Ở dưới lòng đất đi mấy ngàn trượng, thang lầu mới tới phần cuối, địa cung khổng lồ hiện ra ở trước mắt, hết sức xa hoa.
Trên mặt đất khắp nơi khảm nạm minh châu mỹ ngọc, linh khí cuồn cuộn, tựa hồ tất cả linh khí đều tụ tập ở nơi đây, cho nên khắp nơi không khí tươi mát, không có chút ẩm ướt nấm mốc nào, mà là sinh cơ bừng bừng.
Địa cung bốn phương thông suốt, tựa hồ xâm nhập đáy biển, cũng không biết vận dụng quỷ phủ thần công hạng gì mới có thể ở dưới đáy biển kiến tạo ra địa cung khổng lồ như vậy.
Bất quá Cổ Trần Sa không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp, mà lặng lẽ ẩn núp, cẩn thận từng li từng tí.
Hắn đã nhìn ra, địa cung này có bố cục Thiên La Địa Võng Cục, bố cục này là khốn cục, chế tạo thành mê cung, người tiến vào trong đó, ngũ vận đều mê, dần dà sẽ ảnh hưởng tư duy, biến thành ngu ngốc.
Hiển nhiên bố cục này không phải dùng để luyện công, mà là trấn áp vật gì đó.
Gần đây hắn chăm chỉ học, nghiên cứu trận pháp, lĩnh ngộ trận pháp đã có chút tâm đắc, lại có thể vô sự tự thông. Đương nhiên, đây là vì sau khi hắn dùng Thất Thánh Luyện Tâm Đan, trí tuệ tăng trưởng, thông suốt đại ngộ, cũng không tính vô sự tự thông, sư thừa của hắn chính là bảy vị Thánh Nhân thượng cổ.
Ưu điểm lớn nhất của Cổ Trần Sa chính là học tập, tuy từ nhỏ không chiếm được tài nguyên tu luyện võ nghệ, nhưng lại hăng hái đọc sách, hiện tại vẫn như vậy.
- Tuy Thiên La Địa Võng Cục là mê cung, nhưng cũng có dấu vết lần theo.
Hắn chậm chạp tìm kiếm, nơi đây lại không có người nào, trống rỗng, tạo cho hắn không ít thuận tiện:
- Có lẽ đồ vật trấn áp ở chính giữa.
Hắn nhanh chóng lập loè, lăng không trôi nổi, chân không chạm đất, cũng không đụng vách tường, mượn nhờ lực lượng của Đại Long Khải, giống như u hồn, lại thêm khả năng ẩn thân, hắn liền tránh đi tầng tầng cơ quan.
Đại Long Khải nuốt một viên Linh Tinh, trong đó linh khí dồi dào, vận chuyển rất thần diệu.
Mê cung này ở dưới hắn suy tính cũng dần dần phân tích ra, khiến cho hắn có thể tùy ý hành tẩu mà không lạc đường. Chỉ chốc lát sau, hắn liền tiến vào khu vực trung tâm.
- Đó là cái gì?
Ở khu vực trung tâm là tế đàn, tế đàn rất cổ xưa, màu thanh đồng, phía trên có một đoàn huyết nhục nhúc nhích, huyết nhục chỉ lớn cỡ nắm tay, nhưng bên trong phát ra thanh âm bành trướng giống như huyết hải.
Mà ở trên tế đàn, ngồi ngay ngắn một người, đang hô hấp thổ nạp trấn áp huyết nhục.
Trên tế đàn khắc phù văn rậm rạp chằng chịt, còn có xiềng xích bằng ngọc xuyên qua đoàn huyết nhục, một mực khóa huyết nhục ở trên tế đàn, nếu không phải những phù văn kia phong tỏa, chỉ sợ đoàn huyết nhục đã bay ra, tất cả phủ đệ hóa thành núi thây biển máu.
Người ngồi trên tế đàn chính là Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa.
Hắn mặc trường bào màu máu, vừa nhìn đã biết là pháp bảo cường đại, thậm chí vượt qua Đại Long Khải, khí tức rất cổ xưa.
Sắc mặt của hắn như ngọc, óng ánh sáng long lanh, giống như ngọc lưu ly trải qua muôn ngàn thử thách ở trong lửa, không còn một chút khuyết điểm nhỏ nhặt.
Cái này là Lưu Ly Ngọc Thân.
- Lão Đại cũng tu thành Lưu Ly Ngọc Thân!
Cổ Trần Sa không chút nghĩ ngợi, ý niệm khẽ động, liền tiến vào không gian tế đàn. Đại Long Khải có khả năng ẩn thân, nhưng không hẳn giếm được người tu thành Lưu Ly Ngọc Thân, may mắn giờ khắc này Cổ Hằng Sa toàn tâm toàn ý trấn áp huyết nhục, cho dù trời sập xuống cũng không biết.
Tu thành Lưu Ly Ngọc Thân, huyết nhục toàn thân bị Tam Muội Chân Hỏa nung khô, vạn tà bất xâm, tăng thêm một ít pháp bảo và trận pháp mạnh mẽ, có thể ngăn chặn huyết nhục Tà Thần từ viễn cổ lưu lại, dù sao Tà Thần bị chém giết đã vẫn lạc, bản thể sớm không tồn tại, đây chỉ là một chút hài cốt mà thôi.
- Cổ Hằng Sa, ngươi sẽ chết không yên lành!
Ở bốn phía truyền đến tiếng mắng.
Lúc này Cổ Trần Sa mới phát hiện ở bốn phía tế đàn lại có rất nhiều lao tù, trong tù giam giữ vô số người, những người này khí huyết mạnh mẽ, lại có cao thủ Đạo cảnh, nhưng đại đa số đều là Tông Sư.
- Chẳng lẽ thân nhân của Long Vũ Vân cũng ở trong đó?
Cổ Trần Sa lấy ra tranh vẽ, những bức họa này rất sống động, đều là thân nhân của Long Vũ Vân, có cha mẹ, còn có một đệ đệ, hai muội muội.
Vờn quanh một vòng, quả nhiên phát hiện trong lao tù phía tây, giam giữ hai trung niên, còn có một đứa bé trai và hai nữ hài, giống bức họa như đúc.
Tinh thần hắn chấn động, cứu năm người này ra, chẳng khác nào triệt để nhét Long Kiếm Đảo vào túi. Nhưng hiện tại muốn ở trước mặt Cổ Hằng Sa cứu người, hầu như không có khả năng.
Cổ Trần Sa cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
- Các ngươi người mang huyết mạch của Hải Thần và Long Thần, tuy không có khả năng kích hoạt, nhưng ta có thể rút ra chiết xuất, lấy thần tính của Hải Thần và Long Thần, giúp đỡ ta áp chế huyết nhục Tà Thần.
Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa vung tay trảo một cái.
Lập tức, tiên thiên cương khí từ trong cơ thể phát ra, bắn vào một lao tù, người Long gia ở trong lao tù mắng hắn kia không khỏi kêu thảm thiết, tinh huyết toàn thân bị hút khô, tinh huyết sáp nhập vào tiên thiên cương khí, khiến cho tiên thiên cương khí vốn thuần khiết biến thành màu đỏ như máu.