- Những ngày này ta đã truyền thụ hơn trăm đệ tử, bất quá chỉ dạy dỗ bọn hắn tụ trùng chế dược, không dám dạy dỗ những đồ vật ác độc kia.
- Rất tốt, ta xem qua phương pháp dùng trùng chế dược ở bên ngoài, hiệu quả không tệ.
Cổ Trần Sa lật xem sổ sách, lại hỏi thăm tình huống tiêu thụ, sau đó cầm lấy mấy viên dược hoàn, hơi nhìn, đã biết là dược vật thượng đẳng.
- Trước kia chúng ta trốn đông trốn tây, căn bản không có cơ hội chế dược, cái này còn phải đa tạ Vương gia che chở, những ngày qua chúng ta mua rất nhiều dược liệu, kết hợp cổ thuật, chế thành linh đan chỉ ghi chép ở trong điển tịch.
Vương Trĩ cầm lấy một viên đan dược đen kịt:
- Đan này tên Tịnh Huyết Hoàn, sau khi dùng, có thể tẩy luyện dơ bẩn và độc khí trên người, tinh khiết huyết nhục. Người bình thường ăn ngũ cốc hoa màu, thịt cá rau quả, đều có tạp chất lắng đọng, bài tiết không sạch sẽ, dần dà sẽ sinh bệnh hư thối, nhưng dùng đan này, tạp chất bài tiết sạch sẽ, chỉ còn lại tinh hoa thuần túy, khiến cho rất nhiều người có hy vọng tăng lên cảnh giới. Hơn nữa đan này rất dễ luyện chế, là ở trong đan dược bao hàm một loại sâu độc rất nhỏ, sâu độc thanh trừ tạp chất trong người, cách mỗi ba ngày dùng một lần, chẳng khác gì bài độc một lần.
- Đan này là đồ tốt.
Cổ Trần Sa nói:
- Lượng tiêu thụ mở ra chưa?
- Đã mở ra, Diêm gia có đệ tử dùng, tu vi tiến triển rất nhanh, thân thể cường tráng, những phu nhân và tiểu thư trong khuê phòng dùng, làn da bóng loáng, tinh thần sảng khoái. Vì vậy Diêm gia đã đặt hàng mười vạn viên.
Vương Trĩ nói:
- Khá tốt độc trùng ở trong Man Hoang nhiều không thể đếm, bằng không thì làm không nổi.
- Cái này là biến phế thành bảo.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa vui mừng, bởi vì con đường phát tài này thái ấp khác không thể bắt chước.
- Về sau y quán còn phải mở rộng, nếu các ngươi thiếu tiền, thiếu người, có thể nói với Tiểu Nghĩa Tử.
- Đa tạ Vương gia ủng hộ.
Vương Trĩ và Lam Oách hết sức cảm động:
- Hiện tại đã rất thỏa mãn, chúng ta mỗi ngày trị bệnh cứu người, luyện đan tu hành, không có người đến quấy rối và trảm yêu trừ ma, nếu có thể kéo dài như vậy, chúng ta không khác gì Thần Tiên.
- Các ngươi mới thật là người tu hành.
Cổ Trần Sa tràn ngập kính ý:
- Ta quyết sẽ không để cho các ngươi bị tổn thương.
Thị sát y quán xong, Cổ Trần Sa nói với Thạch Trung Thiện:
- Lần này mời chào bọn hắn quả thực rất đáng giá, bất quá những ngày này Viên Ma Thần Miếu lại chưa tới tiến đánh chúng ta, có chút kỳ quặc.
- Căn cứ ta lấy được tin tức, bọn hắn tùy thời sẽ động thủ.
Sắc mặt Thạch Trung Thiện ngưng trọng lên:
- Trước đó không lâu, thủ lĩnh của Viên Ma Thần Miếu Viên Sát Sinh tiệu tập hơn mười vị Man Vương. Hiện tại sở dĩ bọn hắn không động thủ, kỳ thật là chờ cơ hội.
- Cơ hội gì?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Hoàng thượng tế thiên.
Sắc mặt của Thạch Trung Thiện có chút khó coi:
- Nếu thời điểm tế thiên phát sinh dị tượng gì, sẽ rất phiền phức.
- Thế huynh, tựa hồ ngươi đã tu thành Đạo cảnh bát biến?
Cổ Trần Sa chuyển hướng câu chuyện, đề tài này hắn suy nghĩ qua rất nhiều lần, lại không có biện pháp gì.
- Nếu dùng Thất Thánh Luyện Tâm Đan còn không cách nào tu thành Đạo cảnh bát biến, vậy thì ta cũng quá ngu ngốc rồi.
Thạch Trung Thiện có chút tự tin nói.
Hồng! Hồng! Hồng!
Lúc này trên thảo nguyên xa xa, năm người Lưu Vũ và một đám binh sĩ đuổi mấy chục con trâu đi tới bên này, những con trâu kia lớn giống như voi, toàn thân tuyết trắng, sừng màu đỏ, toàn thân tràn ngập sát khí, mở cái miệng rộng, lại có răng nanh, hiển nhiên không phải ăn cỏ, mà ăn huyết nhục.
Sát khí trên thân chúng ngay cả độc trùng cũng không dám tới gần.
- Vương gia, trên thảo nguyên có bầy Đại Lực Man Ngưu chạy qua, ta dẫn binh sĩ đi bắt, cuối cùng bắt được mấy chục con trở về.
Lưu Vũ bay tới.
- Ngươi đến Đạo cảnh nhị biến rồi?
Cổ Trần Sa vừa nhìn thân pháp của hắn, đã biết người này lại đột phá, cảnh giới đã tương đương mình.
- Đều là Vương gia tài bồi.
Kiếm trong tay năm người Lưu Vũ càng thần diệu:
- Hiện tại những Đại Lực Man Ngưu này bị chúng ta dùng kiếm khí áp chế, bất quá cũng áp không được bao lâu. Một khi thoát khốn, bọn chúng sẽ phát cuồng, một con ngay cả Tông Sư hàng phục cũng có chút khó khăn, sẽ đả thương thậm chí ăn thịt người.
- Dẫn chúng vào y quán, Vương Trĩ và Lam Oách sẽ chế tác thành dược vật, đơn thuần ăn thịt quá lãng phí.
Cổ Trần Sa tiến lên xem xét những Đại Lực Man Ngưu kia:
- Trâu bình thường có bốn cái dạ dày, mà Đại Lực Man Ngưu có tới chín cái dạ dày, nếm qua đồ ăn tầng tầng chiết xuất tiêu hóa, cuối cùng đạt được tinh hoa thuần túy, từ trong huyết nhục có thể đề luyện ra đan dược tốt nhất.