Cổ Trần Sa cũng tính toán.
- Lạc Vũ tìm những cao thủ kia đến, coi như có thể đánh hạ Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, chỉ sợ tài phú trong đó cũng sẽ bị bọn hắn chia cắt không còn, ta ngay cả súp cũng không uống được, nhưng không đánh thủy chung là tai hoạ ngầm, làm sao mới bảo trì được cân bằng đây?
- Được, ta sẽ đi liên lạc đám bằng hữu này.
Lạc Vũ lăng không bay lên, xuyên vân mà đi.
Đến Đạo cảnh thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu, tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, mỗi ngày hấp thu vô số linh khí, lăng không phi hành sẽ không xuất hiện hiện tượng tiên thiên cương khí thiếu thốn.
- Tu vi thật mạnh mẽ.
Cổ Trần Sa lắc đầu, cảm giác mình quá nhỏ yếu.
Trở lại thư phòng, hắn nhìn Huyền Vũ Bảo Bảo vẫn còn ngủ say, không ngừng hấp thu tiên khí, không biết lúc nào mới tỉnh lại, mặt đất, vách tường trong thư phòng đều mang theo màu tím nhàn nhạt, gạch nung lại có dấu hiệu biến thành tinh thể màu tím.
Hắn dùng ngón tay gõ vách tường, rõ ràng phát ra thanh âm ông ông chỉ thần binh lợi khí mới có, sâu thẳm mà sâu xa.
Sào huyệt của Huyền Vũ, khắp nơi đều là bảo vật.
Bản thân Huyền Vũ cũng là Thần Thú phòng ngự mạnh nhất.
Lấy Vương Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận ra, nhỏ máu tế luyện, lần trước khải và kiếm bị đánh tan, thoáng hao tổn, nhưng những ngày này hắn đau khổ luyện chế, chẳng những hoàn toàn khôi phục, hơn nữa càng thêm huyền diệu.
Bất quá dùng khải và kiếm này đối phó Pháp Vô Tiên vẫn như hoa trong gương, trăng trong nước.
- Nhật Nguyệt Chi Long, tán nhập toàn thân...
Cổ Trần Sa vận chuyển Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, Nhật Nguyệt Long rèn luyện thân thể, hô hấp thổ nạp, vô số linh khí bị hấp thu vào trong máu, lại kết hợp với hào quang trên Nhật Nguyệt Tế Đàn, lột xác thành Nhật Nguyệt Long Huyết, sau đó máu này lưu chuyển toàn thân, cường hóa kinh mạch, thẩm thấu nội tạng, luyện lục phủ ngũ tạng cứng như bàn thạch.
Nhưng tâm tư chủ yếu của hắn vẫn đặt ở trên tu luyện Chuyết Quyền, muốn nó hóa thành hệ thống rõ ràng.
Hiện tại Chuyết Quyền chỉ là thủ đoạn công kích, không phải võ học chân chính. Ví dụ như nếu không tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, hắn sẽ không cách nào tiến bộ. Một môn võ học tuyệt đối không đơn giản, phải có các loại lý luận và bậc thang, từng bước một làm cho người tu luyện tới đỉnh phong.
Bất quá hiện tại trí tuệ của hắn rất sâu, đọc nhiều sách, hấp thu các loại tri thức, giúp hắn đánh xuống trụ cột kiên cố.
- Nếu ta tu đến Nhất Tâm Thiên Dụng, thì có thể chính thức hoàn thiện Chuyết Quyền, nhưng muốn tu đến cảnh giới kia, không biết phải năm nào tháng nào.
Không biết vì sao, Cổ Trần Sa cảm thấy Thiên Tử Phong Thần Thuật không quá bảo hiểm, hắn đọc nhiều sách đã biết rõ, thượng cổ có rất nhiều người nhận được phù chiếu, tu luyện Thiên Tử Phong Thần Thuật, nhưng một ngày kia, bởi vì đủ loại tình huống, mất đi thiên quyến, toàn bộ công lực biến mất, Tế Thiên Phù Chiếu cũng tự động bay đi.
Vì vậy hắn tự nhiên phải nghiên cứu võ học của mình.
Nhưng như vậy, sẽ khó tránh khỏi phân tâm, khiến cho tu hành Thiên Tử Phong Thần Thuật chậm chạp. Nếu hắn toàn tâm toàn ý tu hành thuật này, chỉ sợ hiện tại đã luyện thành tiên thiên cương khí.
Nhưng hắn không hối hận, bởi vì uy lực của Chuyết Quyền cực lớn, chờ hắn luyện thành Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, toàn thân không còn sơ hở, tiên thiên cương khí cũng chưa hẳn phá vỡ được.
Tứ chi giãn ra, hắn không ngừng luyện tập Chuyết Quyền, đánh ra nhân gian muôn màu, muôn dân trăm họ ngu muội đều ở trong quyền này, thời gian dần qua hắn liền đắm chìm ở trong võ học của mình.
Trong hành cung.
Hôm nay Thiên Phù Đại Đế không có phê duyệt tấu chương, mà đang ở trong hậu cung nói chuyện với Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu họ Pháp, chính là người Pháp gia, Thánh Nhân thế gia, xếp ở thứ nhất.
Bây giờ nàng vẫn như thiếu nữ, mặc y phục cũng rất mộc mạc, trên đầu cài trâm mộc, nhưng không che giấu được vẻ cao quý, mọi cử động đều mang theo phong độ của mẫu nghi thiên hạ.
Bất kỳ ai thấy, cũng cảm thấy nàng là Hoàng Hậu chính tông, không nữ nhân nào có thể thay thế.
Những nương nương khác riêng phần mình đều có chỗ bất phàm, nhưng mẫu nghi thiên hạ chính thức chỉ có nàng.
- Hoàng thượng gần đây bề bộn nhiều việc, đã rất lâu không có tới chỗ ta rồi.
Pháp Hoàng Hậu tự mình pha trà cho Thiên Phù Đại Đế:
- Hậu cung của chúng ta đều từ kinh thành dời đến hành cung, lúc nào hoàng thượng triệu tập mọi người lại đoàn tụ?
- Đợi đô thành xây xong.
Thiên Phù Đại Đế nhấp một ngụm trà:
- Thời điểm tế thiên lại tụ họp.
- Hoàng thượng thực chuẩn bị tế thiên?
Trên mặt Pháp Hoàng Hậu xuất hiện thần sắc lo lắng:
- Rất nhiều người đều nhìn xem, hiện tại ý chí của Đại Vĩnh Vương Triều ta lớn đến trước đó chưa từng có, nếu tế thiên dị biến, khó đảm bảo sẽ không xuất hiện rung chuyển.
- Trẫm không tế thiên, chẳng lẽ sẽ ít đi rung chuyển?
Thiên Phù Đại Đế không quan tâm:
- Huống hồ đô thành thành lập ở trong Man Hoang, sẽ kích hoạt trận pháp, toàn bộ địa mạch của Man Hoang lập tức cải biến, không ngừng tụ tập về kinh thành, đại địa dưỡng dục ức vạn Man tộc và rất nhiều Tà Thần bị cải biến, khi đó các Tà Thần sẽ không thể mượn thiên địa che giấu mình, từng người bại lộ ở trước mặt trẫm, đó chính là tử kỳ của bọn họ.
- Bệ hạ thật muốn đánh phá cân bằng tuyên cổ trường tồn ở giữa thiên địa?
Pháp Hoàng Hậu sâu kín thở dài:
- Thần là thần tử của Thiên Đạo, Chính Thần là trung thần, Tà Thần là gian thần. Thánh Thiên Tử xuất thế, trung gian cân bằng, thiên hạ có trật tự, Thánh Thiên Tử không ra, trung gian chém giết, thiên hạ đại loạn, vòng đi vòng lại, hiện tại hoàng thượng phong ấn Chính Thần, tru diệt Tà Thần, là thiên địa bất dung.
- Không sao, lúc trước không phải nàng cũng hăng hái, theo ta đấu với thiên địa, đấu với Chư Thần, đấu với Quần Tiên sao? Sao hiện tại lại sợ hãi.
Thiên Phù Đại Đế chậm rãi nói.
- Hoàng thượng, không phải ta e ngại, mà vì trước đây ít năm tế thiên, nhật nguyệt bị ăn, huyết quang vờn quanh, cả ngày không tiêu tan, cỗ lực lượng kia vượt xa Chư Thần, ta trở lại Pháp gia gieo quẻ, phát hiện là đại kiếp nạn trước đó chưa từng có, quẻ tượng nói cho ta biết, nhất định phải sớm rời xa hoàng thượng, mới có thể thoát ly kiếp số, nếu không sẽ kéo Pháp gia vào thâm uyên vạn kiếp bất phục.
Thời điểm Pháp Hoàng Hậu nói chuyện, lại có chút run rẩy, tuy nàng thâm trầm, nhưng tổ tiên Thánh Nhân gieo quẻ, từ viễn cổ đến nay luôn luôn ứng nghiệm.
- Không cần lo lắng.
Thiên Phù Đại Đế mây trôi nước chảy:
- Cảnh giới của Thánh Nhân Pháp gia kém xa trẫm, làm sao thấy rõ Thiên Đạo? Không nói những sự tình này, Pháp Vô Tiên của nhà các ngươi, vài ngày trước đi vào thái ấp của tiểu Thập Cửu náo loạn?