Long Phù

Chương 200: Chương 200: Tà Thần huyết nhục (2)




Lão Đại kia chính là thế tử của Cổ Hằng Sa, cũng chỉ có thế tử, về sau mới có thể kế thừa tước vị của Cổ Hằng Sa, trở thành Quận Vương. Trước mắt Cổ Hằng Sa là Thân Vương, trưởng tử sắc phong là thế tử, tước vị giảm dần, từ Thân Vương hạ xuống thành Quận Vương.

Cự Linh Thần Giới là vật của mẫu thân Cổ Trần Sa, nhưng rơi xuống trong tay Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa, không thể tưởng được Cổ Hằng Sa lại cho nhi tử của hắn.

Nếu Cổ Trần Sa từ nhỏ đeo nhẫn này, chỉ sợ bây giờ thực lực sớm đã thành Đạo cảnh tam biến, thậm chí tứ biến. Nhẫn này là vật mạnh nhất trong ba pháp bảo hồi môn của mẫu thân, mạnh hơn Phá Pháp Kiếm nhiều lắm, bởi vì nhẫn này là xương ngón tay của Cự Linh Thần tạo thành. Chính là thần cốt.

Sau khi đeo lên, thần lực không ngừng cọ rửa thân thể, cải tạo huyệt khiếu, cho dù là hài nhi cũng bách bệnh tiêu tán, lực lớn như trâu, hơn nữa không cần ăn khói lửa nhân gian.

Cái nhẫn này bổn ý là lưu cho hắn.

Năm đó mẫu thân mang đi tam bảo, Ích Ma Bảo Y và Đoạn Pháp Tiên Kiếm là bảo vệ mình. Mà Cự Linh Thần Giới là cho nhi tử sử dụng, để nhi tử trổ hết tài năng, đáng tiếc không như mong muốn.

- Đồ đạc của ta, ta sớm muộn gì cũng sẽ cầm về. Chỉ có điều trước giải cứu thân nhân của Long Vũ Vân đã.

Tuy trong lòng Cổ Trần Sa tức giận, nhưng vẫn từng bước dựa theo kế hoạch, sẽ không để tâm tình ảnh hưởng hành vi của mình.

Hắn tiếp tục nghe ngóng.

- Các ngươi lui ra, để cho huynh đệ chúng ta nói chuyện một lát.

Đúng lúc này, mấy nam nữ phất tay, mọi người lập tức đi xa, đóng cửa lại.

- Các ngươi nói gần đây phụ vương đang làm gì? Tu luyện ma công gì sao?

Một nam hài thấp giọng hỏi thăm, mấy cái này đều là con cái của Cổ Hằng Sa, cũng không sợ tiết lộ.

- Ta nghe nói phụ vương nhận được một đoàn huyết nhục của Tà Thần vẫn lạc, huyết nhục kia vẫn còn sống, ý đồ trùng sinh, lại bị phụ vương trấn áp, muốn lấy ma công luyện hóa, dung nhập thân thể, trấn áp ý chí, nếu như thành công, như vậy phụ vương chẳng khác nào đã trấn áp được ý chí Tà Thần lưu lại, khi ấy huyền công đại thành, ma công cũng đại thành, chính tà hợp nhất. Đến lúc đó, Thất thúc sẽ không phải đối thủ của phụ vương, trong nháy mắt có thể đánh bại.

Một nam hài thần thần bí bí nói.

- Cái gì, ngươi lại biết chuyện này?

Mấy nam nữ khác gom góp tới.

- Mẫu thân của ta và tộc trưởng đối thoại, ta nghe trộm được. Các ngươi quyết không được truyền ra ngoài.

Thanh âm của nam hài này lần nữa giảm xuống.

Cổ Trần Sa nghe xong minh bạch, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ, lão Đại Cổ Hằng Sa thật điên cuồng, lại lấy huyết nhục của Tà Thần luyện hóa.

Trong tam thập lục biến có một biến gọi là Tích Huyết Trùng Sinh, chính là cho dù người bị đánh nát, chỉ còn lại một giọt máu tươi, cũng có thể chậm rãi hấp thu linh khí, chờ mấy trăm năm, hơn một nghìn năm hấp thu đầy đủ, có thể lần nữa trùng sinh.

Tuy Tà Thần vẫn lạc, nhưng cũng có năng lực như vậy.

Cổ Hằng Sa lại muốn hòa tan huyết nhục này vào người, đồng thời dùng ý chí bản thân đánh tan ý chí của Tà Thần, loại ý nghĩ này quả thực là nghịch thiên.

Phải biết cho dù Tà Thần vẫn lạc, chỉ còn lại một đoàn huyết nhục, thực lực bằng một phần vạn thời kỳ toàn thịnh, cũng không phải người dưới Đạo cảnh cửu biến có khả năng so sánh.

- Nếu như ta suy đoán không sai, hắc khí kia chính là do huyết nhục của Tà Thần phát ra.

Cổ Trần Sa suy nghĩ:

- Nếu như vậy, ta lại càng không thể tiềm nhập, nếu tu vi của ta tiến thêm vài bước, luyện thành Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt, khi đó lấy Thiên Tử Phong Thần Thuật ngăn cản, nó chưa chắc có thể hút khô huyết nhục của ta, nhưng bây giờ tuyệt đối không được.

Lấy Thiên Tử Phong Thần Thuật tu luyện tới Đạo cảnh tam biến, huyết nhục chặt chẽ vượt xa cao thủ bình thường có khả năng so sánh, muốn dùng tà công hút khô, hầu như không có khả năng.

Cổ Trần Sa lại nghe, nhưng không nghe được bí mật gì, mấy nam nữ kia nói một ít chuyện phiếm trong phủ, như mình ở bên ngoài làm sinh ý gì, được bao nhiêu tiền, chọn mua mấy nha đầu xinh đẹp, hoặc ngày mai đi nơi nào chơi đùa, lại thương lượng ra biển thám hiểm…

Hắn cũng lười nghe những chuyện kia, ẩn núp đến gần lầu cao tràn ngập hắc khí âm thầm quan sát.

Đến giữa trưa, thái dương rừng rực, cũng là thời điểm dương khí mạnh nhất trong ngày.

Đột nhiên hắc vụ kia giảm bớt, bắt đầu lui vào trong.

Cảnh vật trong lầu cao rõ ràng lên, ở trong điện là một cái hố sâu, cầu thang thông hướng dưới mặt đất.

Tận dụng thời cơ, Cổ Trần Sa không chút nghĩ ngợi chui vào cung điện, dọc theo cầu thang xuống dưới, chỉ chốc lát đã xuống dưới mặt đất, có chút giống cung điện dưới mặt đất trong Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu.

Các gia đình giàu có, hào phú quý tộc, đều thích tu kiến bảo tàng, mật thất ở dưới lòng đất, đây là phương pháp giấu kín trong phong thủy, tu kiến ở trên mặt đất, rất dễ dàng bị phát hiện, bại lộ mục tiêu, mà dưới đất lại an toàn hơn rất nhiều, bị đại địa che giấu, còn có thể kết nối khí hậu khác nhau ở từng khu vực.

Cổ Trần Sa mới xây đất phong, dưới mặt đất cũng có tầng tầng mật thất, chỉ có điều trước mắt còn chưa dùng mà thôi, theo nhân khẩu dần dần tăng nhiều, những mật thất kia sẽ phải dùng tới.

- Cũng không biết lão Đại có ở trong mật thất không?

Cổ Trần Sa liên tục xuống dưới, lại càng chạy càng sâu, tựa hồ không có đáy, sâu hơn mật thất của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.