Võ Võ Vương phủ nhận.
- Tốt rồi.
Quỷ Phủ vẫy vẫy tay:
- Võ Thánh nhìn ra, Hoàng Thượng cũng có thể nhìn ra, Võ Thánh nhìn không tới, Hoàng Thượng cũng có thể nhìn thấy, cho dù là nhân loại bảy Đại Thánh phục sinh một lần nữa, suy tính tương lai, cũng không thấy rõ bằng Hoàng Thượng. Hoàng Thượng cử động lần này là vì Võ gia các ngươi, ngươi tự giải quyết cho tốt, Thánh chỉ ta để ở chỗ này, nếu như ngươi tiếp chỉ, cứ dập đầu với ý chỉ. Nếu không tiếp chỉ, Thánh chỉ sẽ tự động thiêu đốt, nhưng Võ gia ngươi cũng chính là không tuân Hoàng mệnh, tan vỡ với triều đình, nhìn mà xử lý.
Trong lúc nói chuyện, Quỷ Phủ trực tiếp biến mất ở chỗ này.
Võ Võ Vương nhìn xem đạo thánh chỉ này, lâm vào suy nghĩ.
Hắn biết rõ, chỉ cần mình dập đầu tiếp chỉ, sẽ gia tăng nghìn năm tuổi thọ.
Tuy rằng với hắn mà nói không thể tưởng tượng, dùng cảnh giới của hắn cũng không thể hiểu, nhưng hắn biết rõ lời này không ngoa, Thiên Phù Đại Đế không có khả năng cầm loại chuyện này lừa gạt hắn.
- Một đạo Thánh chỉ, có thể làm cho ta gia tăng nghìn năm tuổi thọ?
Hắn lẳng lặng tự hỏi, nội tâm giãy dụa.
Mặt biển gần bến tàu Bảo Ngọc Quốc.
Rất nhiều quân thuyền Bảo Ngọc Quốc vây quanh, trên bến tàu cũng tụ tập pháo và binh sĩ, ngăn cản hạm đội Cổ Trần Sa cập bờ.
Cổ Trần Sa lạnh lùng nhìn tất cả.
- Vương gia yên tâm, ta đi ra ngoài xem một chút.
Ngọc Hàn Lộ suất lĩnh người lên boong thuyền.
Nàng thấy quân thuyền Bảo Ngọc Quốc tới gần, đề khí la hét:
- Nguyên soái hải quân Ngọc Quyền ở đâu, lại dám ngăn cản thương thuyền của ta, kẻ nào cho ngươi lá gan này?
- Thất công chúa điện hạ thứ tội chuộc tội, Ngọc Quyền ở đây.
Nhưng vào lúc này, tại khu vực trung ương nhất của mấy trăm chiếc thuyền, có một thiết giáp hạm cực lớn, trên thuyền có soái kỳ, phía dưới soái kỳ có một người ngọc thụ lâm phong, mặc khải giáp như ngọc.
Hắn nói:
- Đây là lệnh của Vương thượng, gần nhất tình thế nghiêm trọng, thế cục khẩn trương, mệnh lệnh hải quân Bảo Ngọc Quốc phòng thủ nghiêm ngặt, phát hiện khác thường, lập tức bắt.
- Lớn mật.
Ngọc Hàn Lộ thanh âm cuồn cuộn:
- Nếu đã phát hiện là ta, còn không tản ra?
- Thật xin lỗi, Thất công chúa.
Ngọc Quyền căn bản không hoảng hốt:
- Ngươi bây giờ là quan viên Vĩnh triều, trên người có hiềm nghi, lần này lại mang theo hạm đội cường đại như thế đến đây, vì an nguy của Bảo Ngọc Quốc ta, bản soái không thể không ngăn cản, nếu như bản thân Thất công chúa trong sạch, kính xin một mình tiến về Vương cung, lưu hạm đội trên biển, do bản soái tạm thời tiếp quản, như thế nào? Đợi Vương thượng ra lệnh, bản soái sẽ trả lại.
- Chê cười.
Ngọc Hàn Lộ cười ha hả, nói:
- Ngọc Quyền, ngươi lúc này phạm thượng làm loạn, tội không thể tha, xem ra chỉ có thể bắt ngươi lại trước, chút hải quân nho nhỏ các ngươi có thể chống lại hạm đội này hay sao? Ta chỉ cần phát động, ngươi sẽ phá thành mảnh nhỏ, nhưng mà ta cũng không muốn để quốc dân tổn thương, chỉ cần bắt ngươi là đủ rồi.
Trong lúc nói chuyện, thân hình Ngọc Hàn Lộ lăng không lơ lửng, Tiên Thiên Cương Khí thúc giục, nàng như mũi tên rời cung, xẹt qua biển cả bay về phía soái hạm.
- Vương gia thật sự liệu sự như thần.
Long Vũ Vân quan sát biến hóa:
- Nếu chúng ta gióng trống khua chiêng đến chiêu an, náo như vậy, truyền đi chính là Bảo Ngọc Quốc đại nghịch bất đạo, kháng cự thiên binh, bị người trong triều đình để tâm tuyên truyền, đến lúc đó chúng ta liền đâm lao phải theo lao, mà bây giờ là Bảo Ngọc Quốc nội chiến.
- Tu vi của Ngọc Hàn Lộ đã là Đạo cảnh bảy biến, đối phó những người này là đủ rồi.
Cổ Trần Sa như Lã Vọng buông cần:
- Ta thấy Ngọc Quyền chỉ là Đạo cảnh bốn biến, không phải đối thủ của Hàn Lộ, nhưng phải phòng bị người Thái Ất Huyền Môn quấy phá.
Nguyên soái Man tộc thực lực cơ bản là Đạo cảnh Mình Đồng Da Sắt ba biến đến Linh Tụ Bách Khiếu năm biến.
Ngọc Quyền là nguyên soái hải quân Bảo Ngọc Quốc, tu vi cũng kém không nhiều lắm.
Bảo Ngọc Quốc là một tiểu quốc, cao thủ trong đó cũng có hạn.
- Thuộc hạ sẽ tùy thời trợ giúp.
Nghĩa Chính và Long Tại Phi lập tức lên boong tàu, nhìn Ngọc Hàn Lộ lăng không đứng đó, trong nháy mắt đã tiếp cận soái thuyền.
Mà lúc này, cường cung, ngạnh nỏ trên rất nhiều quân thuyền đang căng lên.
Trong khoảng khắc, đuôi lông vũ mũi tên dày đặc như châu chấu, bắn tới Ngọc Hàn Lộ trên không trung.
- Những người này thật to gan.
Long Vũ Vân giận tím mặt:
- Hàn Lộ chính là Thất công chúa Bảo Ngọc Quốc, những quân đội này còn dám bắn cung, thật đại nghịch bất đạo.
Cổ Trần Sa tức giận.
Từ khi Ngọc Hàn Lộ đi theo Cổ Trần Sa, tu vi tăng vọt, những ngày qua đi lại trên thuyề, Cổ Trần Sa càng dùng Nhật Nguyệt Long Cương phụ trợ nàng tu luyện Pháp bảo, quán thông kinh mạch huyệt khiếu toàn thân, lại phục dụng Huyền Hoàng Đan còn sót lại của Cốc Hoạ, luyện hóa dược lực, khiến cho nàng thành tựu Đạo cảnh Ly Địa Đằng Không bảy biến, hơn nữa Ngọc Thần Chi Nhãn đạt được lột xác, thực lực của nàng tăng lên rất nhiều.
Nàng trên không trung, Tiên Thiên Cương Khí vờn quanh thân, tất cả tên nỏ vừa mới tiếp xúc Tiên Thiên Cương Khí liền biến thành bột phấn, không thể gây tổn thương cho nàng chút nào.
Phanh phanh phanh!
Đúng lúc này, đột nhiên vô số tiếng pháo dày đặc vang lên.
Trên một ít quân thuyền, rất nhiều binh sĩ tiến ra, cầm trong tay thương đen kịt nặng nề, lập tức bắn ra như viên đạn, phá vỡ bầu trời, nổ tung chung quanh Ngọc Hàn Lộ.
- Hỏa Phù Thương.
Cổ Trần Sa xuất hiện sát khí:
- Là ai dám bán Hỏa Phù Thương của Thiên Công Viện cho Bảo Ngọc Quốc, đúng là to gan lớn mật!
Hỏa Phù Thương chính là Thiên Công Viện chế tạo, uy lực cực lớn, cho dù một võ sĩ cầm cũng có thể oanh chết cường giả Đạo cảnh hai biến.
Viên đạn có lực sát thương và tính xuyên thấu cực mạnh, tầm bắn cực xa, ngoài mấy nghìn bước, tảng đá cũng có thể nổ tung.
Nếu như hàng chục người cầm thương bắn loạn, cho dù tu thành Đạo cảnh Mình Đồng Da Sắt ba biến cũng ngăn cản không nổi, sẽ bị oanh kích xé nát.