnh giới này, ngay cả ta năm đó cũng không thấy được thấu triệt như vậy.
Nghĩa Minh kinh hãi:
- Ta chỉ biết đạo cơ càng hùng hồn, trùng kích lại càng dễ dàng, cuối cùng nhẹ nhàng đâm một cái sẽ phá. Lại không nghĩ rằng căn bản không cần kích, tự nhiên sẽ phá, đạo mãn mà đầy, vẫn có căn cơ.
- Đó chính là rót đầy nước, hơi chút đung đưa, nước cũng sẽ tràn ra. Nhưng cuối cùng không bằng viên mãn tự nhiên tràn ra, chớ xem thường một tia này, về sau chính là căn bản của thành tựu.
Cổ Trần Sa nói:
- Sau này mỗi tu luyện một biến, cũng làm cho nó tự nhiên đột phá, chân chính viên mãn không tỳ vết, không có chút sơ hở nào, tuyệt đối có thể đi càng xa.
- Chủ nhân có thể tự mình lĩnh ngộ điểm này, ngày sau tất thành tiên thành thần.
Nghĩa Minh quỳ xuống một chân.
- Đứng lên đi.
Cổ Trần Sa đưa tay:
- Ta tu luyện mấy canh giờ?
- Chủ nhân tu luyện một ngày, thị nữ của Lâu Bái Nguyệt đến tìm mấy lần, nói muốn cùng chủ nhân thương lượng đại sự, nhưng bị ta lấy lý do chủ nhân bế quan từ chối, chủ nhân có muốn đi gặp Lâu Bái Nguyệt hay không?
- Cũng được, ngươi không cần đi, một mình ta đi là được.
Cổ Trần Sa ngẫm lại:
- Ta không muốn trong 243 người kia có nội gián của kẻ khác thẩm thấu.
- Vâng.