Long Phù

Chương 431: Chương 431: Thái Ất Huyền Môn (1)




Hỏa Phù Thương là vật cấm kỵ từ một năm trước, chỉ có Lâu Bái Nguyệt có thể làm ra một ít.

Nhưng về sau triều đình chinh chiến Man tộc, rất nhiều Hoàng tử cũng bắt đầu có được.

Dần dần, Hỏa Phù Thương cũng lưu truyền ra ngoài.

Nhưng mà cũng chỉ có một ít hào môn thế gia cầm mấy cái cất chứa, có chút cao thủ võ lâm bỏ số tiền lớn thu mua làm lợi khí phòng thân, xuất hiện quy mô lớn như quân đội, vấn đề liền nghiêm trọng, hiển nhiên trong triều đình có thế lực lớn đang đầu cơ trục lợi súng ống đạn được.

Trong đầu Cổ Trần Sa lập tức xuất hiện mấy người.

Hiện tại Đại Vĩnh triều chinh chiến với Man tộc, những người này có thể bán Hỏa Phù Thương cho Bảo Ngọc Quốc, cũng có thể bán cho Man tộc. Như thế sẽ tạo thành tổn thương quy mô lớn cho quân đội bình thường.

Hiện tại triều đình quân đội khí thế như cầu vồng, đó là bởi vì có Giác Giao Khải cùng Hỏa Phù Thương.

Này hai kiện Thần Khí, người hơi biết chút võ công liền có thể cầm lên đối phó Võ Học Tông Sư, thậm chí Đạo cảnh một biến hai biến.

Man tộc khí lực cường tráng và kỵ binh áo giáp chính là giấy trước mặt Hỏa Phù Thương.

Cho dù là hiện tại, Ngọc Hàn Lộ bay lên không trung, Tiên Thiên Cương Khí thúc giục, thời điểm lăng không hư độ, trăm ngàn Hỏa Phù Thương kích xạ cùng một chỗ, viên đạn dày đặc nổ tung trên Cương Khí của nàng, khiến nàng bị trở ngại, Nguyên khí hơi tán loạn.

- Đúng là đáng giận!

Ngọc Hàn Lộ cũng nổi giận.

Nàng có địa vị cực cao trong Bảo Ngọc Quốc, là số nhân vật ba, ngoại trừ Quốc Vương Thái Tử chính là nàng, hôm nay nàng lại bị quân đội mình vây công.

Nàng thét dài một tiếng, Tiên Thiên Cương Khí đột nhiên tăng gấp đôi, tất cả viên đạn trong Hỏa Phù Thương bị đánh bay, tốc độ cũng tăng vọt, cũng lão nhanh lên soái thuyền.

Dù sao, nàng đã là Đạo cảnh bảy biến, bễ nghễ phàm nhân, hơn nữa đã nhận được rất nhiều kỳ ngộ, được Cổ Trần Sa tài bồi, hai cao thủ Đạo cảnh bảy biến bình thường cũng chưa chắc là đối thủ của nàng.

Nàng nhảy lên soái thuyền, không người có thể ngăn cản, trực tiếp bắt lấy Ngọc Quyền.

Cái gọi là là bắt giặc trước bắt vua.

Thế nhưng Ngọc Quyền sắc mặt không thay đổi, chẳng qua chỉ mỉm cười, không kinh hoàng giống như đã tính trước.

Ầm ầm!

Thời điểm Ngọc Hàn Lộ bắt được, sau lưng Ngọc Quyền xuất hiện một người.

Người này sắc mặt như nhạt Kim, không giống huyết nhục, hai mắt lãnh khốc, không hề nhân loại khí tức.

Hắn đối mặt Ngọc Hàn Lộ, nhẹ nhàng một trảo, Ngọc Hàn Lộ cảm giác Cương Khí toàn thân đều điên cuồng tiết ra ngoài, giống như bị hút khô.

- Thái Ất Kim Thân, Thái Ất Thập Ngục Biến.

Ngọc Hàn Lộ chấn động:

- Ngươi là vị Trưởng lão nào của Thái Ất Huyền Môn.

Nàng muốn lui về phía sau, nhưng không làm nên chuyện gì, bởi vì chạy không thoát trảo này.

Người màu vàng nhạt không trả lời, lại muốn đưa Ngọc Hàn Lộ vào chỗ chết.

Nhưng vào lúc này, sau lưng Ngọc Hàn Lộ cũng xuất hiện hai người.

Một người trẻ tuổi phi thường, một có dáng dấp Man tộc Tế Tự.

Là Nghĩa Chính xuất thủ. Hắn hai thân hình, một là bổn tôn, còn lại là kỳ tài cái thế Lê Diệu Dương, tu vi cực kỳ mạnh mẽ , đương nhiên sẽ không để cho Ngọc Hàn Lộ bị đánh chết.

Nghĩa Chính là Giáo Tông Ngục Xà Thần Miếu, tu vi mạnh mẽ, lần này ra tay không chút lưu tình.

Hắn trực tiếp thúc giục thần công Thôn Nhật Ba Xà.

Ầm ầm!

Trên người hắn toả ra hấp lực mạnh mẽ.

Phốc xuy!

Sắc mặt bóng người màu vàng nhạt biến đổi lớn, làn da toàn thân vỡ ra, rất nhiều huyết dịch bị hút ra khỏi lỗ chân lông, là máu tươi màu vàng kim óng ánh.

- Lại dám tổn thương thuộc hạ của chủ nhân, Thái Hợp Đạo Nhân, ta cũng muốn xem một chút, Thái Ất Thập Ngục Biến của ngươi và Thôn Nhật Ba Xà công của ta ai hấp lực mạnh nhất! Ta muốn hút nguyên thần của ngươi ra.

Nghĩa Chính hung ác nói.

- Ngươi dám.

Người màu vàng nhạt tên là Thái Hợp Đạo Nhân, chính là nhân vật lợi hại trong Thái Ất Huyền Môn, tu vi rất mạnh, nhưng không thể so sánh với Nghĩa Chính.

Nghĩa Chính là cao thủ Liệt Đạo Phân Thần mười bảy biến, chỉ thiếu chút nữa đã thành Đại Đạo Kim Đan.

Mà tu vi Thái Hợp Đạo Nhân cũng chỉ có mười bốn biến, Nguyên Thần Xuất Khiếu.

- Chết đi!

Nghĩa Chính không quan tâm tới Thái Hợp Đạo Nhân uy hiếp, hai thân hình bắt lấy cánh tay đối phương, muốn hấp thành người khô.

- Dừng tay.

Lúc này, trên thuyền xuất hiện tiếng gào thét, ngay sau đó kiếm quang như nước thủy triều chém tới, tối thiểu có mấy chục tên đệ tử kết thành đại trận, phóng xuất ra phi kiếm của mình, đâm loạn vào Nghĩa Chính.

- Một đám gà đất chó kiểng!

Nghĩa Chính trông thấy những phi kiếm kia, đột nhiên xuất hiện một Tiên Thiên Cương Khí Cự Xà to lớn.

Cự Xà trên đầu có sừng, mở miệng rộng, hút mạnh.

Tất cả phi kiếm đều bị Cự Xà hấp thu tiến vào trong bụng, bị đánh tan trong người, biến thành một quả thiết cầu.

Sau đó hai mắt Cự Xà nhắm ngay những đệ tử kia, hấp thu lần nữa, lại muốn ăn các đệ tử Thái Ất Huyền Môn.

- Lỗ Lỗ Cáp thực lực mạnh mẽ.

Cổ Trần Sa đứng xa nhìn Nghĩa Chính đại phát thần uy, nhớ tới ngày đó, trên thực tế hàng phục Nghĩa Chính chính là Văn Hồng, về sau bị Lâu Bái Nguyệt khống chế, cũng không có trải qua cuộc chiến sinh tử với người này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.