- Thất thúc ngươi nhất định sẽ có biện pháp, ta chờ tin tức tốt của ngươi.
Trong lúc nói chuyện, thân hình Cổ Đạn Kiếm lóe lên, cứ như vậy hư không tiêu thất, ở trên bàn còn lưu lại một đạo phù văn màu vàng.
- Nếu Thất thúc nghĩ thông suốt, thì đốt phù này, có thể liên lạc với ta.
- Đáng chết, sao tiểu tử này lại mạnh như thế? Hắn đã nhận được kỳ ngộ gì?
Cổ Pháp Sa hung hăng nện bàn:
- Vốn cho rằng lão Đại bị phụ hoàng không thích, đã triệt để mất đi thế lực, không thể tưởng được lại còn nhảy ra một vị thế tử, Kim tiên sinh, ngươi thấy thế nào?
- Sau lưng của hắn có một nhân vật kinh khủng đang bồi dưỡng hắn.
Sắc mặt của Kim Tùy Ba không thay đổi, tựa hồ đã sớm dự liệu được:
- Hơn nữa nhân vật khủng bố kia còn lợi hại hơn chưởng giáo của tông môn Tiên đạo nhiều lắm, ta hoài nghi là vị Thần Linh nào đó.
- Thần? Không phải tất cả Thần vô luận chính tà, đều bị phụ hoàng phong ấn sao? Căn bản không có khả năng can thiệp thế gian?
Cổ Pháp Sa cả kinh nói.
- Đã từng có một vị Thần ám toán hoàng thượng.
Tựa hồ Kim Tùy Ba không gì không biết, vô cùng thần bí:
- Tuy hoàng thượng giết chết Thần kia, thế nhưng Thần này lại mượn cơ hội chuyển thế đến nhân gian, vứt bỏ thần quốc, tránh thoát hoàng thượng đuổi giết.
- Ngươi nói là Cự Linh Thần!
Cổ Pháp Sa đặt mông ngồi ở trên ghế.
- Khó trách hắn liên tục chuyển động Cự Linh Thần Giới.
- Việc này là cơ hội của điện hạ.
Kim Tùy Ba nói.
- Cơ hội gì?
Tinh thần của Cổ Pháp Sa tỉnh táo lại.
- Đương nhiên là dò xét rõ ràng, tìm Cự Linh Thần chuyển thế đi đâu, sau đó nói cho hoàng thượng, hoàng thượng tất nhiên sẽ ngợi khen. Thậm chí có khả năng ban Hồng Mông Quả cho ngươi, như vậy chẳng phải vượt xa đan dược gì sao?
Kim Tùy Ba nói:
- Huống hồ ta thấy, từ khi Đại hoàng tử bị hoàng thượng răn dạy, nội bộ liền lục đục, xem ra rất bất mãn với triều đình, tăng thêm Hằng gia âm thầm cấu kết tà ma, những chuyện này đều bị hoàng thượng nhìn ở trong mắt, điện hạ quyết không thể dính dáng với đám người này.
- Lời này của ngươi có đạo lý, nhưng ta nghe nói rất nhiều lão quái vật của Pháp gia ở sau đại tai, đã biểu lộ không ủng hộ triều đình nữa, thậm chí bắt đầu tìm kiếm Yêu Tinh chuyển thế thân khắp nơi.
Cổ Pháp Sa nói:
- Không bằng ta cũng nên tìm đường lui?
- Đường lui?
Kim Tùy Ba cười cười:
- Tổ chim bị phá trứng có an toàn sao? Có thể nói, những đại thần khác có thể tìm đường lui, duy chỉ có hoàng tử không có đường lui, buồn cười bọn hắn còn không nhìn rõ ràng, lui một vạn bước mà nói, điện hạ có thể tìm được chỗ dựa đáng tin cậy sao? Pháp gia sẽ quan tâm điện hạ? Tông môn Tiên đạo khác sẽ quan tâm điện hạ? Ngữ khí chần chừ, không bằng một đường liều mạng tới cùng!
- Đúng vậy!
Hai mắt Cổ Pháp Sa nổ bắn ra tinh mang:
- Nếu giúp phụ hoàng lập xuống công lao to lớn, chỗ tốt sẽ hơn tất cả, dù sao ta cũng là con của hắn, ngươi xem lão Thập Cửu, còn có Lâu Bái Nguyệt, đều toàn tâm toàn ý đi theo phụ hoàng làm việc, bọn hắn tiến bộ cực nhanh, không có phụ hoàng ở sau lưng cho chỗ tốt mới là lạ.
- Đúng vậy, kỳ thật trên thế giới, cũng chỉ có hoàng thượng mới có thể cho điện hạ chỗ tốt, những người khác đều không thể, Pháp gia càng không phóng khoáng, đến nay còn không có chính thức cân nhắc vì điện hạ, ta dám khẳng định, Pháp gia là Thánh Nhân thế gia, khẳng định có đan dược tăng tư chất.
Kim Tùy Ba nói.
- Kim tiên sinh, ngươi cũng không đơn giản nha.
Trong nội tâm Cổ Pháp Sa ngẫm lại cũng là đạo lý này:
- Ta cảm thấy ngươi càng ngày càng thần bí, đến cùng ngươi muốn làm gì? Có mục đích gì? Thành thành thật thật nói với ta đi.
- Điện hạ không nên hỏi, biết quá nhiều, không phải chuyện tốt, chỉ cần điện hạ nhớ kỹ, ta sẽ không hại ngài là được.
Đột nhiên Kim Tùy Ba phát ra khí thế như núi như biển.
- Tốt!
Trong nội tâm Cổ Pháp Sa cực kỳ khiếp sợ, nhưng hắn cũng là kiêu hùng, minh bạch đạo lý kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, đứng dậy chắp tay nói:
- Kim tiên sinh, vậy ta đều dựa ngươi rồi.
- Dễ nói, ta nhất định vì điện hạ bày mưu nghĩ kế.
Kim Tùy Ba nói:
- Điện hạ tốt nhất nên giao hảo Thập Cửu điện hạ, Lâu Bái Nguyệt, và Tứ điện hạ. Vứt bỏ hiềm khích lúc trước, cho dù không thể trở thành hảo hữu, cũng quyết không thể trở thành địch nhân.
- Cái gì?
Cổ Pháp Sa nhíu mày:
- Ta lấy Đoạn Pháp Tiên Kiếm, Tịch Ma Tiên Y của lão Thập Cửu, có cừu hận với hắn, giao hảo với hắn, sợ là không thể nào.
- Không sao, điện hạ có thể trả hai kiện pháp bảo kia lại cho Thập Cửu điện hạ, như vậy hết thảy đều biến chiến tranh thành tơ lụa.
Kim Tùy Ba phất tay.
- Kim tiên sinh, ngươi nói thật nhẹ nhàng, Đoạn Pháp Tiên Kiếm uy lực cực lớn, sau khi mặc Tịch Ma Tiên Y vào, có thể trấn hồn tịch ma, cho dù cao thủ mạnh hơn nữa, cũng không cách nào rung chuyển linh hồn của ta, có thể phòng bị các loại ma đầu ăn mòn, trước mắt cùng Man tộc chinh chiến kịch liệt, nếu ta không có hai kiện bảo bối này, chỉ sợ đã chết nhiều lần. Ta bây giờ là Đạo cảnh cửu biến, mượn hai bảo này, có thể chiến thắng Man Vương vượt qua ta ba biến.
Muốn hắn buông tha hai kiện pháp bảo kia, tuyệt đối là không thể.
- Cũng không phải thật trả nha.
Kim Tùy Ba nói: