Long Phù

Chương 283: Chương 283: Thiên Nhãn Huyền Không (1)




- Đạo cảnh thập ngũ biến, Thiên Nhãn Huyền Không?

Cổ Trần Sa cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không cảm giác được bất luận manh mối gì, hắn biết Thiên Nhãn Huyền Không là thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu tiến thêm một bước, bay lên không trung, ngưng tụ nhất thể, trở thành Thiên Nhãn, treo trên không trung, ở trong phạm vi mấy ngàn dặm, cho dù là con kiến dọn nhà cũng chạy không thoát Thiên Nhãn quan sát.

Phải biết coi như tu thành Nguyên Thần Xuất Khiếu, cũng có rất nhiều cấm kỵ, nguyên thần ly thể cực kỳ hung hiểm, hơi không cẩn thận, gặp phải thiên địa rúng động, cương phong, lôi đình… sẽ bị hao tổn, giống như hài nhi lặn ở trong biển rộng, tùy thời có thể gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Mà đạt tới thập ngũ biến Thiên Nhãn Huyền Không, thì mạnh mẽ hơn rất nhiều, có thể ngao du ở trên bầu trời, không sợ gió mạnh.

Dùng Thiên Nhãn Huyền Không quan sát, thậm chí có thể phát hiện sâu trong lòng đất có rất nhiều bảo tàng, vận chuyển tới cực hạn, càng có rất nhiều huyền diệu.

- Hẳn là Viên Sát Sinh.

Lạc Vũ thu hồi ánh mắt:

- Nếu ta không phải tu thành thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu, thì mơ tưởng cảm ứng được sóng tinh thần động bao phủ.

Lạc Vũ đã đột phá Đạo cảnh giới thập tứ biến, lại còn ngộ đạo, tự nhiên có thể phát hiện rất nhiều động tĩnh.

- Tu vi của Viên Sát Sinh đến cùng như thế nào?

Cổ Trần Sa hỏi.

- Người này tư chất kỳ tài cái thế, vốn là tài tử phong lưu, nhưng tao ngộ thảm kịch, nữ tử âu yếm bị người cướp, bản thân lại bị hãm hại, tay chân gãy lìa, về sau đạt được kỳ ngộ, tiến vào Ma đạo, ở trong thời gian cực ngắn tu thành Đạo cảnh thập lục biến Mượn Xác Hoàn Hồn. Bây giờ tu vi như thế nào, ta cũng không rõ ràng, nhưng cực kỳ đáng sợ, là nhân vật mà rất nhiều tông môn tiên đạo không muốn gây.

Lạc Vũ nói:

- Xem ra ít ngày nữa, hắn sẽ tiến đánh nơi đây.

Cổ Trần Sa biết rõ, Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu mất nhiều đồ vật như vậy, Hóa Long Dịch, Hóa Long Tháp, Thiên Ma Xá Lợi, trứng Huyền Vũ, bốn trăm tám mươi viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan, còn có vô số Tử Huyết Hồi Sinh Đan, Thanh Linh Đan… Cơ hồ một nửa tài phú của Thần Miếu bị mất, nếu mình là Viên Sát Sinh, tra rõ ràng là người nào làm, khẳng định cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào rút gân lột da đối phương.

Vốn hắn có thể giấu giếm một chút, nhưng tiêu phí nhiều Thất Thánh Luyện Tâm Đan như vậy, dù che giấu thế nào cũng lộ ra dấu vết, bị người để tâm biết rõ.

Đừng nói khổ chủ Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, ngay cả mấy vị hoàng tử cũng phát hiện không đúng.

Gần đây Cổ Trần Sa phát triển quá mức mạnh mẽ, đã vượt qua các hoàng tử, nguyên nhân chính vì như thế, mới có Pháp Vô Tiên đến đây thăm dò hư thật.

Sau lưng Pháp Vô Tiên có bóng dáng của rất nhiều hoàng tử.

- Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn.

Cổ Trần Sa cũng không quá e ngại:

- Trước mắt triều đình thế lớn, đại quân ở cách đó không xa, nếu Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu tiến công thái ấp của ta, triều đình cũng sẽ phản ứng.

Hắn nói cũng không sai, trước mắt Thiên Phù Đại Đế thành lập kinh đô ở Man Hoang, cách nơi này chỉ vài ngàn dặm, con đường bắt đầu tu kiến, thậm chí còn có đường sắt, các lộ Thiết Xa xây dựng hừng hực khí thế, Man tộc căn bản không dám đến đây xâm lấn, thậm chí ngay cả Tà Thần cũng không có động tác gì.

- Tà Thần và Man tộc đều sợ triều đình.

Lạc Vũ nói:

- Nhưng cao thủ đến đây đánh lén lại khó lòng phòng bị.

- Ta liên hợp với lão Tứ và Lâu Bái Nguyệt, tăng thêm ngươi và Nghĩa Minh, Thạch Trung Thiện, cũng chưa chắc không thể đối phó Viên Sát Sinh kia.

Cổ Trần Sa tính toán:

- Trừ cái đó ra, nếu Tiên Tử còn có hảo hữu, có thể hẹn đến giúp ta, cái kia chính là chuyện tốt.

Kỳ thật Cổ Trần Sa kết giao Lạc Vũ, chính là có ý nghĩ này.

Lạc Vũ là đệ tử kiệt xuất của Thiên Vũ Huyền Môn, giao du rộng lớn, nếu có thể kéo tới mấy bằng hữu Tiên đạo, vậy thì quá tốt rồi.

- Ta đúng là có mấy bằng hữu, ví dụ như Thiên Âm Huyền Môn Âm Tuyền, Đại Thiên Huyền Môn Mục Dã Tiếu, Tâm Ý Huyền Môn Hoàng Phủ Phong Vân, Đa Bảo Huyền Môn Bảo Minh Nhi.

Lạc Vũ nói ra mấy cái tên:

- Thực lực của những người này đều không dưới ta, nhất là Mục Dã Tiếu, tu vi còn trên ta rất nhiều.

- Nhiều cao thủ như thế?

Cổ Trần Sa biết những bằng hữu kia của Lạc Vũ không phải chuyện đùa, đều là người nổi bật trong Tiên đạo huyền môn, tối thiểu cũng là Đạo cảnh thập biến trở lên:

- Ngươi nói nếu tập trung tất cả cao thủ, có thể vây giết Pháp Vô Tiên không?

- Không thể.

Lạc Vũ lắc đầu:

- Ta cũng từng suy nghĩ chuyện này, nhưng Pháp Vô Tiên kia thật có thể tung hoành vô địch, ngay cả trưởng lão trong môn phái cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn, chúng ta đến vây công hắn, có bao nhiêu chết bấy nhiêu.

- Hắn mạnh như thế?

Cổ Trần Sa còn có chút không tin.

- Ngươi không thể tưởng tượng hắn khủng bố như thế nào đâu.

Lạc Vũ không thừa nhận cũng không được:

- Mỗi một ngày trôi qua, thực lực của hắn sẽ mạnh hơn một phần, nếu như hắn thành tựu Thánh Nhân chính thức, như vậy ngay cả Thần cũng phải kiêng kỵ ba phần.

- Được rồi, đã như vậy, gặp được hắn thì cẩn thận một chút.

Cổ Trần Sa thở dài:

- Vậy phiền toái Tiên Tử mời chút ít đạo hữu, nếu có thể dò xét được Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu đó là tốt nhất, nếu chúng ta tiên hạ thủ vi cường, phá hủy Thần Miếu này, có khả năng hay không?

- Thật là có khả năng.

Ánh mắt của Lạc Vũ sáng lên:

- Trước kia có Tà Thần che chở, chuyện này căn bản không có khả năng, nhưng hiện tại Tà Thần bị Thiên Phù Đại Đế ngăn chặn, căn bản không có thời gian để ý tín đồ của Thần Miếu, nếu ta lôi kéo một đám cao thủ đến, vây giết Viên Sát Sinh mà nói...

- Chuyện này phải suy nghĩ kỹ càng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.