Cổ Trần Sa trông thấy cái này sĩ tử cách ăn mặc thanh niên diện mạo bất phàm, hai mắt nhấp nháy, trên người có văn nhân lịch sự tao nhã, càng có oai hùng chi khí, không khỏi âm thầm gật đầu:
- Tư chất kẻ này lại là thượng đẳng, trên người lại ẩn ẩn có võ công đạt tới cảnh giới Tông Sư, không biết có phải đệ tử thế gia hay không?
Hắn khẽ gật đầu:
- Tại hạ là nhân sĩ kinh thành, họ Trần, tên Công. tú tài Thiên Phù năm mười hai, vô tâm khoa cử, đi ra du lãm sơn thủy, tăng trưởng lịch duyệt. Huynh đài người ở nơi nào?
Cổ Trần Sa nói cũng không phải thêu dệt vô cớ, hắn thân là một trong ba đại Ti Chủ Tĩnh Tiên Ti, lại là Hoàng tử, thân phận tôn quý không nói, những năm qua khổ tâm tổ chức, cũng điều tra nghe ngóng không ít sĩ tử xuất thân không tốt.
Hắn vừa nói là một thân phận khác của mình, được Lâu Bái Nguyệt an bài, thậm chí có hồ sơ để tra, là thám tử Tĩnh Tiên Ti.
Cổ Trần Sa tu luyện Nhật Nguyệt Biến vô cùng tinh diệu, tướng mạo dáng người cũng có thể biến hóa, khí tức trên người cũng biến thành Võ Học Đại Sư Phàm cảnh tam trọng xuất thần nhập hóa.
Hắn hiện tại giấu giếm khí tức, tu vi và thân phận, chỉ sợ cường giả tu thành Đại Đạo Kim Đan cũng không nhìn ra được.
- Ta là người Linh châu, họ Phong, tên Võ Chu. Cũng là tú tài Thiên Phù năm mười hai.
Trên mặt sĩ tử lộ ra vẻ mặt vui mừng.
- Thì ra cùng năm với Trần huynh.
- Phong? Chẳng lẽ huynh đài là đệ tử Phong gia? Khó trách tuổi còn trẻ, tu vi cực kỳ bất phàm, đã đến cảnh giới Võ Học Tông Sư, thật sự làm ta khó nhìn thấy bóng lưng.
Cổ Trần Sa nói.
Linh châu Phong gia là một đại tộc, mặc dù không bằng Thánh Nhân thế gia, nhưng hai nghìn năm qua xuất hiện một nhân vật Phong Phá Lãng cực kỳ lợi hại, nghe đồn là tu thành Đại Đạo Kim Đan, phụ trợ một vị Đế Vương đăng cơ, gia tộc cường thịnh thịnh vượng, về sau sống nghìn năm, lúc này mới chết già.
Khi được Kim Đan lão tổ che chở, Phong gia phát triển nghìn năm, tích góp dần dần hùng hồn, mặc dù người đã chết hơn nghìn năm trước, gia tộc nhận được che chở thời gian dài cũng đã có thành tựu, bây giờ cũng có một chỗ cắm dùi trong Linh châu.
- Ta thấy Trần huynh vạn dặm xa xôi từ Kinh Thành chạy đến đây, có phải vì muốn mở mang kiến thức của Dưỡng Long Đan hay sao?
Phong Võ Chu ngồi xuống nói chuyện phiếm cùng Cổ Trần Sa.
- Dưỡng Long Đan?
Cổ Trần Sa nghe xong, hỏi:
- Cớ gì nói ra lời ấy? Đó là vật gì?
- Trần huynh không biết?
Phong Võ Chu nói:
- Việc này đã huyên náo xôn xao, nghe đồn là thế tử của Đại hoàng tử Hằng Thân Vương mời chào anh hùng hào kiệt tại Võ châu, xuất ra một viên Thượng cổ truyền thừa Dưỡng Long Đan làm ban thưởng, Đan này có cướp lấy Thiên Địa tạo hóa, có thể để một kẻ ngu xuẩn tài trí bình thường trở thành thiên tài.
- Thì ra là thế, thật sự có đan dược thần kỳ như thế?
Cổ Trần Sa làm bộ kinh ngạc.
Kỳ thật Long Môn trong cơ thể hắn hiện tại cũng có thể ngưng kết ra Dưỡng Long Đan.
Nhưng mà hắn muốn hoà nhập Tiên Thiên cương khí mình khổ tu vào trong đó, ngưng kết đan dược, tối thiểu cần thời gian năm năm mới có thể ngưng kết ra một viên.
Nó có thể giúp hắn tăng tu vi, dưới tình huống Long Môn dung hợp Tinh Long Hoàn.
Nếu là lúc trước, hắn và Lâu Bái Nguyệt liên thủ, cũng cần mấy chục năm mới có thể ngưng kết ra một viên.
Còn có một loại phương pháp, chính là chém giết cao thủ như Lôi Vũ Sát, thôn phệ Nguyên Thần cùng tinh huyết cương khí toàn thân, hoặc là thôn phệ Kim Đan.
Đương nhiên cả hai đều không đáng làm thế.
Không nói Dưỡng Long Đan, Cổ Đạn Kiếm muốn làm gì? Đã muốn mời chào thuộc hạ, âm thầm tiến hành là được, lại gây ra động tĩnh lớn như vậy trong thủ phủ Võ châu, còn ném ra Thượng cổ Dưỡng Long Đan, Đan này thậm chí còn vượt qua Thất Thánh Luyện Tâm Đan, một viên có thể tạo ra thiên tài, bất cứ thế lực nào cũng phải động tâm.
- Ta tiến về Võ châu tìm kiếm Vũ Khúc tinh chuyển thế, Cổ Đạn Kiếm cũng bố cục ở đây, tuyệt đối có âm mưu khác, chỉ bằng vào tu vi của tiểu tử này, tuyệt đối không có khả năng kiêu ngạo như vậy, tin tức của Kim Tùy Ba nói sau lưng kẻ này có khả năng là Cự Linh Thần, tuyệt đối không phải nói ngoa.
Cổ Trần Sa suy tư trong nội tâm, trên mặt không hiện ra rõ ràng.
- Trần huynh không bằng theo ta đi thử thời vận nhé? Ta không muốn Dưỡng Long Đan, nhưng ta nghe đồn rằng, thế tử còn có rất nhiều thủ đoạn, vài ngày trước đó Minh chủ Hổ Báo Minh Giáp Nhất Đao được ban thưởng một viên Đạo Đức Đan trong truyền thuyết, một lần hành động từ Võ Đạo Tông Sư tấn thăng làm Đạo cảnh, đột phá thiên nhân cực hạn, trở thành người trong Tiên đạo.
Phong Võ Chu than thở:
- Ta nằm mộng cũng muốn bước vào Đạo cảnh, tư vị trong đó không biết như thế nào.
- Cổ Đạn Kiếm có cả Đạo Đức Đan?
Cổ Trần Sa vô cùng kinh ngạc.
Thượng Cổ Thiên Tử ngày xưa dùng năm loại hung thú và Thiên Tử chi khí tế tự tạo thành Đạo Đức Đan, có thể giúp Võ Học Tông Sư đánh vỡ bình cảnh, chính thức bước vào Đạo cảnh.
Năm loại hung thú theo thứ tự là Bạch Hổ, Hắc Xà, Hoàng Quy, Thanh Hồ, Xích Ưng. Đương nhiên, Bạch Hổ không phải Bạch Hổ một trong Tứ Tượng Thần Thú, mà là hổ lông trắng bình thường, nhưng hổ lông trắng bình thường cũng chỉ có cực ít huyết mạch Thượng cổ Thần Thú Bạch Hổ mà thôi.
Tế Thiên Phù Chiếu trong tay mình, Cổ Đạn Kiếm không có khả năng luyện chế ra đan này, như vậy chỉ có thể nhận được từ truyền thừa Thượng cổ.
- Đúng không?
Cổ Trần Sa vỗ nhẹ lên bàn:
- Đan dược như thế, nếu ta đạt được một viên bước vào Đạo cảnh, lập tức một bước lên trời, nhưng mà. . . .
- Nhưng mà cái gì?
Phong Võ Chu hỏi.
- Ta ở Kinh Thành tin tức linh thông, nghe nói trước đó không lâu Đại hoàng tử bị Hoàng Thượng trách phạt, hiện tại đang nghiền ngẫm lỗi lầm, hơn nữa quân quyền của hắn đã bị cướp đoạt tất cả, sợ rằng đã mất đi thế lực, không phải đại thụ tốt để dựa vào.
Cổ Trần Sa cố ý dò xét ý của các Hoàng Tử trong dân gian.